Diệp Sanh Và Hồ Lô Thần Kỳ

Chương 13: Bị bắt cóc



Bị yêu nữ mỹ diễm bắt cóc, xà yêu lên sân khấu

Diệp Sanh đã quen với cảnh trên giường xuất hiện một con hồ ly, cũng may con hồ ly này hiểu chuyện, chỉ cuộn tròn ở nách nàng ngủ chứ không nằm hẳn lên người nàng, bằng không dựa vào trọng lượng của nó nhất định sẽ đè nàng tắt thở.

Có điều cái đuôi to lại không quá hiểu chuyện, vẫn còn gác lên ngực nàng, vốn dĩ tối hôm qua nàng ngủ trần không mặc gì lại bị cái đuôi to đầy lông lá này cào cho ngứa ngáy khó chịu.

Diệp Sanh duỗi tay lấy cái đuôi to ra, hơi cử động thân mình, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức vô lực, đặc biệt là vị trí dưới eo...... Diệp Sanh sờ thận, mày hơi chau, xem ra, nên tiết chế một chút, cứ tiếp tục như vậy thân thể sẽ không chịu nổi.

Có điều nàng cũng không còn sức đâu mà đi mắng hồ ly, tạm thời đỡ tường đi phòng tắm rửa sạch tinh dịch, khi trở về nhìn thấy tiểu hồ ly đã dậy, nhìn nàng ngáp to một cái, lại ngoe nguẩy cái đuôi to, ghé vào trên giường dùng đôi mắt hồ ly long lanh nhìn nàng chăm chú, Diệp Sanh bất đắc dĩ, xem ra, nên làm việc rồi.

Đã có kế hoạch mới, cuộc sống của Diệp Sanh dần đi vào quỹ đạo, chuyên tâm làm chủ của thú cưng nổi tiếng. Nàng cũng rất nhạy bén, am hiểu cư dân mạng thích xem cái gì, nội dung video cũng coi như sáng tạo, lượng người hâm mộ trên các nền tảng không ngừng tăng lên, thậm chí dưới sự kêu gọi mãnh liệt của fans còn cho tiểu hồ ly livestream hết mấy lần, lúc đầu tiểu hồ ly rất không phối hợp, nhưng Diệp Sanh vừa đe dọa vừa dụ dỗ, cuối cùng nó cũng cam lòng thỏa hiệp.

Sau một tuần, tiền lời thu được từ video và livestream đã lên tới hàng chục nghìn, nổi tiếng trên mạng quả là dễ kiếm tiền, đột nhiên Diệp Sanh cảm thấy như mình đã làm không công suốt một năm qua, hiện giờ lại thấy như tiền tài tới đỡ không kịp.

Đương nhiên, để cảm tạ tiểu hồ ly, không tránh được phải dâng ra thân thể mình, vì thế, thường xuyên sẽ xuất hiện cảnh tượng quỷ dị thế này, ví như, Diệp Sanh cởi hết ghé vào trên giường, dẩu mông lên, cầm điện thoại lướt xem bình luận dưới video, Đồ Sơn Cửu ở phía sau bóp chặt eo nàng, cắm côn thịt vào tao huyệt nàng, không ngừng đóng cọc đưa đẩy, Diệp Sanh bị đại côn thịt đâm rên "ư ứ" không ngừng vẫn cố gắng nhìn chằm chằm điện thoại xem bình luận, đôi khi còn gian nan gõ chữ rep lại.

Đồ Sơn Cửu rất bất mãn, rõ ràng là Diệp Sanh tùy tiện lừa gạt nàng, tuy làm như vậy dương vật nàng cũng có thể sướng, cũng có thể hấp thụ tinh nguyên, nhưng so với đáp lại nàng thì Diệp Sanh càng để ý chơi điện thoại hơn.

Lại ví như, khi dùng máy tính thiết kế ảnh quảng cáo PR, Đồ Sơn Cửu muốn cùng nàng thân thiết, Diệp Sanh lại không muốn chậm trễ thời gian, lại không thể phật lòng Đồ Sơn Cửu, đành phải ngồi trên côn thịt Đồ Sơn Cửu thao tác máy tính, nhưng lại không cho Đồ Sơn Cửu động, nếu không sẽ ảnh hưởng công việc của nàng, cứ thế, cuối cùng cũng thiết kế xong, Đồ Sơn Cửu cũng hết nhịn nổi, trực tiếp ở trên ghế dùng thế Quan Âm tọa liên nắc nàng đến cao trào.

Diệp Sanh chỉ xem bị địt như trả lương, ấm no tư dâm dục, tuy rằng nàng đã giải quyết xong vấn đề ấm no, theo lý thường hẳn là phải tư dâm, nhưng so với việc này thì Diệp Sanh nghiện kiếm tiền hơn, cùng với làm cách nào tăng lượt xem video, làm thế nào tăng lượng fan, làm thế nào làm ra video hấp dẫn hơn, kiếm được nhiều tiền hơn.

Diệp Sanh không những nỗ lực kiếm tiền mỗi ngày mà còn nỗ lực bị địt mỗi ngày.

Bình bịch nhiều nên thân thể trở nên suy yếu, có khi một ngày Diệp Sanh sẽ quay vài video để dành, vào hôm sau sẽ không sai tiểu hồ ly làm việc nữa, tới buổi tối nếu Đồ Sơn Cửu quấn lấy nàng cầu hoan, nàng sẽ lấy lý do không quay video không cho phịch mà cự tuyệt, quyết đoán vùi đầu ngủ, làm Đồ Sơn Cửu tức giận đến xù lông hồ ly.

Sau khi kiếm được tiền Diệp Sanh cũng không bạc đãi Đồ Sơn Cửu, mua không ít quần áo mới cho nàng, phổ cập tri thức khoa học hiện đại, còn mua điện thoại cho nàng dạy nàng sử dụng. Bởi vì Đồ Sơn Cửu chỉ có thể hóa hình vào ban đêm nên sẽ dẫn nàng ra cửa dạo chợ đêm, trải nghiệm cuộc sống của nhân loại thời đại mới, Đồ Sơn Cửu cũng dần quen với xã hội hiện đại, hai người cùng nhau vượt qua mấy tuần, vốn dĩ Diệp Sanh cho rằng sẽ hạnh phúc ổn định, cho đến khi nghênh đón một biến cố.

8 giờ tối, Diệp Sanh nhận được tin nhắn nhắc nhở, chuyển phát nhanh đã tới trạm tiểu khu, trạm dịch 9 giờ sẽ tan tầm, nàng vội vàng thay quần áo xuống lầu lấy chuyển phát nhanh. Đồ nàng mua tương đối đặc biệt, là đồ chơi tình thú, hơn nữa còn là loại hộp bí ẩn không biết trước thứ gì bên trong.

Tuy nói nàng và Đồ Sơn Cửu không tính là người yêu, nói là bạn chịch cũng hơi gượng ép, cả hai là quan hệ bán mình vì nhu cầu của nhau, dù rằng bị chịch đến đau eo nhưng làm tình thật sự quá sung sướng, hơn nữa hai nàng làm tình với tần suất tương đối cao, để gia tăng chút tình thú chốn khuê phòng, Diệp Sanh cố ý mua hộp tình thú bí ẩn mắc nhất, chờ mong cuộc làm tình mới lạ đêm nay.

Diệp Sanh ôm hộp vui sướng nhảy nhót trở về tiểu khu, tưởng tượng đến chuyện sắp xảy ra liền không nhịn được nở nụ cười dâm đãng. Mới vừa đi đến dưới lầu, đột nhiên "soạt" một tiếng, một bóng đen âm lãnh vụt xuống dưới, Diệp Sanh còn chưa kịp thấy rõ là cái gì đã cảm thấy tay đau điếng, ngay sau đó toàn thân tê dại, hai đầu gối mềm nhũn, trước mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Sanh tỉnh lại thì đã nằm trên giường gỗ cứng ngắc, xung quanh là cảnh tượng hoàn toàn xa lạ, đồ đạc lung tung, bụi bặm phủ dày, thoạt nhìn nhà này chắc phải lâu rồi không có người ở.

Diệp Sanh vẫn còn ngây ngốc, nàng chỉ nhớ là mình đi lấy chuyển phát nhanh, sau đó bị tập kích ở dưới lầu tiểu khu, vừa tỉnh dậy thì đã đến cái nơi quỷ quái này! Có người bắt cóc nàng sao? Diệp Sanh cố gắng hết sức nhớ lại xem mình có kết thù với ai không, nhưng hoàn toàn không có!

Hay là, nàng mới vừa nổi tiếng vì nuôi hồ ly trên mạng thì đã bị người ta ghen ghét? Cũng không đến mức này chứ!

Mặc kệ thế nào vẫn phải bỏ trốn trước đã.

Diệp Sanh muốn nhanh chóng ngồi dậy nhưng phát hiện tứ chi mình vẫn còn tê mỏi, cổ tay phải đau đớn vô cùng, nàng giơ tay lên thì thấy trên cổ tay có hai dấu răng tròn kỳ quái, còn chảy cả máu đen!

Nàng đột nhiên nhớ tới lúc bị tập kích, cái bóng sọc đen kia, rõ ràng là rắn! Nàng bị rắn cắn rồi!

Toang rồi! Xem ra máu đen này hơn phân nửa là có độc! Nàng không muốn chết đâu, phải đi bệnh viện ngay mới được! Diệp Sanh liều mạng vặn vẹo thân hình tê mỏi, giãy giụa muốn xuống giường, mới vừa gây ra chút động tĩnh thì nghe "cạch" một tiếng, cửa phòng ngủ mở ra, Diệp Sanh ngẩng đầu thì thấy một cô gái xinh đẹp tuyệt trần mặc Hán phục màu đen đi đến, sắc mặt nàng âm trầm, ánh mắt thâm thúy, ngẩng đầu bễ nghễ nhìn Diệp Sanh tràn ngập khinh thường.

Trang phục này, hình thức này thật là kỳ quái...... Diệp Sanh bỗng nhớ tới cảnh tượng lúc mới gặp Đồ Sơn Cửu, không phải cosplay mà là hàng thật giá thật...... Là yêu quái thật đấy!

Vậy ra mình đã bị yêu quái bắt cóc!

Đột nhiên ý thức được chuyện này, Diệp Sanh tràn ngập cảm giác lo sợ trước nay chưa từng có! Cứ như Đồ Sơn Cửu thì còn đỡ, chứ như con yêu này, chỉ mới nhìn phớt qua nét mặt nàng đã biết là người không có ý tốt, càng quan trọng hơn nữa là nàng ta đã thực sự làm mình bị thương!

Trong mắt Diệp Sanh che kín hoảng sợ, hoảng loạn nhìn quanh bốn phía tìm kiếm khả năng trốn chạy.

"Ta khuyên ngươi không cần giãy giụa vô ích, bây giờ ngươi chẳng đi đâu được đâu." Cuối cùng cô gái kia cũng chịu mở miệng nói chuyện, ngữ khí làm người ta lạnh gáy.

Diệp Sanh nuốt nuốt nước miếng, nơm nớp lo sợ hỏi, "Cô là...... Xà yêu?"

"Ồ! Cũng có mắt nhìn đấy," Cô gái kia hừ lạnh một tiếng, nở nụ cười châm chọc, "Không sai, ta là tu xà, Tương Dao."