Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1812: Phải có kỳ hạn…



Lan Hiểu San nghe qua cũng sững sờ, nhưng mà nghĩ lại, lập tức cũng cảm thấy việc này khả năng không lớn là đám người A Long kia làm, A Long cùng những đám người xí nghiệp may không oán không thù, trong khi cơ hồ tất cả việc phạm tội đều có động cơ, như vậy bên trong vụ án gϊếŧ người này động cơ là cái gì?


-Vậy động cơ gϊếŧ người này là cái gì?


Lan Hiểu San hỏi.


-À….chính ủy, chị còn nhớ hay không, lúc trước A Hổ cùng A Báo bị chúng ta bắt lấy, đều là vì cùng Đinh cục có xung đột, thế nhưng là về sau thì trên văn phòng công an tỉnh có người nói chuyện muốn chúng ta thả người, ai mà có bản lĩnh lớn như vậy? Phải làm cho người văn phòng công an tỉnh ra mặt nói chuyện, Bạch Khai Sơn có cái bổn sự này sao?


Lưu Chấn Đông hỏi ngược lại.


-Ý của cậu là phải tìm được người nào chính thức làm cho văn phòng công an tỉnh ra mặt, thì mới có thể tìm hiểu được động cơ?

Lan Hiểu San hỏi.


-Đúng vậy, đó là một phương hướng, nhưng mà có một vấn đề khác, hiện trường phát hiện dấu chân một người, đối mặt hơn mười người, hắn cứ như vậy phải rất nắm chắc, thì mới có thể đem những người kia toàn bộ tiêu diệt..


Lưu Chấn Đông lại bắt đầu giả thiết khác…


-Động cơ, đây là chủ yếu nhất, còn có một phương diện, phải nhìn ai là người được lợi sau sự kiện này, không có bất kỳ lợi ích nào mà gϊếŧ nhiều người, bốc lên mạo hiểm lớn như vậy, vì thế ai người được hưởng lợi thì cũng là người bị hiềm nghi lớn nhất .


Lan Hiểu San đứng dậy đi từng bước nói.


-Đúng vậy, rất đơn giản, đem những công nhân này gϊếŧ gà dọa khỉ, như vậy hạng mục có thể thuận lợi khai triển, vụ án này cũng càng ngày càng phức tạp, nhìn ra thấy ai cũng giống như là kẻ phạm tội, nhưng mà nếu phân tích, thì động cơ gây án lại không vững.

Lưu Chấn Đông căm tức nói.


-Cậu nói không sai, nhưng cẩn thận phân tích, khả năng không lớn là Đàm Quốc Khánh làm, bởi vì đây là hạng mục của Tưởng Hải Dương đấy, như vậy điều hắn muốn nhất là tranh thủ thời gian khởi công, muốn nói làm cho Đàm Quốc Khánh hù dọa những người kia thì còn có thể, nhưng nếu nói Tưởng Hải Dương sai khiến Đàm Quốc Khánh gϊếŧ nhiều người như vậy, đó không phải là dọn sạch chướng ngại, mà là đang tạo cho mình thêm nhiều chướng ngại, chẳng khác gì tự mình thắt cổ mình….


Lan Hiểu San một bên dạo bước, một bên nói đến những điểm đáng ngờ.


Đích xác là như thế, vô luận nói như thế nào, đây cũng là mấy mạng người, bây giờ Internet lại phát triển rộng khắp, nếu muốn che giấu một sự kiện, thật sự là quá khó khăn, vì vậy, mặc dù là La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương có to gan lớn mật cũng không dám làm như thế.

Thế nhưng là nếu như muốn đem Tưởng Hải Dương cùng La Đông Thu loại trừ ra, như vậy thì tạo ra cái phiền toái này thì ai là người được lợi, nếu như là lúc trước, thì nhất định phải tính tới Hoa Cẩm Thành, Hoa Cẩm Thành quấy rối thì có thể có thể để cho mình có cơ hội đoạt được hạng mục này, thế nhưng Hoa Cẩm Thành bây giờ đang còn bị thẩm tra, khả năng không lớn chỉ huy được người làm như vậy.


Vì vậy, sự tình liền đến nơi đây dậm chân lại rồi…


Khi Lưu Chấn Đông gọi điện thoại nói với Đường Thiên Hà, còn chưa nói xong đã bị Đường Thiên Hà đã cắt đứt, ông ta bảo Lưu Chấn Đông mang theo kết quả khám nghiệm đến thành ủy ủy báo cáo, Lưu Chấn Đông thấy cũng tốt, như vậy có thể báo cáo toàn diện, vừa vặn cũng đến nhìn xem tình hình thành ủy đến cùng thế nào.

Thế nhưng khi đến cửa lớn thành ủy thì mới hiểu được Đường Thiên Hà vì sao gọi hắn tới, đại môn thì không vào được, cửa hông cũng có người, nhưng mà còn có thể đi vào, hơn nữa lần này những người xí nghiệp may thật kỳ quái, mặc dù là đã đến rất nhiều người, thế nhưng tương đối là trật tự ngồi tại chỗ, chỉ có tấm băng rôn là chỉ trích thành ủy đồng lõa, mặc kệ mọi người chết sống, hơn nữa còn gϊếŧ chết nhiều người như vậy.


Nhìn đến đây Lưu Chấn Đông cảm thấy mà sợ, vụ án này may là phát sinh vào trong đêm, cho nên thi thể rơi xuống trong tay cảnh sát, vạn nhất các thi thể rơi vào trong tay những công nhân này, như vậy bây giờ ở trước cửa thành ủy, không đơn thuần là người sống, mà rất có thể người chết cũng sẽ lấp kín ở chỗ này rồi.

Mà đám người phía trước để tang, có người già cũng có trẻ em, họ đang khóc sướt mướt, rất là thê thảm, Lưu Chấn Đông thấy được trong lòng cũng là ê ẩm.


Lúc này Đường Thiên Hà đang trao đổi với La Bàn Hạ trong phòng làm việc, và chờ Lưu Chấn Đông vào báo cáo, vì thế Lưu Chấn Đông cũng không dám trì hoãn, trực tiếp đi đến văn phòng.


-Chào bí thư, chào cục trưởng …


-Được rồi, tranh thủ thời gian báo cáo kết quả khám nghiệm đi .


Đường Thiên Hà đưa tay nói ra.


-La bí thư, qua sơ bộ khám nghiệm, kết quả rất phức tạp, là như thế này….


Lưu Chấn Đông hồi báo.


Càng là báo cáo, La Bàn Hạ cùng Đường Thiên Hà sắc mặt lại càng khó coi, vụ án lớn như vậy xem ra muốn giấu giếm cũng không thể, giấu giếm đợi đến lúc Lưu Chấn Đông vừa mới nói xong, La Bàn Hạ lại hỏi .

-Chấn Đông, các người bao lâu mới có thể phá án, cho tôi cái kỳ hạn .


-La bí thư, chúng tôi không có cách nào để báo kỳ hạn, hiện tại vụ án này phức tạp như vậy, ngay cả động cơ gây án cũng chưa có tìm được manh mối , nói gì kỳ hạn phá án….


-Không được, Đường Thiên Hà, Lưu Chấn Đông, hôm nay phải cho tôi biết kỳ hạn, để lát nữa tôi đi ra bên ngoài trấn an quần chúng, nếu không có cái kỳ hạn, thì tôi sẽ hứa hẹn làm sao với mọi người đây .


La Bàn Hạ nói ra.


Lưu Chấn Đông cùng Đường Thiên Hà nhìn nhau, cái kỳ hạn khi nào có thể phá án này ai dám bảo đảm? Đây không phải ép buộc sao? Có kỳ hạn để công tác của ngươi dễ làm, nhưng còn công việc của chúng ta thì làm sao bây giờ? Lãnh đạo chính là không nói lý lẽ, vì vậy không có đạo lý để mà giải thích.

La Bàn Hạ nhìn Đường Thiên Hà, nhưng Đường Thiên Hà lại cười khổ một tiếng nói ra:


-La bí thư, cái kỳ hạn này đúng là không thể được…


La Bàn Hạ không nói thêm gì nữa, đứng dậy nhìn nhìn bên dưới cửa ra vào, đám người tụ tập càng lúc càng lớn, hơn nữa không chỉ là người xí nghiệp may, mà còn có rất nhiều quần chúng không rõ chân tướng xã hội, nếu lúc này bọn họ nổi loạn, thì cục diện có thể khống chế không được rồi.


La Bàn Hạ đi tới cửa, mở cửa nói với Trương Hòa Trần:


-Tiểu Trương, truyền tin cho các thường ủy, nửa giờ sau đến phòng họp thành ủy.


Sau đó nhìn cũng không nhìn Đường Thiên Hà cùng Lưu Chấn Đông, cầm lấy điện thoại gọi lên trên văn phòng công an tỉnh:


-Tề cục trưởng …tôi là La Bàn Hạ của thành phố Hồ Châu đây, đúng rồi… hướng ông cầu viện, tối hôm qua thành phố Hồ Châu phát sinh án mạng trọng đại, nhân số tử vong là bảy người, nhờ ông phái một ít lực lượng tinh anh xuống giúp đỡ chúng tôi phá án…