Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng

Chương 189: Cưng chiều vô hạn



Đàm Dịch Khiêm đi công tác....

Mặc dù đi chỉ ba ngày, nhưng đối với thói quen hằng đêm Hạ Tử Du đều gốiđầu lên cánh tay của Đàm Dịch Khiêm để ngủ mà nói thì đêm nào không cóĐàm Dịch Khiêm ở bên cạnh là đêm đó cô lại khó ngủ, cũng như hôm nay,Đàm Dịch Khiêm vừa mới rời khỏi đêm đầu tiên cô liền bị mất ngủ....

Cũng may là lúc không ngủ được cô còn có thể đến phòng trẻ nhìn ngắm LiễuNhiên, nếu không đêm dài đằng đẵng như thế này cô thật không biết làm gì cho hết thời gian.

Đàm Dịch Khiêm đi được hai ngày, Robert bất ngờ lại đến biệt thự.

Đã lâu không gặp Robert, Hạ Tử Du ngồi tiếp đãi hàn huyên với Robert cảngày, thì phát hiện Robert không còn vẻ phong lưu lỗi lạc như trước kianữa, mà ngược lại thần sắc có phần tiều tụy sa sút.

Cùng ngồitrong phòng sách biệt thự, nhìn vẻ uể oải của Robert Hạ Tử Du nghi ngờcau mày, "Robert, trông anh có vẻ như không được khỏe lắm...."

Robert cầm ly cà phê trên bàn trà khẽ nhấp một hớp, trong lòng dường như vừatrải qua một phen điều chỉnh tâm tình lại, lúc này mới hỏi, "Dịch Khiêmđâu?"

Hạ Tử Du trả lời, "Anh ấy đi Newyork đi công tác rồi.... Có lẽ ngày mai có thể sẽ trở về."

Robert giật mình ngạc nhiên, "Đi công tác?"

Hạ Tử Du thấy phản ứng kinh ngạc của Robert, không khỏi ngạc nhiên hỏi, "Sao vậy?"

Robert để ly cà phê trong tay xuống, nhẹ lắc đầu, "Không có gì."

Hạ Tử Du đã từng làm việc với Robert, liếc mắt đã nhận ra Robert đang cógì đó giấu giếm, cô lo âu hỏi Robert, "Có phải đã xảy ra chuyện gì haykhông?"

Robert ngước mắt nhìn Hạ Tử Du, muốn nói rồi lại thôi.

Hạ Tử Du nhạy cảm lập tức hỏi, "Có phải chuyện liên quan đến em và Dịch Khiêm?"

Robert do dự chốc lát, cuối cùng từ tốn nói, "Tử Du, có một số việc anh hiểurõ Dịch Khiêm không muốn anh nói với em, nhưng mà, hiện tại anh rất lolắng, hy vọng em có thể giúp anh một chuyện...."

Hạ Tử Du nghi hoặc, “Sao?"

Robert hỏi, "Em có biết chuyện Đan Nhất Thuần mang thai đứa con của Dịch Khiêm?”

Hạ Tử Du ngẩn người sau đó gật nhẹ đầu, "Có, Dịch Khiêm đã giải thích với em.”

Vẻ mặt Robert chán nản, chậm rãi nói, "Chuyện Dịch Khiêm lấy đi đứa nhỏcủa Đan Nhất Thuần anh không tiện nói thêm nữa, nhưng chuyện Dịch Khiêmbuộc Đan Nhất Thuần vĩnh viễn không được bước chân vào Los Angeles nữa,chuyện này anh không thể nào hiểu nổi……….”

Hạ Tử Du nhíu mày, "Đợi chút, anh nói Dịch Khiêm không cho Đan Nhất Thuần trở lại Los Angeles?"

Robert gật đầu, "Đúng vậy, Dịch Khiêm muốn Đan Nhất Thuần đi cùng ba mẹ cô ấy, vĩnh viễn định cư tại nước Pháp.... Anh hiểu Dịch Khiêm là vì bảo vệem, chuyện này vốn là cũng không thể chỉ trích nặng Dịch Khiêm, nhưngmà, Dịch Khiêm lo lắng đến cảm nhận của em nhưng đồng thời lại không có suy xét cho Đan Nhất Thuần.... Anh tin rằng em cũng biết tình cảm của Đan Nhất Thuần đối với Dịch Khiêm, Đan Nhất Thuần là một cô gái lươngthiện, có thể rộng lượng chúc phúc cho người đàn ông mà mình yêu sâu đậm nhất ở chung với người phụ nữ khác, em biết không, lúc Dịch Khiêm vì em mà đuổi cô ấy đi, cô ấy dồn hết sự chua xót và thống khổ đè nén ở tậnđáy lòng, một thân một mình lặng lẽ đến Pháp…….. Anh cho rằng cô ấy thật sự kiên cường, dù sao trước giờ cô ấy cũng chưa từng biểu lộ sự yếu ớtcủa mình trước mặt bất kỳ ai, nhưng lần gần đây nhất anh đến Pháp thămcô ấy mới biết, thì ra là cô ấy cũng không kiên cường như chúng ta tưởng tượng, chẳng những cô ấy từ bỏ công việc ở làng giải trí, thậm chí cònkhông nói lời nào đã rời khỏi chỗ ba mẹ mình, anh ở Pháp một tháng, dùng toàn bộ thời gian để tìm kiếm cô ấy nhưng lại không cách nào tìm rađược tung tích, anh rất lo lắng cho Nhất Thuần………..”

Hạ Tử Du nhìn Robert sa sút chán nản đến không màng để ý tới râu dài ra dưới cằm, hơi do dự cô hỏi, "Anh thích Nhất Thuần?"

Robert cũng không muốn giấu giếm, thổ lộ tâm tư tình cảm chân thật trong đáylòng của mình, "Đúng, anh thích cô ấy. Anh đã gặp qua rất nhiều phụ nữ,nhưng chưa từng có một người phụ nữ nào có thể thiện lương rộng lượngđến như vậy…….. Cô ấy biết trong lòng Dịch Khiêm chỉ có em, liền nghĩcách để em và Dịch Khiêm gặp lại nhau, chờ đến lúc em trở lại bên cạnhDịch Khiêm, cô ấy lựa chọn chủ động biến mất… Người phụ nữ như vậy khiến anh cảm thấy rất đau lòng.”

Thật ra Đàm Dịch Khiêm chỉ giảithích cho Hạ Tử Du chuyện Đan Nhất Thuần mang thai con của anh ấy, nhưng cũng không nói cho Hạ Tử Du biết chuyện chính Đan Nhất Thuần là ngườiđã thúc đấy khiến cho bọn họ có thể gặp lại nhau… Có điều, lúc Hạ Tử Dubiết “bạn trai cũ” của Đan Nhất Thuần căn bản không tồn tại, Hạ Tử Ducũng đã phỏng đoán đến việc ngày đó ở Male, Đan Nhất Thuần có lẽ là vìgiúp cô cùng Đàm Dịch Khiêm gặp lại nhau mà sử dụng kế sách, bây giờ suy nghĩ lại, ngày đó Đan Nhất Thuần lấy lý do "Bạn trai cũ" ở ngay sátvách phòng cô thật ra có rất nhiều sơ hở, dù sao, nếu Đan NhấtThuần muốn sắp xếp cái người gọi là "bạn trai cũ" vào khách sạn ở cũnglà chuyện dễ dàng, chỉ là lúc đó cô hoàn toàn không nghĩ đến Đan NhấtThuần lại có thể làm một việc rộng lượng đến như vậy nên mới không nhìnra những sơ hở này.

Suy tư từ đó, Hạ Tử Du gật nhẹ đầu, "Em cũng biết rõ, cô ấy vì Dịch Khiêm bỏ ra rất nhiều...."

Robert nghiêm mặt nói, "Tử Du, hôm nay anh tới không phải để thay Đan NhấtThuần trước mặt tranh thủ tình cảm của em, cũng không muốn vì chuyện của Đan Nhất Thuần mà phá hư tình cảm của em cùng Dịch Khiêm vất vả lắm mới đi tới ngày hôm nay, anh chỉ muốn nhờ em giúp anh một việc, hy vọng emcó thể thuyết phục được Dịch Khiêm giúp anh tìm ra Nhất Thuần.... Anhbiết rõ cá tính của Nhất Thuần, cô ấy giống em về mặt tình cảm, cùng một kiểu người, trong tình yêu cô ấy rất cố chấp, nhưng tính cách lại caongạo quật cường, cô ấy tuyệt đối sẽ không ở trước mặt người khác lộ ravẻ mất mác bi thương của mình, anh sợ cô ấy ở một mình sẽ suy nghĩ lungtung.... Mà Dịch Khiêm từng ở chung với Nhất Thuần ba năm, anh tin Dịch Khiêm là người duy nhất có thể tìm được Nhất Thuần.”

Hạ Tử Du khó xử nói, "Robert, em cũng lo lắng cho Nhất Thuần, nhưng mà...."

Robert lập tức cắt ngang lời Hạ Tử Du nói, "Em không cần lo lắng, anh chỉ cầnDịch Khiêm giúp anh tìm ra hành tung của Nhất Thuần, còn lại anh sẽ tựmình đi tìm Nhất Thuần, sẽ không để cho Nhất Thuần xuất hiện trước mặthai người."

Hạ Tử Du vội vàng giải thích, "Robert, em không phảicó ý này.... Em chưa từng lo lắng việc Nhất Thuần sẽ phá hư tình cảm của em và Dịch Khiêm, em chỉ đang suy nghĩ, em và anh đều hiểu rõ cá tínhcủa Dịch Khiêm, em sợ anh ấy...."

Robert hiểu ý của Hạ Tử Du,giọng nói có phần dịu lại, "Đây cũng chính là nguyên nhân anh muốn nhờem giúp một tay, anh biết rõ Dịch Khiêm chỉ không thèm chú ý đến đếnnhững người mà mình không quan tâm, nhưng anh hy vọng em có thể thuyếtphục được Dịch Khiêm, cũng chỉ có em mới có khả năng thuyết phục."

Tính tình Đàm Dịch Khiêm chưa bao giờ thay đổi, hờ hững vô tình, tất cả sựnhiệt tình ấp áp chỉ dành cho Hạ Tử Du, cũng chỉ có sự xuất hiện của HạTử Du thì mới nhận thấy được sự ấm áp của Đàm Dịch Khiêm.

Từ khiHạ Tử Du biết Robert tới nay, chưa từng thấy Robert hạ mình cầu xin bấtkỳ một ai như vậy, từ đáy lòng Hạ Tử Du cảm thấy rất áy náy, đối vớinhững chuyện xảy ra cho Nhất Thuần trong lòng cô cũng không dễ chịu chút nào, cho nên cuối cùng cô cũng gật đầu đồng ý: “Được, em sẽ thử nóichuyện với Dịch Khiêm…..”

------

Hôm sau, bởi vì cả đêm Hạ Tử Du không hề chợp mắt nên đã rời giường rất sớm.

Thấy Liễu Nhiên vẫn đang ngủ say, nên Hạ Tử Du đi đến phòng sách lầu một, cô vốn là muốn đến phòng ăn lấy một ly sữa nóng, lại vô tình trông thấy tờ báo mà người làm để trên bàn trà trong phòng sách.

Nghĩ đến Kim Trạch Húc giờ phút này đang ở Manchester cạnh tranh hạng mục, tronglòng mong cho Kim Trạch Húc có thể thành công đoạt được hạng mục này,ngay lập tức Hạ Tử Du cầm tờ báo lên muốn xem một chút tin tức có liênquan đến “Trung Viễn”, nhưng không ngờ....

“Trung Viễn” vẫn chiếm cứ tít đầu tờ báo như trước, nhưng hôm nay tin tức không phải là “Trung Viễn” thành công giành được hạng mục, mà là báo cáo giá cổ phiếu “Trung Viễn” đã giảm mạnh…….

Hạ Tử Du cẩn thận nhìn lướt qua tường tậnnội dung tờ báo, mới biết Kim Trạch Húc tự mình đến Manchester cạnhtranh hạng mục nhưng lại bị thất bại, mà công ty cướp đi hạng mục nàyvẫn là tập đoàn “Đàm thị”.

Hạ Tử Du sững sờ ngồi trên ghế sofa, xem tường tận tin tức trên tờ báo mà khó có thể tin được.

Bỗng dưng, Hạ Tử Du cầm điện thoại lên bấm số điện thoại của Kim Trạch Húc,thế nhưng, điện thoại Kim Trạch Húc không thể nào kết nối được.

Hạ Tử Du lại liên tục bấm số, nhưng vẫn không cách nào liên lạc được.

Hạ Tử Du để điện thoại xuống, cả người giống như không còn hơi sức ngồi dựa vào trên ghế sofa, thất thần thật lâu.