Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2328: Chương 2201 Sửa Chương



CHƯƠNG 2201.

Từ khi phát sinh sự kiện câu lạc bộ Hạ Phi, mải đến hôm nay Đinh Trường Sinh mới bước vào phòng làm việc của Đường Bỉnh Khôn, Đường Bỉnh Khôn vẫn giữ vẻ mặt tươi cười, nhưng Đinh Trường Sinh nhìn thấy thì ớn lạnh, hắn liền nghĩ, có thể mình chưa đủ tầm cỡ làm lãnh đạo, vẫn chưa thấy rõ bản chất của người, hoặc là nói là bản chất của quan trường.

-Trường Sinh đến đây ngồi đi…

Đường Bỉnh Khôn cười cười nói.

-Cám ơn Đường bí thư..

Đinh Trường Sinh cũng cười cười.

Mặt nạ, ai cũng có, hơn nữa không chỉ là một cái, tùy theo hoàn cảnh khác biệt mà chúng ta biến hóa cái mặt nạ trên mặt, này là chi đạo sinh tồn, hoặc nếu ngươi không có nhiều mặt nạ, thì nhất định ngươi chỉ có thể đứng dậm chân ở một chỗ, đối với quan trường mà nói, ngươi cũng sẽ không có cơ hội để mà lên chức.
-Tôi gọi cậu đến, là có chuyện muốn nói, chủ nhiệm Hạ Minh Tuyên xin rút lui, ông ta đã báo cáo với tổ chức, nhưng vị trí chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố này rất trọng yếu, tôi muốn nghe một chút ý kiến của cậu…

Đường Bỉnh Khôn nói.

Đinh Trường Sinh sửng sốt, không rõ Đường Bỉnh Khôn nói vậy là có ý gì, Hạ Minh Tuyên rời đi, lại hỏi ý kiến của mình, ý kiến của mình thì có cái ý tứ gì chứ, đây không phải là vô nghĩa sao? Hạ Minh Tuyên là chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố, là thường ủy thành ủy, vị trí của ông ta là từ trên tỉnh ủy quyết định, cùng mình có cái quan hệ cóc gì?

-Lão Hạ bởi vì sự tình của Hạ Phi, buộc phải tự rời chức, đây cũng là không có biện pháp nào khác, sự tình Hạ Phi không nhỏ, dĩ nhiên, đó là vấn đề bên cơ quan tư pháp, chúng ta bây giờ thì bất kể lão Hạ đi, nhưng cái vị trí này phải có người chống đỡ mới được, vậy cậu có ý kiến gì không?
-Tôi không có ý kiến gì, càng không muốn nghĩ đến, tôi đến Bạch Sơn không lâu, nhậm chức bí thư khu ủy khu Bạch Sơn, đã là bị biết bao lời đồn đại không tốt rồi, tôi không còn suy nghĩ hướng đến vị trí cao nữa, cho nên, đây là sự tình của lãnh đạo trên tỉnh nên quan tâm, đối với tôi không có quan hệ gì.

Đinh Trường Sinh xem như đã hiểu rõ ý tứ Đường Bỉnh Khôn, đây là muốn đẩy mình lên.

Trước không cần nói Lâm Nhất Đạo còn đang như hổ rình mồi, mình vừa mới đến Bạch Sơn trong thời gian ngắn như vậy, nếu lại đề bạt lên, đây là chuyện không có khả năng, nếu truyền ra ngoài thì đây là trò đùa, mình bây giờ trước mắt có thể bảo trụ được vị trí, cũng đã là rất may mắn rồi, thật sự là không dám tiếp tục có hy vọng xa vời….

- Sự tình của lão Hạ, trên tỉnh sẽ rất nhanh đồng ý, tối hôm qua, tôi đem việc này trao đổi cùng Ấn chủ nhiệm về cậu, không thấy ông ta phản đối, tôi cảm thấy việc này thì cậu có thể lên trên tỉnh tranh thủ một chút, đây mới là chính sự, cơ hội khó mà có được.
Đường Bỉnh Khôn nói.

-Xin lỗi Đường bí thư, tình trạng vị trí hiện nay tôi đã rất hài lòng, không muốn tiếp tục làm phức tạp nữa, cám ơn hảo ý của Đường bí thư .

Đinh Trường Sinh uyển chuyển cự tuyệt nói.

Việc này không có thương lượng, tuy rằng chức vị thì ai cũng muốn bò hướng lên trên, đây cũng là động lực để mà phấn đấu, nhưng Đinh Trường Sinh so với người khác có một ưu điểm, đó là chính mình tự mình hiểu lấy, cũng biết cái đạo lý cây cao chịu gió lớn, mình với tuổi tác còn trẻ như vậy, mà giờ có được tình cảnh như hiện nay, đã là quá đặc biệt rồi, vậy thì còn trông cậy trông mong thêm vào cái gì nữa đây?

Hơn nữa, đối với ý đồ của Đường Bỉnh Khôn, hắn rất rõ ràng, mình dầu gì trước đây cũng là thư ký Trọng Hải, cũng là một người của Trọng gia, nếu như mình có thể đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố Bạch Sơn, như vậy đối với Đường Bỉnh Khôn, không thể nghi ngờ là có ích lợi tốt nhất, nếu không, chứ nếu không, cho dù là người từ trên tỉnh đưa xuống hay là chọn lựa từ cán bộ bản địa, cũng khó nói là sẽ đi theo Đường Bỉnh Khôn mặt sau.
Thông qua chuyện của câu lạc bộ của Hạ Phi lần này, Đinh Trường Sinh xem như có thêm nhận thức mới về con người của Đường Bỉnh Khôn, mặc dù là nhân tính cũng không đến nỗi nào, nhưng làm lãnh đạo như vậy, thì Đinh Trường Sinh khó mà có thể một mực dốc sức, chỉ dựa vào điểm này, Đinh Trường Sinh sẽ không nguyện ý cùng Đường Bỉnh Khôn hợp tác.

…………………………………………………………………………

Đinh Trường Sinh rời khỏi thành ủy, còn chưa có lên xe, thì nhận được điện thoại của Chu Giai Trinh, hắn cho rằng vụ án của Kỳ Phượng Trúc có tiến triển, không ngờ Chu Giai Trinh báo đến một tin tức rất là tối tăm.

-Đinh bí thư, thật sự là không muốn quấy rầy đến cậu, nhưng chuyện này phải nói, Kỳ Phượng Trúc chết rồi, tôi vừa mới nhận được thông báo từ phía ngục giam Tây Bắc, còn chưa kịp chạy lến đó, cậu tính sao về chuyện này?
-Chết? Chết như thế nào ?

-Nghe nói là bị nhồi máu cơ tim, sáng sớm rời giường thì phát sinh sự tình, nghe nói đưa đến bệnh viện cấp cứu không được, cứu chữa hơn bốn tiếng đồng hồ, vẫn là không có nhịp đập.

Chu Giai Trinh nhỏ giọng nói.

-Vâng….tôi đã biết, vất vả cho Chu luật sư….

-Tôi hiện tại muốn đi đến ngục giam Tây Bắc, đến xem tình huống ra sao, thì sẽ liên hệ lại với cậu, dù sao tôi cũng là người mà Kỳ Phượng Trúc, bất quá chuyện này quá mức kỳ quái, có thể cùng người nhà Kỳ Phượng Trúc liên lạc hay không? Bảo kiểm tra thi thể, ý của tôi là ủy thác bên thứ ba làm kiểm tra, để xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì .

Chu Giai Trinh hỏi, nàng cảm thấy sự tình thật trùng hợp, nhưng để mà được kiểm tra thi thể, nào có dễ dàng ….

Đinh Trường Sinh hướng đến văn phòng khu ủy gọi điện thoại cho Mai Tam Lộng, Đinh Trường Sinh nói cho mình có việc phải đi lên tỉnh thành, có việc gì thì gọi điện thoại cho hắn, lúc này hắn muốn đến chỗ Lâm Nhất Đạo để hỏi, nếu như cùng lắm muốn cá chết lưới rách, thì mình sẽ phụng bồi.
Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Lâm Nhất Đạo, không có người nhận, hắn đành phải liên lạc chung với Chung Lâm Phong, dù sao hắn cùng Chung Lâm Phong cũng có chút giao tình, thời gian quan hệ qua lại với Lâm Nhất Đạo còn nhiều hơn.

-Tiểu Đinh, như thế nào đến đây, lại xảy ra chuyện gì nữa sao?

Chung Lâm Phong dựa theo ước định đến quán cà phê đối diện cư xá tỉnh ủy, vừa thấy mặt, nàng liền cấp bách hỏi.

-Lâm phu nhân, Lâm gia có coi trọng chữ tín không vậy?

Chung Lâm Phong sửng sốt, không hiểu Đinh Trường Sinh nói như vậy là có ý gì, nhưng nhìn thấy sắc mặt Đinh Trường Sinh không tốt, cũng không dám nói gì khác.

-Cháu nhận được tin tức, Kỳ Phượng Trúc chết rồi, cô đừng nói cùng với Lâm gia không có quan hệ, nào có sự tình trùng hợp như vậy, vụ án Kỳ Phượng Trúc vừa mới bắt đầu nóng lên , thì Kỳ Phượng Trúc liền chết, nếu đổi lại cô, cô sẽ có suy nghĩ như thế nào?
Đinh Trường Sinh không nhanh không chậm nói.

-Cô…cô thật là không biết chuyện gì xảy ra, để cô hỏi lão Lâm xe msao…

Chung Lâm Phong hiện tại rất e ngại Đinh Trường Sinh, mặc dù là có giao dịch nhưng vẫn chưa có hoàn thành, một ngày còn chưa xong việc, thì một ngày trong lòng của Chung Lâm Phong vẫn còn cây gai đâm này…

Nhưng lúc Chung Lâm Phong gọi điện thoại thì không tiếng có tra lời, xem ra là Lâm Nhất Đạo có khả năng hội họp làm chậm trễ, vì thế Chung Lâm Phong nói:

-Cô cam đoan, việc này cùng Lâm gia không có quan hệ, chắn chắn không quan hệ, ai ngu mà như vậy, làm liên lụy đến nhà của cô rồi…. À… người chết như thế nào ?

-Từ ngục giam báo ra, là nhồi máu cơ tim, nhưng cháu cảm thấy việc này không đơn giản như vậy, cô trở về nói cho Lâm chủ tịch, nếu có thời gian thì gọi điện thoại cho cháu, sự tình lần trước chúng ta trao đổi còn chưa có nói xong.
Đinh Trường Sinh nói xong để lên trên bàn một trăm đồng nguyên tiền, liền rời khỏi quán cà phê.

Đinh Trường Sinh đi đến tỉnh ủy, vốn muốn đi gặp Thạch Ái Quốc, nhưng khi đến phòng làm việc Thạch Ái Quốc, được cho biết đang họp thường ủy, không có tại phòng làm việc, khi nào trở về thì không biết.

Hôm nay mình đến thật đúng là đúng dịp, lại là trung vào thời gian họp thường ủy, bất đắc dĩ, hắn đàng phải chờ ở bên trong văn phòng Thạch Ái Quốc, với lại cũng muốn biết thường ủy đang họp nội dung gì.

…………………………………………………

Tuy rằng vì sức khỏe thân thể, đã có rất nhiều thường ủy đã cai thuốc lá rồi, nhưng trong phòng họp thường ủy vẫn là như cũ khói thuốc lá mù bay lượn lờ..

-Hạng mục Quan Vân hồ kia đã có thời gian rất dài không có động tĩnh gì, giải tỏa thì cũng đã giải tỏa rồi, giải tỏa xong mà chưa xây dựng lại, khu vực lại nằm tại trung tâm thành phố, thật không tốt nhìn, ý của tôi là dựa theo pháp luật tương quan, muốn cảnh báo đến cái xí nghiệp xây dựng trúng thâu kia, muốn xây dựng thì phải nhanh chóng xây dựng cho xong, nếu cứ kéo dài, thành phố có quyền dựa theo quy định pháp luật thu hồi lại, một lần nữa đầu thầu lại, ý kiến của tôi là như vậy.
Lâm Nhất Đạo sau khi nói xong, nhìn Trình Diệu Vũ liếc một cái, dường như muốn nói, ta cũng chỉ có thể giúp ngươi đến như thế này mà thôi….

Lâm Nhất Đạo lời nói này là vì Trình Diệu Vũ ủy thác, tại cuộc họp thường ủy sẽ đưa ra ý kiến, rất đơn giản, bởi vì xí nghiệp Hán Đường Trí Nghiệp đã không còn đợi được nữa...