Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 410



Chương 410

“Bây giờ tôi chẳng muốn nói với anh, đợi có kết quả kiểm tra, tôi xem anh còn chối thế nào?” Mai Tường Vân tức giận nói.

“Chị Vân, anh Lâm, hai người?” Vẻ mặt Chung Huyền Anh nghi ngờ, cô nhìn bộ dạng hai bọn họ, sao giống Lâm Vân và Mai Tường Vân có thù oán với nhau thế? “À, không có gì, chỉ có chút hiểu lầm với cô ấy thôi.” Lâm Vân nói.

“Hiểu lầm gì chứ?” Mai Tường Vân trừng Lâm Vân một cái,

Chung Huyền Anh ở bên cạnh thấy bầu không khí không đúng, liền lập tức nói sang chuyện khác: “Anh Lâm, tin tức tốt mà anh nói ở trong điện thoại, không biết là tin tức tốt gì?” “Tin tức tốt là, tôi đã tìm được một cô nhi viện có sẵn, tổn ba mươi lăm tỷ xây vào hai năm trước, vẫn để trống.

Tôi đã mua lại nơi này, có thể đưa bọn nhỏ qua đó bất cứ lúc nào” Lâm Vân nói.

“Thật vậy sao? Chuyện này thật sự quá tốt rồi, hôm nay lầu chính bị máy xúc phá thành phế tích, viện trưởng vẫn luôn lo âu sắp xếp cho bọn nhỏ thế nào, bây giờ vấn đề đã được giải quyết.

Chung Huyền Anh kích động nói.

Im lặng một lát, Chung Huyền Anh lại vui sướng nói: “Anh Lâm, tôi không biết nên cảm ơn anh thế nào, anh lại giúp cô nhi viện Thanh Sơn chúng tôi một ân huệ lớn.” “Chung Huyền Anh, không cần khách sáo, đây là chuyện tôi nên làm.” Lâm Vân cười đáp lại một câu

Ngay sau đó, Lâm Vân lại nhìn về phía Mai Tường

Vân, tươi cười nói: “Mai Tường Vân, thế nào? Tôi không như cô tưởng tượng đúng không? Bây giờ cô còn cảm thấy, tôi chỉ là một cậu ấm đời thứ ba của nhà giàu nữa không?” “Anh nghĩ nhiều quá rồi đấy.” Mai Tường Vân bĩu môi nói một câu.

Tuy ngoài miệng Mai Tường Vân nói vậy, nhưng ở trong lòng cô ấy, quan điểm và ấn tượng đối với Lâm Vân thật sự thay đổi.

Đúng lúc này, di động của Mai Tường Vân đột nhiên vang lên.

“Đồng nghiệp khoa giám định sao?”

Mai Tường Vân vừa nhìn, là đồng nghiệp khoa giám định gọi điện tới.

“Lâm Vân, anh xem, chắc chắn là kết quả giám định video clip kia đã có, để tôi xem anh còn nói được gì.” Mai Tường Vân lại lắc di động trước mắt Lâm Vân.

“Được thôi, vậy cô mở loa ngoài đi, để tôi cùng nghe xem.” Lâm Vân cười nói.

“Mở thì mở.”

Mai Tường Vân trực tiếp ấn nút nghe máy, sau đó mở loa ngoài ra.

“Alo chị Vân, đã có kết quả giám định video clip của chị rồi.” Trong điện thoại truyền ra một giọng nữ..

“Kết quả là gì? Em nói nhanh đi.”

Trên gương mặt Mai Tường Vân xuất hiện nụ cười tự tin, rõ ràng là cô ấy vô cùng tin tưởng bạn trai của cô ấy.

“Trải qua việc chúng em kiểm tra, video clip kia là thật, không phải cắt ghép.” Giọng nói vang lên trong điện thoại.

“Rầm!”

Sau khi những lời này vang lên, di động của Mai Tường

Vân “rầm” một tiếng rơi xuống đất, tươi cười trên mặt cô ấy cũng cứng ngắc lại.

Tín niệm, nhân sinh quan của Mai Tường Vân, đều sụp đổ rầm rầm vào thời khắc này.

“Alo, chị Vân? Chị Vân?” Trong di động rơi trên mặt đất, vẫn còn vang lên giọng đối phương.

Lâm Vân kh lưng nhặt di động lên, sau đó đưa điện thoại cho Mai Tường Vân, đồng thời cười nói: “Thế nào Mai Tường Vân, bây giờ cô tin rồi chứ? Bây giờ cô sẽ không còn nói, tôi vu oan cho bạn trai cô nữa đúng không? Tôi không làm chuyện nhàm chán đó.

“Không! Tuyệt đối không có khả năng. Tôi không tin!”

Mai Tường Vân khóc lóc kêu to.