Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 117: Nguy hiểm đã đến



Đinh Nhị Cẩu đôi bàn tay to của mình không ngừng vỗ chụp lên, mông đít Hà Oanh lại không thể ngăn chặn sự run rẩy, nương theo loại run rẩy này, cái mông thịt của Hà Oanh Nhi co dãn mềm mại mông liền tại chính mình trên đầu ƈôи ŧɦịŧ lớn kíƈɦ ŧɦíƈɦ ma sát ,

Hà Oanh Nhi cố ráng sức giãy dụa,vì thế Đinh Nhị Cẩu lần lần bị tuột xuống dưới mé bắp đùi của cô, cây ƈôи ŧɦịŧ liền sớm đã mất thăng bằng nhô lên trên quần càng làm hắn thêm hưng phấn lên, thật sự không thể tưởng được, phần trên mông được phóng thích nên cô phản ứng dữ dội hơn.

Thấy vậy, hắn liền khom người trên lưng cô, kề bên tai Hà Oanh Nhi gằn giọng nói:

– Cô ngoan ngoãn nằm im để cho tôi nhìn ngắm thân thể cô một chút! Bằng không thì tôi sẽ tiếp tục đánh cái mông của cô, đánh cho đến khi cái mông của cô sưng vù thì mới thôi, nếu vẫn không nghe lời tôi sẽ tiếp tục cưỡиɠ ɠiαи cô luôn! Hắc hắc, dù sao hiện tại chúng ta đang ở cùng một chỗ.
Nói xong, Đinh Nhị Cẩu bẻ khớp xương các ngón tay của mình, tiếng “ rắc..rắc..” bạo vang rơi vào trong lỗ tai Hà Oanh Nhi, khiến Hà Oanh Nhi không khỏi toàn thân thêm run rẩy.

Hà Oanh Nhi bị hắn dùng tay đè mái tóc, mặt úp dưới đất, không khỏi nghẹn ngào khóc quát lên ∶

– Dừng tay, van cầu ông dừng tay, tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời đấy! Chỉ cần ông có muốn như thế nào cũng có thể được, nhưng đừng có đánh tôi nữa, cũng không muốn bị..cưỡиɠ ɠiαи..!

Xung quanh không gian gió núi thổi xào xạc từng tiếng rít vang lên, bầu trời tối đen như mực, giơ bàn tay cũng không thấy đủ năm ngón tay, Hà Oanh Nhi cũng hơi an tâm vì nếu quả thật Đinh Nhị Cẩu muốn có nhìn cái gì đi nữa thì cũng sẽ..chẳng thấy! Nên lúc này cô nằm im không nhúc nhích nữa.

Với những hành động vừa rồi của Đinh Nhị Cẩu, lúc này Hà Oanh Nhi biết rõ, Đinh Nhị Cẩu không phải là dạng người thương hương tiếc ngọc, cho nên cô không dám phản kháng, khi cái mông cô bị đánh, da thịt đau đớn, tuy rằng cũng làm cho cô có chút hưng phấn, nhưng sự sợ hãi vẫn lấn lướt hơn, có lẽ đây là bản năng của phái nữ.
Thấy Hà Oanh Nhi tỏ ra có vẻ vâng lời, Đinh Nhị Cẩu đàng hoàng leo khỏi người Hà Oanh Nhi ngồi xổm xuống bên cạnh hông của cô, Hà Oanh Nhi thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, nước mắt lăn dài, Đinh Nhị Cẩu cúi xuống thân bắt lấy hai bắp chân của cô khẽ tách ra, Hà Oanh Nhi thân thể bất khuất nổi lên, hai chân đều muốn né tránh, bàn tay đổ mồ hôi ẩm ướt của hắn bắt đầu vuốt ve đến bắp đùi thon dài bóng loáng Hà Oanh Nhi, Hà Oanh Nhi hãi hùng khiếp vía đôi mắt nhắm lại, thở gấp một tiếng, Đinh Nhị Cẩu thì lại cho rằng phản ứng của cô là vì hắn vuốt ve, hô hấp của hắn vì thế mà dồn dập, Hà Oanh Nhi cắn môi khống chế thân thể không ngừng run rẩy khi Đinh Nhị Cẩu trên đùi cô sờ loạn.

Có một điều mà cô không ngờ tới là Đinh Nhị Cẩu có một vật bất ly thân từ khi hắn còn là tên ăn trộm đó là chiếc đèn pin nhỏ cỡ ngón tay út, được che khuất ánh sáng tụ lại thật nhỏ dùng để tìm đồ ăn trộm mà khó bị phát giác, lúc này hắn đang dùng một tay chiếu rọi từ đằng sau cái mông đít của Hà Oanh Nhi, cô thì vẫn nằm úp dưới đất, mắt nhắm lại, cái mông như vễnh lên, nên không hề phát hiện được tình huống này…
– Hừ… Không… không nên như vậy..! Dừng tay! Ông nói chỉ ngắm nhìn nhưng sao lại….

Hà Oanh Nhi khóc cầu khẩn, tuy phản đối gã đàn ông chán ghét này, nhưng Hà Oanh Nhi toàn thân đều nổi lên da gà, , hai chân dốc sức liều mạng đè nặng chân của mình lại, nhưng một chút cũng ngăn không được sức lực đàn ông trẻ khỏe của Đinh Nhị Cẩu, bàn tay đơn giản chỉ cần nhẹ nhàng vươn vào giữa hai cái bắp đùi Hà Oanh Nhi đang liều mạng kẹp lấy không một khe hở, trên đùi da thịt càng là trắng nõn, cái váy đã bị Đinh Nhị Cẩu vén đến tiếp cận bộ phận thắt lưng, giữa hai chân màu trắng đồ lót sớm bị thấy được, Đinh Nhị Cẩu thở phì phò trong mắt che kín tơ máu, không trả lời lại, một tay nắm chặt lấy đầu gối Hà Oanh Nhi, một tay soi cái đèn pin quan sát, đáy qυầи ɭóŧ màu trắng tại khe hở vị trí trung ương bên trên có một chút thấm ướt, phần mu trung ương thấm ướt khe thịt nho nhỏ nhanh dính trên lớp vải trắng qυầи ɭóŧ, hiện ra một ngấn rõ ràng rãnh mương.
Cảm thấy xấu hổ khiến Hà Oanh Nhi nhịn không được vặn vẹo giãy dụa, nhưng không động thì còn khá tốt, vừa mới động đậy, vốn là đáy qυầи ɭóŧ còn có thể che phủ lên khe thịt nho nhỏ, có một bên mép nhỏ thịt non hơI nhăn nhúm, múi thịt như bị thấm nước mưa ướt nhẹp kiều dìễm, từng chút một theo cử động vặn vẹo của Hà Oanh Nhi trong khe hở chui ra, mép lớn sung huyết lửa nóng, lộ ra ở bên ngoài tiếp xúc không khí lành lạnh.

Gốc của bắp đùi da thịt rất trắng nõn căng thẳng càng lộ ra mê người, một nửa khe hở đã đi ra, mép lớn ngoài môi thịt màu sắc hơi sẩm màu, nhưng có thể thấy được đến vách tường trong khe thịt mép nhỏ đúng là màu hồng phấn xinh đẹp, mấy sợi lông đen nhạt còn non dính bệt vào tại trong khe thịt ướt sũng.

Đinh Nhị Cẩu chứng kiến Hà Oanh Nhi suối cốc mê người phát ra chất mật, cảm giác,có một loại chưa bao giờ có hưng phấn cùng biếи ŧɦái lan khắp người, nhất là mối quan hệ kỳ lạ của hai người lúc này, càng làm cho Đinh Nhị Cẩu tinh thần như chấn động.
Hà Oanh Nhi ngoại trừ thở dốc cùng trong lòng gào thét, bên ngoài hoàn toàn không cách nào chống cự, núʍ ѵú, đùi cùng trên bụng đều toát ra mồ hôi rịn, chân thon dài dùng sức duỗi thẳng thành hoàn mỹ đường cong.

– Mùi vị không tệ ..

Đinh Nhị Cẩu thầm nghỉ khi cúi đầu thưởng thức cái mùi tanh tanh pha lẫn chua chua từ trên cái âm hộ của Hà Oanh Nhi phát ra, cái qυầи ɭóŧ vừa mịn lại mỏng bị lệch qua, một nữa bên mép ngoài đã bộc lộ ra bên ngoài da thịt mềm mại, hơi thở nóng hổi của Đinh Nhị Cẩu giống như trực tiếp thè lưỡi ra liếm tại trên khe thịt.

– Thấy tốt rõ ràng.

Đinh Nhị Cẩu lẩm bẩm rồi dùng ngón tay dọc theo khe hở sờ, dưới đáy qυầи ɭóŧ sớm bị dịch nhờn chất mật làm âm hạch nho nhỏ cũng lồi lên đi ra, Đinh Nhị Cẩu từ trong miệng nước miếng đã nhiểu ra tại trên vị trí khe thịt, hắn vén cái đáy qυầи ɭóŧ lệch hẳn sang một bên.
– A…! ! Không được! ! Không muốn! ! A…! !

Hà Oanh Nhi dốc sức liều mạng vặn vẹo rồi la lên.

Hà Oanh Nhi mới vừa rồi bị đùa bỡn khe thịt nho nhỏ, cô cũng cảm giác được huyệŧ đang chảy ra chất lỏng thấm ướt hai bên mép lớn, Hà Oanh Nhi một trái tim sợ loạn cả lên.

– Không thể bị phát hiện, nếu như bị phát hiện, đồ biếи ŧɦái cầm thú không biết lại sẽ như thế nào nhục nhã mình, những thứ chất lỏng chán ghét này không phải trong nội tâm của mình muốn chảy ra đấy!

Hà Oanh Nhi bịch bịch tim đập lấy, cô không ngờ rằng Đinh Nhị Cẩu đang dùng đèn pin soi mỗi phản ứng của cái âm hộ cô hắn đều biết được, một cổ nhiệt lưu đột nhiên từ sâu trong huyệŧ lại tươm ra, ấm áp chất lỏng ngưa ngứa như đang bò xuống ra ngoài cửa miệng huyệŧ, Hà Oanh Nhi quýnh lên khi phía dưới lại bán đứng mình như vậy, cô” hừ” buồn bã thở gấp một tiếng, mắt vẫn nhắm chặt mong mau qua sự tra tấn tê liệt kích động khó chịu tâm tình thật khốn khổ này.
Đáng thương Hà Oanh Nhi thở không ra hơi căn bản nói không nên lời, âm hộ dưới ngón tay hắn đảo qua đảo lại làm cho bày biện ra hai mép lớn sung huyết dìễm hồng, Hà Oanh Nhi bị kích động thở gấp rêи ɾỉ, xem ra giống như là muốn chạy trốn số mệnh bị cưỡиɠ ɦϊếp nhục nhã, nhưng lại có điểm giống như nghênh hợp với tần suất gia tăng xâm phạm,đầu núʍ ѵú trong rất nhanh đã sưng cứng rắn đứng lên phát đau, Hà Oanh Nhi dần dần cảm thấy mình sắp cầm giữ không được rồi, toàn thân như khe vú, dưới nách, lưng cho đến khe mông đều đổ mồ hôi ẩm ướt một mảnh,tiếp tục như vậy nữa, làm sao chịu đựng nỗi đây!

Nghĩ tới đây, Hà Oanh Nhi thở gấp không thành lời nói cầu khẩn ∶

– Ô! Thả ra! Dừng tay! Tôi là em của chủ nhiệm Lưu…!

Đinh Nhị Cẩu nham nhở nói: ”
– Hắc hắc, cô cảm thấy tôi đúng lúc này phải dừng tay sao?

Sau đó hắn chậm rãi rút ra bàn tay đang mò dưới âm hộ của Hà Oanh Nhi ra, duỗi bàn tay đến trước mặt Hà Oanh Nhi hỏi ∶ ”

– A! Đây là cái gì nha?

Chỉ thấy Đinh Nhị Cẩu trên bàn tay một bãi dịch nhờn nóng hừng hực, trong suốt chất nhầy, khi tách ra giữa ngón tay còn dinh dính một màng mỏng, Hà Oanh Nhi xấu hổ nghiêng đầu sang chỗ khác không dám nhìn bàn tay của hắn, đóng chặt lại đôi mắt ẩm ướt nước mắt, dùng tiếng khóc run rẩy cầu khẩn ∶

– Ông tha cho tôi đi….

Như không nghe thấy lời của cô, Đinh Nhị Cẩu gằn giọng với Hà Oanh Nhi ∶

– Quỳ gối, đem cái mông vễnh lên cao, cổ nhếch lên mau!

Hà Oanh Nhi tuyệt vọng buông tha cho giãy dụa, mái tóc thắt bím rủ xuống, cam chịu số phận hai mắt nhắm lại….

Hà Oanh Nhi nhút nhát e lệ nhỏm người lên như con chó ,quỳ sấp lấy, cái mông đầy trước mắt Đinh Nhị Cẩu nâng cao lên, hai mép lớn âm hộ đã sưng phồng, hơn nữa trên ngọn nguồn đầu khe hở, ngay tại âm hạch còn dính đọng một giọt dịch nhờn từ huyệŧ xuôi theo chiều tụ lại, Hà Oanh Nhi thân thể không ngừng rẩy, Đinh Nhị Cẩu thò tay vuốt ve Hà Oanh Nhi bóng loáng bờ mông no đủ, Hà Oanh Nhi nhịn không được nước mắt thẳng cứ tuôn xuống! Đinh Nhị Cẩu thô bạo đem đem hai bắp đùi của cô hướng hai bên kéo ra.
– Không! Không muốn! Không muốn…ông điên rồi… không muốn !

Hà Oanh Nhi thống khổ rêи ɾỉ một tiếng, bắp đùi bị tách rộng ra, cửa miệng huyệŧ cùng với lỗ đi tiểu cũng có thể thấy nhìn thấy tận mắt.

Đinh Nhị Cẩu cười dâʍ nói ∶

– Rõ ràng là muốn, bằng không thì sao lại ra nước nhờn nhiều như vậy?

Nói xong lại tiếp tục vuốt ve âm hộ của Hà Oanh Nhi, nước mắt đảo quanh, Hà Oanh Nhi đã tuyệt vọng nhưng cố cầu khẩn Đinh Nhị Cẩu ∶”

– Đừng như thế nữa, tôi sắp có chồng rồi? Van ông nếu ông thả tôi ra, sau này tôi sẽ không với ai biết chuyện này….

Đinh Nhị Cẩu cười đắc ý, nói ra ∶ –

– Là như vậy sao, như vậy thì tốt hơn! Nếu ngoan ngoãn nghe tôi, hiện tại chỉ đùa bỡn thân thể của cô một chút sau đó thả ra, còn ngược lại, hừ..hừ..tôi sẽ cưỡиɠ ɠiαи cô ngay bây giờ, sau đó gϊếŧ cô phi tang xác luôn…
Đinh Nhị Cẩu đem miệng để sát vào lỗ tai Hà Oanh Nhi, nhỏ giọng nói mấy câu, Hà Oanh Nhi xinh đẹp khuôn mặt dần dần trắng bệch, cắn chặt bờ môi tái nhợt:

– Ừ!”

Mềm mại nhẹ nhàng gật đầu.

Lúc này thấy Hà Oanh Nhi thống khổ sợ hãi chờ hắn làm quyết định, đã xấu hổ lại đau thương, không biết như thế nào cho phải, nhưng dạng kiểu tràn ngập ngược đãi khiêu khích bức bách này, lại làm cho Hà Oanh Nhi thân thể mẫn cảm không tự chủ sinh ra phản ứng, thở nhẹ một tiếng, miệng huyệŧ nhíu lại một chút, một làn nóng hừng hực trong suốt dịch nhờn lại từ từ bên trong tươm chảy ra, Hà Oanh Nhi lại lần nữa mắc cỡ hai gò má đỏ bừng.