Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1904



1793

Đồng thời cùng lúc nàng lại cảm thấy rất phẫn nộ, Đinh Trường Sinh cùng Trọng Hải có quan hệ lâu nay, thì có thể hiểu được, nhưng dù sao nàng là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ, cùng với hắn còn có quan hệ tình nhân, hắn có thể cho lãnh đạo cũ biết rõ ý muốn làm khu trưởng, chẳng lẽ không thể cho nàng là người cùng gối biết rõ hắn đang suy nghĩ gì sao?

Nghĩ tới đây, Đường Linh Linh vừa ủy khuất vừa phẫn nộ, nhưng đây là trong văn phòng, nàng không thể phát tiết tâm tình của mình, vì vậy trong lúc này bị kích động thở hổn hển, sung mãn bộ ngực bao bọc tại tơ lụa lót ngực trong, phảng phất là muốn nổ tung giống nhau, thấy được Đinh Trường Sinh một hồi nuốt nước miếng.

-Nhìn cái gì đấy lưu manh, thật sự là không biết em đang suy nghĩ cái gì, em cho cho là bọn họ hướng về em à, bọn họ đây là đang lợi dụng em đấy, đồ đần .
Đường Linh Linh phẫn nộ nói ra.

-Em biết rõ, đúng là Trọng phó bí thư đã cùng em đề cập qua việc này, nhưng mà em không có đồng ý, rm thấy bên khu đang phát triển vừa mới đi vào quỹ đạo, cũng không phải là em xem thường người khác, nhưng em cảm thấy đthời điểm này mà khu đang phát triển lại thay đổi lãnh đạo, chưa hẳn là tốt, vì vậy, em không có muốn đi đến khu Tân Hồ, nhưng mà em lại không muốn quá phận làm tổn thương đến chiều hướng tích cực mà Trọng pho bí thư nói ta, dù sao Trọng phó bí thư cũng là tốt với em, vì vậy, nói để suy nghĩ cái đã, chỉ là không nghĩ ngờ Trọng phó bí thư lại nóng lòng như thế .

Đinh Trường Sinh giải thích nói.

Đường Linh Linh dần tỉnh táo lại, trong nội tâm cũng thư thái rất nhiều, ít ra đây không phải là ý muốn của Đinh Trường Sinh, tuy rằng hắn không có cùng mình kịp thời câu thông, nhưng mà cũng đã chứng minh trong lòng của hắn không phải là không có mình.
-Em nói vậy thì đây không phải ý của em sao?

Đường Linh Linh hỏi.

-Đương nhiên, nếu em đồng ý hoặc là muốn giành lấy cái vị trí này mà nói, làm sao sẽ không báo cho chị biết, để còn biết mà tranh thủ ủng hộ em chứ.

Đinh Trường Sinh cười cười, cách cái bàn, đem bàn tay của Đường Linh Linh nắm thật chặc tại trong tay mình, nói ra.

Đường Linh Linh mặt thoáng cái đỏ lên, vì chính mình vừa rồi không hiểu thấu hắn nên phát giận, hơn nữa Đinh Trường Sinh lúc này lời nói làm cho trong nội tâm của nàng nhất thời bị kích động, nàng nhìn phía cửa ra vào cửa đang đóng, hơi thở đã bình thường trở lại.

-Hiện tại bây giờ em không đi cũng không được rồi, tất cả các bộ phận đã thông qua, bên thường ủy hội cũng không có gặp phiền toái gì, khu Tân Hồ đó hiện tại thật không dễ, chính em phải có sự chuẩn bị tư tưởng trước .
Đường Linh Linh dặn dò.

-Em biết rõ, dù sao đó cũng là một cơ hội, chỉ là khu đang phát triển bên kia xử lý như thế nào, có kế hoạch gì chưa?

-Ý của La bí thư muốn em kiêm chức thêm vài tháng, quá độ rồi hãy tính, như thế nào, em có chọn được người thích hợp để thay thế chưa?

Đường Linh Linh nhạy cảm hỏi.

-Còn chứ biết được hay không, nếu như đã muốn em kiêm chức, vậy tới lúc đó hãy tính đi, còn bên này Quan Nhất Sơn chính là con chó điên, khu Tân Hồ khẳng định còn sẽ xảy ra chuyện, đây chỉ là bắt đầu, Uông Minh Hạo lão gia hỏa này, lần này coi như là triệt để bị thất bại, không biết tự lượng sức mình, thật đúng là tưởng rằng trèo lên cành cây cao để rồi té ngã.

Đinh Trường Sinh khinh thường nói.

-Bây giờ cục diện thành ủy mới hơi chút tốt, lại xảy ra việc này, xem ra sự tình từ nay về sau, không biết còn có bao nhiêu rung chuyển đây?
Đường Linh Linh thở dài nói ra.

Đinh Trường Sinh không hề nói tiếp, đứng dậy vượt qua ghế sô pha, đem tay của hắn đặt ở Đường Linh Linh trên bờ vai nàng, lúc bàn tay của hắn tiếp xúc đến, nàng cảm giác được thân thể của mình run lên, lại không tự chủ được nhìn về phía cái cửa đang đóng, không biết đã có khóa chưa…

Một phương diện mâu thuẫn, sợ loại chuyện của mình và hắn bị người biết rõ, bản thân mình sẽ không có cách nào làm người rồi, về một phương diện khác, trong nội tâm có một sợi dây ma quỷ giựt giây nàng tiếp nhận tất cả sự thật, để cho hắn tại trên thân thể của mình muốn làm cái gì thì làm, phảng phất như là trời đã định trước vậy, có muốn cãi lời không được.

Đinh Trường Sinh bàn tay cũng chỉ là tại trên vai của nàng tượng trưng xoa nhẹ vài cái, trong hơi thở Đường Linh Linh rõ ràng đã phát ra mạnh hơn, làm cho Đinh Trường Sinh cảm nhận được vô hạn ủng hộ, một đường hướng phía dưới, một đường không có bất kỳ trở ngại, công thành nhổ trại, một đôi diệu thủ liền chạy lên dãy núi cùng cái u cốc bên dưới.
Đường Linh Linh cứ như vậy ngồi phịch ở trên ghế sa lon, ngửa đầu cùng Đinh Trường Sinh kích hôn cùng một chỗ, nàng cao cao giơ lên cái cổ tựa như là cổ thiên nga kiêu ngạo đang cầu xin phối ngẫu, tuy rằng giờ này khắc này nàng muốn buông tha cho hết thảy, ở bên trong văn phòng này phóng đãng vô biên mộng tưởng hão huyền, nhưng mặc dù là trong nội tâm khát vọng mãnh liệt như vậy, nhưng mà cường đại hiểu rằng mỗi thời mỗi khắc đều phải phòng bị nguy hiểm bên ngoài nếu có người biết được.

Đinh Trường Sinh tay phải tại bên dưới cái huyệŧ của nàng xoa nắn công thành nhổ trại, tay trái của lặng lẽ cởi bỏ cúc áo của Đường Linh Linh trước ngực, thế nhưng chợt bị Đường Linh Linh ấn chặt tay của hắn giữ lại.

-Không được, không thể ở chỗ này, không được…..
Đường Linh Linh không kịp thở nói ra.

-Rất nhanh, chúng ta tốc chiến tốc thắng, ở chỗ này nhiều kíƈɦ ŧɦíƈɦ, rất nhanh sẽ xong ngay thôi…

Đinh Trường Sinh tại bên tai nàng phun nhiệt khí nói ra, hâm nóng không khí thuận theo lổ tai nàng lan tràn đến trong thân thể nàng, làm nàng buông lỏng ra tay của mình, Đinh Trường Sinh lại tiếp tục cởi bỏ cúc áo thứ hai …

Đinh Trường Sinh ngón tay hơi dùng sức gảy vào trong khe thịt của nàng làm cho Đường Linh Linh khẽ kêu rên một tiếng, Đường Linh Linh thực hận thân thể của mình, hắn chỉ cần rất nhỏ khiêu khích chính là thân thể của nàng có phản ứng lớn như thế, lại thêm câu nói kia kíƈɦ ŧɦíƈɦ nội tâm nàng, nhìn xem trên ngón tay cùa hắn rút ra dính đầy dịch nhờn của huyệŧ mình, Đường Linh Linh xấu hổ nảy ra, nàng như thế nào trước mặt thằng hỗn đản này luôn có cảm giác hưng phấn…
-Tới cái bàn công tác, vịn lên vểnh lên cái mông …

-Không được, để tối về nhà đi..

-Ở chỗ này, em ưa thích….

Nghe được hắn nói giọng điệu gần như mệnh lệnh, Đường Linh Linh cũng đành thuận theo đi tới trước bàn công tác, hai tay vịn lấy mép bàn, kép cái váy lên thắt lưng, khom người di mông giang rộng ra hai chân..

Đinh Trường Sinh cúi người nhìn cái mông lớn vểnh lên, nhìn thấy chính giữa bên dưới cái mông tuyết trắng mông một đường nhỏ khe hở đỏ hồng lóe sáng dịch nhờn chảy ra, động tác của hắn trở nên gấp gáp, lắc lắc lại để cho cây ƈôи ŧɦịŧ dần dần xâm nhập vào cửa miệng huyệŧ, nhẹ nhàng gãi lấy của chỗ ngứa nàng, đem cái huyệŧ hư không một chút không có dư thừa nhồi vào bên trong.

Theo giữa cái mông tuyết trắng thật sâu nuốt hết cây ƈôи ŧɦịŧ, cảm quan trên mãnh liệt kíƈɦ ŧɦíƈɦ, khiến hắn chịu đựng không nổi dục hỏa, bờ mông điên cuồng đẩy tới, một lúc sau thì dịch nhờn huyệŧ bị ma sát mãnh liệt cũng đã biến thành màu trắng bọt biển bám chung quanh cửa miệng huyệŧ nàng, cảm thụ được hành lang huyệŧ phình lên cùng cây ƈôи ŧɦịŧ cứng rắn, Đường Linh Linh sảng khoái hừ hừ rên lên….
……………………………………………………………………………….

Vốn thân thể đã khó nhịn cảm giác ma sát lẫn nhau, tiếp theo là thỏa mãn du͙ƈ vọиɠ, còn là quan trọng nhất là mình cần thèm được Đinh Trường Sinh thỏa mãn, một hồi sau Đường Linh Linh sướng khoái đến mức cũng cảm nhận được hoa tâm cũng mở, nàng vui thở hào hển, không muốn tách ra, chỉ cảm thấy sâu trong huyệŧ thư sướng, mỗi một sóng tập kích đều làm nàng nóng lên như nhũn ra, trong người nổ mạnh khoái ý vô cùng vô tận, rốt cuộc cuối cùng trong vô biên thoải mái, những cái nhấp cuối cùng cường liệt sâu nhất của cây ƈôи ŧɦịŧ, âm tinh khắp nơi vung vẩy ra làm hắn khó nhịn, cực lạc tê dại làm cho thân thể Đinh Trường Sinh chấn động, tϊиɦ ɖϊƈh͙ ầm ầm xuất ra, đổ hết xuất vào trong phòng hoa của nàng…
Đường Linh Linh trong giây lát giật mình tỉnh lại, vội vàng đẩy ra Đinh Trường Sinh, đứng lên, bước nhanh chạy vào trong toilet, đóng cửa lại…

Đường Linh Linh mở ra bồn rửa tay vòi nước, chính nàng ngồi ở trên bồn cầu, tay vịn bên cạnh vách tường, ở bên trong huyệŧ vẫn còn run rẩy dịch nhờn hòa lẫn màu trắng tϊиɦ ɖϊƈh͙ đang trào chảy ra, mấy ngày nay nàng đang vào thời kỳ nguy hiểm, nên phải cẩn thận..

Một lúc sau, Đường Linh Linh đi ra, Đinh Trường Sinh nhìn xem trên nàng mặt vẫn còn ửng đỏ..

-Chị không sao chứ?

-Này…em mau đi tìm La bí thư đi, ông ta nói khi nào chị và em xong việc, thì đến văn phòng của ông ta để gặp mặt, khả năng còn có chuyện khác muốn cùng với em nói .

Đường Linh Linh nói ra.

Đinh Trường Sinh cười cười, đi về hướng Đường Linh Linh, tại bên tai nàng nhỏ giọng nói ra:
-Đường chủ nhiệm, đêm nay em lại đến tìm chị tiếp tục nói chuyện công tác, chờ em đấy.

Giờ này khắc này, Đường Linh Linh trong nội tâm vừa mới dẹp loạn thì lại bắt đầu một vòng thiêu cháy mới…