Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú

Chương 93



Muốn nếm thử mùi vị gì đó của trứng thiên nga, nghe thì có vẻ kỳ lạ nhưng so ra thì cũng chẳng có gì.

“Anh tiện tay đưa cho em thôi.” Ánh mắt của người đàn ông né tránh. Anh ta phát hiện bạn gái vẫn luôn nhìn mình chằm chằm, thẹn quá hóa giận nói: “Em có ý gì? Không lẽ là em nghi ngờ anh cố ý để em đội nồi sao?”

Người phụ nữ nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy.”

Bạn trai cô ấy rất ích kỷ, khuyết điểm thì rất nhiều nhưng anh ta cũng có ưu điểm. Chẳng hạn khi cùng nhau đi chơi, anh ta sẽ để ý từng chi tiết nhỏ, để cô ấy đi bên trong, không để cô ấy phải xách đồ kể cả khi chiếc túi không quá nặng.

Nhưng vừa rồi, người bạn trai đang đi dạo một mình trên bãi cỏ với cô ấy quay lại, bất ngờ đưa ba lô cho cô ấy, mà cô ấy muốn đi vệ sinh, cầm túi rất bất tiện.

Người bạn trai nói: “Anh mệt rồi, em cầm một chút.”

Một cái ba lô thì nặng bao nhiêu, anh ta cũng đã cầm nó cả đường rồi.

Người phụ nữ càng nghĩ càng nhận ra sự việc là như thế này, cô ấy suy sụp hét lên: “Em là bạn gái của anh đó.”

Trộm trứng thiên nga không biết có phạm pháp hay không nhưng chắc chắn là hành vi trái phép, nhẹ cũng bị tạm giam đóng tiền phạt, hoặc ít nhất là cảnh cáo, mấu chốt là cô ấy không hề làm việc đó.

Khách tham quan hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi.

“Nếu không phải được tận mắt nhìn thấy thì tôi ngàn lần cũng không dám tin anh ta dám để bạn gái đội nồi thay mình. Phim truyền hình cũng không dám viết kịch bản như thế.”

“Hôm nay là trộm trứng thiên nga, ngày sau có thể giết người phóng hỏa.”

“Bạn trai như vậy còn giữ lại để cùng đón năm mới sao? Nhanh chóng vứt vào thùng rác đi cô gái.”

“...”

Cực phẩm hơn cả cực phẩm, không thể dùng tư duy của người bình thường để đo lường được, lời nói của người đàn ông lại khiến mọi người chấn động lần nữa. Anh ta che đôi tai đang chảy máu của mình lại tủi thân nói: “Anh bị thương rồi, vậy mà em còn nghĩ đến chuyện nhỏ nhặt này. Rốt cuộc em có yêu anh không? Em như vậy khiến anh không có một chút cảm giác an toàn nào.”

Mọi người: “...”

Không biết phải nói gì chỉ có thể nói rằng trên đời thế mà lại có một người đàn ông kỳ lạ như vậy.

Cô gái đã quen với sự ích kỷ của bạn trai từ lâu, chuyện gì cũng lấy mình làm trung tâm, bản thân chính là cả thế giới. Ánh mắt của cô ấy đờ đẫn: "Trước tiên đừng kéo qua chuyện khác, nói em biết anh có cố ý không?”

Người đàn ông nhìn có vẻ thực sự đã bị chọc tức: “Đúng vậy, cứ phải để anh nói thẳng ra à? Anh đang thi công chức, lỡ như bị ghi vào hồ sơ thì mọi nỗ lực của anh sẽ trở nên vô ích. Tới lúc đó làm sao anh nuôi gia đình, làm sao nuôi em, làm sao nuôi con đây?”

Mọi người: “...”

Lý do thật hùng hồn.

Người phụ nữ vẫn không ngạc nhiên. Cô ấy đã nghĩ tới lý do này, chẳng qua chỉ muốn xác nhận. Cô ấy nhìn chằm chằm vào người đàn ông: “Vậy tại sao vừa rồi anh lại lấy em chặn phía trước? Đừng nói là vì thi công chức.”

Khi nguy hiểm ập đến, bạn trai nấp sau lưng cô ấy, còn khư khư giữ chặt vai cô ấy.

Người đàn ông nhớn nhác rống lên: "Sao em lại nhỏ nhen như vậy? Người con thiên nga cắn là anh chứ không phải em. Hơn nữa, thiên nga lại không giết người được, nếu là con hổ hay sư tử gì đó anh chắc chắn sẽ bảo vệ em mà.”

Lương Cẩm Tú nghe xong cảm thấy choáng váng, thực sự là mở mang tầm mắt. Cô định nói gì đó thì cô nghe thấy dưới chân mình có tiếng cạp cạp.

“Chậc chậc, hai người không có cánh này chắc đang cãi nhau vì chuyện vừa rồi. Nhanh chóng chia tay đi.”

Lương Cẩm Tú cúi đầu, sợ đến giật nảy mình: “Cậu… sao cậu lại thế này?”

Qua một lúc, con thiên nga Nhị Hóa tự trang điểm đậm cho mình. Những nơi có thể bôi được đều bôi qua mấy lần, một màu đỏ thẫm không nông không sâu lại xiên xiên vẹo vẹo phối hợp với những chiếc lông vũ trắng tinh khiến nó trông giống như một thương binh cả người đầy máu.

Con thiên nga Nhị Hóa dương dương đắc ý ngẩng đầu: “Đẹp không?”

Lương Cẩm Tú trái lương tâm khó khăn gật đầu: “Đẹp lắm.”

Đẹp đến đáng sợ.

Con thiên nga Nhị Hóa không muốn chỉ đẹp một mình, nó muốn chồng nó cùng đẹp với nó.

Hoàng Tử thiên nga cảnh giác thì lùi ra sau một bước: “Anh, anh không thích lắm.”

“Em thích là được.” Con thiên nga Nhị Hóa ngậm cây son trong miệng, ra hiệu cho chồng quay người, nhắm chính xác vào lông trên mông của nó và làm một thao tác mạnh mẽ như hổ.

Lương Cẩm Tú: “...”

Con thiên nga Nhị Hóa vỗ vỗ cánh một cách trìu mến với Đại Bảo nhà nó. Đại Bảo mất bình tĩnh, nó nhanh chóng dùng dáng đi chữ bát chạy sang một bên.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Nhị Bảo xung phong tự dẩu cái mông của nó ra: “Bố ơi, con cũng muốn đỏ đỏ.”

“Quả nhiên, con mới là áo bông nhỏ của bố. Hai kẻ đáng ghét kia căn bản không biết đẹp là cái gì.” Con thiên Nga Nhị Hóa vừa tàn phá Nhị Bảo vừa không quên việc chính: “Cô nói với người phụ nữ đó, tìm chồng nên tìm một người như nhà tôi này, hung dữ bên ngoài về nhà ấm áp.”

Một con thiên nga như nó còn hiểu thì sao người phụ nữ lại không hiểu được, chỉ là cô ấy luôn kìm nén bản thân.

Bây giờ thì bộc phát thôi.

Người phụ nữ mạnh tay ném chiếc ba lô vào mặt người đàn ông: “Tên đàn ông chó chết, tôi không nói lại anh. Chúng ta chia tay.”

Người đàn ông bị đánh nên sững ra: “Cô dám đánh tôi?”

Anh ta vẫn nghĩ cho bản thân anh ta đầu tiên.

Anh ta sửng sốt một lúc rồi tức giận nhảy dựng lên: “Được lắm, chia thì chia! Đến lúc đó cô đừng có khóc lóc cầu xin quay lại. Ông đây cũng chịu đựng đủ rồi, lúc quan trọng chỉ nghĩ đến bản thân, cô cũng quá ích kỷ rồi.”

Tất cả mọi người: “...”

Thật tò mò không biết sao cô gái kia có thể nhịn tới bây giờ được.

Số người đến sở thú quanh năm đông đúc, ngay cổng vào bên cảnh sát có bố trí một trung tâm an ninh. Sau khi nhận được điện thoại của giám đốc, hai cảnh sát nhanh chóng đi qua.

Sau đó là một vở hài kịch.

Người đàn ông từng học qua chút pháp luật. Anh ta vốn không mang trứng thiên nga đi nên cùng lắm là tội cố ý trộm cắp, tai anh ta cũng đã bị thương do thiên nga mổ, gây tổn hại lớn về thể xác và tinh thần. Anh ta nghĩ kỹ sẽ không yêu cầu sở thú bồi thường, sở thú cũng xem như chuyện này không xảy ra. Sau khi bị từ chối anh ta sẽ nằm xuống đất ăn vạ.

Những năm này, việc trứng thiên nga bị trộm cũng từng xảy ra.

Thiên nga chung thủy trong tình yêu và đối xử công bằng với con cái. Từng có một bản tin về một cặp thiên nga đen đã đẻ ra sáu quả trứng, trong đó có ba quả bị con người trộm. Cặp thiên nga đau lòng tuyệt vọng gào thét nhưng không thể đánh thắng được con người, ngược lại suýt chút nữa bị họ đánh bị thương.

Ba quả trứng còn lại cũng không giữ được, hai quả bị thiên địch cướp đi.

Cặp thiên nga vô cùng tuyệt vọng, cuối cùng, quả trứng còn lại còn chưa kịp ấp ra thì đã chết vì trầm cảm.

Vạn vật đều có linh hồn, tình mẫu tử không phân biệt chủng loại. Trước mặt một người mẹ cưỡng ép mang đứa con đi là quá tàn nhẫn.

Người đàn ông cuối cùng bị cưỡng chế mang đi.

Giám đốc thân là lãnh đạo cùng với những nhân chứng khác cũng đi theo.

Chuyến đi sở thú lần này của Lương Cẩm Tú kết thúc sớm. Về đến nhà, cô lập tức ngoan ngoãn mở phòng stream, đã hơn mười ngày không livestream rồi.

Sau khi nhận được thông báo, rõ ràng cư dân mạng tham gia ít hơn bình thường, có lẽ là đợi quá lâu, hoặc có thể đã quên cô rồi đi thích streamer khác, nhưng khu vực bình luận lại náo nhiệt hơn.

Một màu xanh kỳ quái.

“Ô kìa, ai đây? Tôi sắp quên mất tôi đã theo dõi streamer này khi nào rồi đấy.”

“Sao lại nhớ mà livestream rồi, tiếp tục chơi trò mất tích đi.”

“Mới có người gửi một tấm ảnh gặp được streamer ở sở thú. Haha, có thời gian đi chơi lại không có thời gian livestream à?”

“Cô gái này, cho cô một cơ hội chuộc lỗi, tháng tới livestream mỗi ngày.”

“...”

Lương Cẩm Tú chột dạ liên tục xin lỗi nhưng thấy cũng vô ích nên quyết định bắt đầu rút thăm để chuyển hướng sự chú ý của mọi người.

Khu bình luận: “...”

Còn chưa nói đủ đâu.

Người trúng thưởng đầu tiên: Thêm Ít Đường Vào Chanh.

Chính chủ là một cô gái xinh đẹp khoảng mười tám mười chín tuổi, xuất hiện cùng với cô ấy là một chú chó Phốc Sóc màu trắng, lông trên người nó lòa xòa óng mượt như một viên kẹo bông lớn.

Chú chó Phốc Sóc người đẹp giọng cũng hay nhắm vào ống kính kêu to: “Gâu gâu gâu.”

“Đừng chơi điện thoại nữa.”

Lương Cẩm Tú chân thành khen ngợi: “Chú chó đẹp quá.”

Một con thú cưng sống có hạnh phúc hay không, có đôi khi không cần hỏi chỉ cần nhìn là có thể nhận ra dựa vào khí sắc, lông,…

Chú chó Phốc Sóc giống như con cáo nhỏ này chắc chắn đang sống rất hạnh phúc, nó đứng trong vòng tay của Thêm Ít Đường Vào Chanh, kiêu ngạo và dè dặt.

“Ha ha ha, tôi vừa mới tắm cho nó.” Nghe được lời khen ngợi, Thêm Ít Đường Vào Chanh cười vui vẻ. Cô ấy dùng ngón cái và ngón trỏ làm động tác bắn súng, nhắm chuẩn vào chú chó Phốc sóc nhỏ: “Pằng!”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Chú chó Phốc sóc nhỏ như bị trúng đạn thật, nó nhảy ra khỏi người cô ấy, lăn lộn trên mặt đất vài vòng rồi nghiêng đầu, lè cái lưỡi đỏ mọng chết không nhắm mắt.

“Oa, thật là một chú chó thông minh.”

“Thế giới rách nát, đứa trẻ có lông chắp vá. Tiếc là tôi nuôi một đứa chậm phát triển, đến bây giờ bắt tay cũng không biết.”

“Sao nó học được hay vậy?”

Thêm Ít Đường Vào Chanh mặt tươi như hoa: “Tôi cũng không biết. Có một lần bọn tôi cùng nhau xem một bộ phim truyền hình chống Nhật, tôi tiện tay thực hiện động tác bắn súng rồi nó cứ như vậy thôi.”

Lương Cẩm Tú cười hỏi: “Em cần chị cho ý kiến về vấn đề gì?”

Thêm Ít Đường Vào Chanh lập tức ngừng cười, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Gần đây có một con mèo hung dữ xuất hiện trong khu dân cư của em. Mỗi ngày nó không có việc gì làm, vừa thấy chó là cào.”

Giống như nhiều khu dân cư có mèo hoang, nơi cô ấy ở bây giờ cũng có không ít, bình thường thì sống hòa bình với nhau. Khi mèo hoang thấy người sẽ tránh ra thật xa, chưa bao giờ xảy ra chuyện làm ai đó bị thương.

Có lẽ hơn nửa tháng trước có một con mèo đen to lớn xuất hiện. Chỉ cần nó nhìn thấy chó trong khu dân cư là nó lại lao đến đánh một trận ác liệt.

“Có phải nó từng bị chó tấn công?”

“Trong tình huống này, khả năng cao là vì nguyên nhân nào đó khiến nó ghi thù rồi.”

Thêm Ít Đường Vào Chanh lắc lắc đầu: “Vậy nó nên đi tìm con chó đã đắc tội nó chứ! Bây giờ tất cả những con chó trong khu dân cư, bất kể lớn hay nhỏ, bất kể giống chó gì, ví dụ như Lạc Lạc nhà chúng tôi căn bản chưa bao giờ đến gần bất kỳ con mèo hoang nào, nó thấy là cào.”

Lương Cẩm Tú tò mò nói: “Tất cả chó đều không đánh lại nó?”

Khi chó và mèo đánh nhau, mèo thường chiếm thế thượng phong nhưng điều này là có lý do. Thứ nhất, chó đã được thuần hóa nên hầu như tính công kích không mạnh, thứ hai, chó có tính cách thật thà đơn giản, việc đánh nhau giống như một trò đùa hơn.

Nhưng nếu thật sự gặp nguy hiểm đến tính mạng chúng cũng sẽ liều mạng chiến đấu, ai thắng ai thua không thể xác định.

Hơn nữa trong khu dân cư chắc chắn không thiếu chó to.

Thêm Ít Đường Vào Chanh thở dài: “Không đánh lại, tôi cho mọi người xem một đoạn video.”

Đêm qua, một chú chó Labrador có chủ nuôi đã bị tấn công, tình cờ có người mở điện thoại lên quay lại rồi gửi cho nhóm chủ nuôi.

Đoạn video được quay từ khúc giữa.

Một con mèo đen thuần chủng nhảy lên đỉnh đầu con Labrador, móng vuốt của nó nhanh đến mức không thể nhìn thấy rõ. Trong khoảnh khắc như hạt mưa không biết đã cào trúng bao nhiêu lần, chú chó Labrador thảm thiết kêu la, chạy ra phía sau người chủ để tìm kiếm sự bảo vệ. Người chủ bị dọa hét lên, liên tục khua tay, cố gắng dọa đuổi con mèo đen to lớn.

Con mèo đen to lớn không hề sợ hãi, nó chui qua giữa hai chân của người chủ, nhảy lên dùng móng vuốt cào trúng mũi con chó Labrador.

Chú chó Labrador sợ đến mức thu đuôi lại rồi chạy qua bên kia người chủ, con mèo đen to lớn đuổi theo, chú chó Labrador vẫn tiếp tục chạy. Cứ như vậy một vòng rồi lại một vòng, người chủ bị dây dắt chó quấn chặt, loạng choạng mấy lần đứng không vững, ngồi phịch mông xuống đất.

Mọi người trong phòng stream: “...”

Những người chủ dũng cảm đi ngang qua nhanh chóng lao tới giúp đỡ nhưng vô ích. Con mèo đen to lớn nhanh nhẹn di chuyển, né hết chân này đến chân khác, nhanh như một bóng đen, từ trong đám người bắt được đầu con chó!

So với nó, một đám người vụng về như bị liệt nửa người.

Cuối cùng, có vẻ nó đã cào đến hài lòng, nhảy vào vành đai xanh biến mất tăm.

“Thật là một cú cào mạnh mẽ của mèo.”

“Con Labrador: Con mèo này đã cào tôi.”

“Nói thật, mọi người có cảm thấy con mèo đen này thật ra rất hiểu chuyện không? Nhiều người như vậy nhưng nó lại không cào một ai, chỉ chuyên tâm cào chó.”

“Chủ chó: Đúng vậy, tôi bị ngộ thương.”

Trong suốt quá trình, con mèo đen to lớn không nói một lời, chỉ có tiếng kêu cứu xé ruột xé gan của con Labrador.

Lương Cẩm Tú để ý đến một chi tiết.

Toàn bộ quá trình đều là từ một phía, với sức tấn công của con mèo đen to lớn lẽ ra có thể cào nặng hơn, nhưng nó không chỉ tránh người, còn né được mắt và những bộ phận quan trọng của con chó.