Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2112:



CHƯƠNG 1984.

-Ý kiến của tôi sẽ xem xét, nhưng tôi hy vọng thời gian không nên kéo dài quá lâu, tình huống của khu Bạch Sơn chắc ít nhiều gì cậu cũng biết, bởi vì vấn đề của Tôn Truyền Hà, nội bộ khu Bạch Sơn hiện tại không được ổn định, tôi hy vọng cậu có thể mau chóng thu xếp, trước tiên đem khu nội bộ Bạch Sơn ổn định cái đã rồi tính sau.

Đường Bỉnh Khôn hiển nhiên thực xem trọng Đinh Trường Sinh, cho rằng Đinh Trường Sinh đến đây thực có thể mang đến cho khu Bạch Sơn khu một luồng gió mới, tuy rằng Trần Kính Sơn là người của ông ta, nhưng Trần Kính Sơn rốt cuộc làm người như thế nào, có bản lãnh gì, thì ông rất rõ ràng .

Cho nên, nếu cùng Trần Kính Sơn so với Đinh Trường Sinh, Đường Bỉnh Khôn càng xem trọng tính cách dám đánh dám liều mạng của Đinh Trường Sinh, chỉ mong Đinh Trường Sinh sẽ không làm cho chính mình thất vọng.
-Đường bí thư, tôi nhất định hết sức mà làm, Bạch Sơn là quê quán của tôi, nếu ở trước mặt nhân dân của quê hương mà mặc kệ chính sự, thì tôi nghĩ đời này tốt hơn là về vườn đi .

Đinh Trường Sinh cười nói.

-Ha ha ha, nói cho cùng, về sau có gì cứ đến trực tiếp nơi này là được, bỏ qua một bên quan hệ công việc của chúng ta không nói, quan hệ giữa cậu và Trọng Hải thì tôi cũng sớm biết, hắn một mực đối với cậu thật thưởng thức, hắn nhận định cậu vẫn là người đáng tín nhiệm.

-Cám ơn Đường bí thư, kỳ thật của mỗi một bước tiến bộ của tôi đều cùng Trọng bí thư có quan hệ, anh ấy là ân nhân của tôi, điểm ấy tôi vẫn luôn để tại trong lòng.

Đinh Trường Sinh động tình nói.

-Tốt, việc này sau này hãy nói, như thế nào, tất cả về phương diện sinh hoạt đã an bài xong chưa? Bằng không tôi bảo bên văn phòng thành ủy an bài trước nơi nghỉ ngơi cho cậu?
Đường Bỉnh Khôn đối với Đinh Trường Sinh có thể nói là quan tâm đầy đủ.

-Không cần, cám ơn Đường bí thư, rôi nghĩ về khu Bạch Sơn sẽ sắp xếp, tạm thời tôi ở tại khách sạn, chỉ ở có vài ngày, không có việc gì .

-Vậy thì tốt, cậu tự an bài xong là được, đúng rồi…nếu đến đây, thì đến gặp Hạ chủ nhiệm báo cáo đi, tranh thủ thời gian, mau chóng để cho người của phòng Tổ chức cán bộ đưa cậu nhậm chức.

Đường Bỉnh Khôn nói.

-vâng…, cám ơn Đường bí thư, tôi đi trước ..

Đinh Trường Sinh nhìn đến ngoài cửa còn có người chờ đợi gặp Đường Bỉnh Khôn, cho nên cũng không trì hoãn, nói xong việc liền đi ra.

Lúc này đây làm người bên ngoài cửa khϊếp sợ, chính là Đường Bỉnh Khôn ngoại lệ tiễn đưa Đinh Trường Sinh đến cửa, nagy cả thư ký Dương Nguyên Lương cũng giật mình, tại trong trí nhớ của hắn, những lãnh đạo thành ủy thường ủy kia tới gặp Đường Bỉnh Khôn, ông ta cũng chưa từng có tiễn đưa ai tới tận cửa, phải tốt tốt tra một chút về lai lịch của người này.
Đinh Trường Sinh đi xuống lầu, do dự một chút, có nên hay không hôm nay liền đi gặp Hạ Minh Tuyên, chính mình đối với nơi này không quen thuộc, hỏi thăm một chút mới biết được phòng Tổ chức cán bộ ở đâu trên tầng lầu.

-Cậu tìm người nào?

Tại cửa phòng làm việc Tổ chức cán bộ thành phố Bạch Sơn, Đinh Trường Sinh bị cản lại.

-À…, tôi đi tìm Hạ chủ nhiệm, ông ấy hiện tại có thì giờ rãnh không?

-Trước chờ một lát đi, Hạ chủ nhiệm đang bận bịu.

Giống như là các thư ký lãnh đạo, chỉ là ngẩng đầu nhìn liếc nhìn Đinh Trường Sinh một cái, liền không còn có phản ứng gì nữa, người muốn gặp chủ nhiệm tổ chức cán bộ ười còn rất nhiều, ngươi muốn gặp là gặp sao? Tuy rằng lúc này tại văn phòng của Hạ chủ nhiệm không có ai, cũng không biết Hạ chủ nhiệm rốt cuộc là có thật bận bịu hay không, nhưng đã hình thành quy củ, chính là người tới phải ngồi chờ đợi một hồi, còn Đinh Trường Sinh gặp Đường Bỉnh Khôn thuận lợi như vậy, đó là do lãnh đạo thông báo trước….
Đinh Trường Sinh ngồi tại trên sofa, cầm lấy báo chí bên cạnh nhìn xem , đây là cơ quan ngôn luận của thành phố Bạch Sơn, Bạch Sơn nhật báo, chỉ là một thành phố Bạch Sơn nhỏ bé, làm gì mà có nhiều tin tức, cho nên cơ bản đều là đăng lại một chút văn chương rêu rao, nhìn xem rất chán nản….

Phía ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Đinh Trường Sinh cũng không có để ý, tiếp tục nhìn báo chí, nào biết người này vừa vào cửa, hỏi:

-Tiểu Lưu, chú của tôi có ở đây không?

-Chào Hạ tổng, đang ở đây, ngài vào đi, hiện tại chủ nhiệm đanh rãnh rổi.

Bị kêu tiểu Lưu, thư ký lập tức đứng lên, nhanh chóng vòng qua bàn, đón người.

Nhưng đáng tiếc chính là người vừa tới không cầm nhìn hắn ra cái gì, trực tiếp gõ cửa một cái, liền đẩy cửa đi vào trong, Đinh Trường Sinh theo khóe mắt liếc liền nhìn ra đây chính là Hạ Phi đã từng là đồng nghiệp cũ của mình.
Cũng chỉ có Hạ Phi mới dám không kiêng nể gì tiến vào phòng làm việc Hạ Minh Tuyên như vậy a, Đinh Trường Sinh mắt nhìn tên thư ký kia, tên thư ký cũng cảm giác được ánh mắt Đinh Trường Sinh, sắc mặt lập tức thay đổi, chớp mắt cúi đầu xuống..

Hạ tổng? Nhìn đến Hạ Phi sau khi bay khỏi con đường làm quan, sau đó thì đã làm kinh doanh rồi, cũng không biết hiện tại làm gì, mình lần này đến Bạch Sơn công tác, bằng hữu thì ít, kẻ thù thật đúng là nhiều, sau khi trải qua sự tình Tôn Truyền Hà của khu Bạch Sơn, ở giữa mình và Thành Công rối rắm nhất định là không cỡi được, tuy rằng mình chỉ là vô tình vạch trần âm mưu Thành gia, nhưng đó là lúc mình không có ở Bạch Sơn công tác, bây giờ đã đến Bạch Sơn thì cũng đành từ từ tính .

Nhưng nếu mình một khi đúng thật là cắm rễ tại Bạch Sơn rồi, cùng quan hệ lợi ích của Thành gia có khả năng xung đột hay không, thì khó mà có thể xác định, Kha Tử Hoa so với Thành Công còn muốn cùng mình phân cao thấp nhiều hơn, thật sự là không biết mình rốt cuộc đắc tội với hắn từ chỗ nào? Làm gì mà hắn hận chính mình đến mức như vậy?
Tôn Kỳ con của Tôn Truyền Hà tại dưới mí mắt cảnh sát thành phố Bạch Sơn thì thần không biết quỷ không hay biến mất rồi, tuy rằng cái loại sự tình này người thấy rất kỳ quái, nhưng Đinh Trường Sinh lại một chút cũng không cảm thấy kỳ quái, hắn có cảm giác Tôn Kỳ chạy trốn được sợ là không đơn giản như vậy.

Một loạt sự tình, nhiều vô số, mỗi một chuyện cũng đủ làm hắn đau đầu, lúc trước thì khi Lâm Xuân Hiểu sắp rời khỏi huyện Hải Dương, chính hắn ở phía sau âm thầm tung tin Hạ Phi phạm pháp làm rối loạn kỷ cương, làm cho Hạ Minh Tuyên liên lụy vào, suýt chút nữa đem kiếp sống chính trị của Hạ Minh Tuyên đưa vào cáo chung, việc này thì hắn không biết Hạ Minh Tuyên suy nghĩ là như thế nào, hắn suy đoán, Lâm Xuân Hiểu khẳng định cũng đã nói với Hạ Minh Tuyên, mặc dù không có chứng cớ là chính hắn hành động, nhưng hoài nghi so có chứng cớ lại còn đáng sợ hơn, bởi vì đối mặt một đáp án không biết, mỗi cá nhân thường thường đều có khả năng tự tìm tòi nghiên cứu chân tướng, người bị tìm tòi nghiên cứu thì vĩnh viễn không ngày yên tĩnh.
Đinh Trường Sinh còn đang trầm tư, cửa phòng Hạ Minh Tuyên bị đẩy ra rồi, lúc bắt đầu bởi vì có tờ báo che chắn, Hạ Phi không nhận ra là Đinh Trường Sinh, nhưng bây giờ thấy rất rõ ràng, ngồi tại trên ghế sofa chờ đợi đúng là Đinh Trường Sinh.

-Ai ui, tôi tưởng rằng ai đó, nguyên lai là Đinh Nhị Cẩu, như thế nào, tới tìm chú của tôi làm gì vậy?

Hạ Phi giọng mỉa mai, làm cho khuôn mặt hắn nhìn có một chút dữ tợn.

Nhưng Đinh Trường Sinh không phải là người nghe nói mấy câu thì có thể khích tướng hắn liều mạng, chỉ là Đinh Nhị Cẩu cái tên này đã lâu không có người kêu, theo sự trưởng thành tiến bộ của mình, không ai dám gọi như vậy, ngay cả Kha Tử Hoa hiện tại cũng không gọi như vậy, Thành Công càng là một lần cũng chưa kêu như thế, thình lình có người kêu tên hiệu chính mình, thật đúng là làm Đinh Trường Sinh lại có một loại cảm giác thân thiết.
Nhưng Hạ Phi gọi như vậy rõ ràng có chứa ý tứ vũ nhục, Đinh Trường Sinh mỉm cười, nói:

-Tôi đến tìm Hạ chủ nhiệm có việc, như thế nào, không được sao?