Đan Thần

Chương 382: Xuyên Vân Toa




- Một tiểu oa nhi mới là Thoát Tục Kỳ tầng thứ hai, cũng dám kiêu ngạo ở đây, cho rằng nắm giữ một ít thần thông thì có thể muốn làm gì thì làm sao, Vạn Độc Sa.

Một Thoát Tục Kỳ đỉnh phong khác hừ lạnh một tiếng, khoát tay một cái, vô số cát đen bay ra bao phủ trăm mét chung quanh Sắc Quỷ, tốc độ kinh người, hắn muốn dụng Phá Không Thứ đào tẩu cũng không có biện pháp.

- Một phế vật ngay cả Vạn Tượng Nhất Long cũng chưa có đột phá, cũng dám nói huynh đệ của ta, chết.

Trình Cung ngay cả tay cũng không giơ lên, thần niệm điều khiển đoản đao phía dưới, trong nháy mắt đã xỏ xuyên qua đầu Thoát Tục Kỳ đỉnh phong này, cùng một thời gian, ba mươi sáu thanh đoản đao hình thành Thiên Cương đao trận ở trước người Sắc Quỷ.

Hôm nay Trình Cung thúc dục Thiên Cương đao trận khác hẳn lúc trước, lực lượng bộc phát trong nháy mắt, trực tiếp đánh nát độc sa mà đối phương cô đọng vài thập niên.

- Đoạt Hồn Kiếm...... xích....

Một Thoát Tục Kỳ khác sử dụng phi kiếm, còn chuẩn bị thi triển phương pháp phi kiếm, nhưng lời còn chưa nói hết, đầu đã bị chém xuống.

- Bùm...... bùm...... bùm......

Hai tay Trình Cung dang ra, trong nháy mắt giải quyết toàn bộ vài tên Siêu Phàm Kỳ ngự kiếm, còn có mấy tên Thoát Tục Kỳ còn lại trên không trung, sau một khắc toàn bộ phi đao hóa thành từng đạo hào quang thu vào trong cơ thể Trình Cung, thân thể Trình Cung đã chậm rãi rơi xuống phía dưới.

Đổng Hiền Minh trợn tròn mắt, hắn coi như là có chút nhãn lực, dù sao cũng lăn lộn nhiều năm trong Song Long thành, không thể không có một chút kiến thức. Vừa rồi hai gã Thoát Tục Kỳ đỉnh phong này vừa ra tay, hắn đã nhìn ra, mừng rỡ trong lòng, cái này không có vấn đề, hai gã Thoát Tục Kỳ đỉnh phong ra tay, hai người này chết chắc rồi.

Nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới, sau một khắc hai người này đã đầu thân cách biệt, mà người trẻ tuổi này lại phong khinh vân đạm, đàm tiếu nhân gian, sau khi giết người còn đi xuống.

Giờ phút này Đoan Mộc Nhất Lâm cũng cả kinh, người thanh tỉnh rất nhiều, nhìn Trình Cung trong lòng của hắn mạnh mẽ gia tốc, là hắn, thật là hắn.

Bách Chiến Hầu, Trình Cung, tại sao hắn tới đây? Chẳng lẽ là muốn lấy vài chục vạn lượng bạc , không thể nào!!

Làm sao hắn có thể đánh chết hai vị Thoát Tục Kỳ đỉnh phong mà ca ca lưu lại bảo vệ mình, chẳng lẽ đồn đãi kia là thật, là hắn ra tay giết Lang Vương, không phải Huyết Y Lão Tổ giở trò quỷ?

Chẳng lẽ hắn thật sự đột phá Vạn Tượng Nhất Long? Hắn mới bao nhiêu tuổi, cho dù tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng không có thể khoa trương như vậy a.

- Ngươi… ngươi muốn làm gì, ta chính là Đổng gia gia chủ Đổng Hiền Minh, Tào Vận Tổng đốc là muội phu của ta, vị này chính là thân đệ đệ của Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam Đoan Mộc Nhất Phong đại nhân, tuần phủ Song Long thành Đoan Mộc một Lâm, ngươi muốn làm gì?

Lòng Đổng Hiền Minh đang đổ máu, đồng thời cũng triệt để sợ hãi. Cho tới bây giờ hắn cũng không nghĩ tới, ở Song Long thành sẽ có người kiêu ngạo như thế, hơn nữa vừa rồi hai Thoát Tục Kỳ đỉnh phong kia bị giết trong nháy mắt, cũng làm cho hắn hoàn toàn sợ hãi.

- Câm miệng....

Giờ phút này Đoan Mộc Nhất Lâm mạnh mẽ đứng lên, trong nháy mắt vận chuyển lực lượng, hơi rượu trên người biến mất, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trình Cung:

- Trình Cung, nếu như ta không có nhận lầm mà nói, ngươi là Bách Chiến Hầu Trình Cung đúng không.

Hiện tại Trình Cung quá nổi danh, rất nhiều người đều có bức họa của hắn, giờ phút này dưới tình huống hắn không có thay đổi hình dạng, Đoan Mộc Nhất Lâm liếc mắt là nhận ra.

- Không có nhìn sai, ngươi còn có chút khí khái.

Trình Cung ngược lại là có chút ngoài ý muốn vì biểu hiện của Đoan Mộc Nhất Lâm.

- Hừ.

Đoan Mộc Nhất Lâm nhìn Trình Cung nói:

- Ta chính là tuần phủ triều đình bổ nhiệm, trừ khi Hoàng Đế, bất luận kẻ nào muốn giết ta đều là tạo phản. Hơn nữa nơi này là Song Long thành, ta còn là đệ tử Nam Cương Thần Giáo, cho dù Hoàng Đế muốn giết ta cũng phải được Giáo chủ đồng ý mới được. Vừa rồi ta đã sử dụng thần niệm thông tri thủ hạ ngoài cửa thả Vân Cáp, hiện tại cho dù ngươi giết sạch mọi người nơi này, ca ca ta cũng biết là ngươi làm. Ngươi cho rằng nơi này là Vân Ca thành sao, đừng nói là ngươi, cho dù lục địa Thần Tiên đến đây cũng không dám làm càn, nơi này là địa bàn của Nam Cương Thần Giáo. Như thế nào, sợ rồi sao!!

Đoan Mộc Nhất Lâm cuồng ngạo nhìn Trình Cung, dưới loại tình huống này, hắn không tin Trình Cung dám động thủ giết hắn. Mà đám người Đổng Hiền Minh vừa nghe Đoan Mộc Nhất Lâm nói như vậy, đều không sợ hãi nữa, Đoan Mộc Nhất Lâm nói không sai, ở năm tỉnh Tây Nam, ai dám đắc tội Nam Cương Thần Giáo, vậy còn khủng bố hơn so với đắc tội Hoàng Đế.

- Đại Thiếu, người này rất kiêu ngạo a, lại không sợ ngươi.

Sắc Quỷ ở bên cạnh Trình Cung nhịn không được nở nụ cười.

Hiện tại cho dù Vũ Thân Vương đến, chỉ sợ hắn cũng không dám nói như vậy trước mặt Trình Cung, Trình Cung không dám động hắn. Có thể nói, cả Vân Ca thành, không ai dám nói loại lời này cùng Trình Cung.

Sợ, hắn nói mình sợ, Trình Cung cũng bị hắn nói mà chọc cười.

- Cười, ngươi cười cái gì, chuyện này ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, giết người của ta ..... Nguồn truyện: Truyện FULL

- Phốc...... phốc......

Hắn còn chưa nói xong, Trình Cung đã đưa tay bắn ra, một đạo chỉ kình bay tới trước người Đoan Mộc Nhất Lâm, trong nháy mắt đạo chỉ kình kia hóa thành vài chục chỉ kình thật nhỏ, trực tiếp xuyên qua thân thể của Đoan Mộc Nhất Lâm.

- A!!

Âm thanh kêu thảm của Đoan Mộc Nhất Lâm vang lên, Trình Cung tùy tiện một ngón tay, hắn ngay cả tránh cũng không tránh khỏi. Thảm nhất chính là, lần này Trình Cung bắn thủng mười mấy lỗ trên người hắn, nhưng lại không có xúc phạm tới bộ vị yếu hại, còn chưa đủ để lấy tánh mạng hắn.

Dù sao Đoan Mộc Nhất Lâm cũng là người Nam Cương, hơn nữa lực lượng cũng không kém, nếu không cho dù trong lòng của hắn cho rằng Trình Cung không dám động hắn, thì dưới loại tình huống này cũng sẽ sợ hãi, lo lắng. Nhưng vừa rồi hắn đi ra, lúc này lại đột nhiên cảm giác sự tình không giống như mình nghĩ, hắn cũng không biết lần này Trình Cung cố ý tránh đi chỗ yếu hại của hắn, trong nháy mắt thân thể bị xuyên thủng mười mấy lổ nhỏ, loại thống khổ này làm cho hắn cảm giác đã cách tử vong không xa.

Trong nháy mắt âm thanh kêu thảm vang lên, đột nhiên thân thể Đoan Mộc Nhất Lâm bị một cổ lực lượng bao vây, tốc độ nhanh không gì sánh kịp, so với vừa rồi Sắc Quỷ thi triển Phá Không Thứ còn nhanh hơn, trực tiếp xông về giữa thiên không.

- Pháp bảo phi hành.

Trong nội tâm Trình Cung vui vẻ, trong nháy mắt thân thể đã xuất hiện ở giữa không trung, nhưng tốc độ của pháp bảo phi hành này nhanh kinh người, Trình Cung bằng vào tốc độ bản thân, mặc dù thi triển Phá Không Thứ, cũng vẫn kém một ít. Phá Không Thứ này cũng là do Huyết Y Lão Tổ lĩnh ngộ qua, sau đó độ cho hắn, nhưng cho dù như thế cũng kém một ít.

Nếu là người khác, giờ phút này chỉ sợ cho rằng thiếu một ít nữa sẽ tới, cố gắng truy kích lần nữa, nhưng mà Trình Cung biết rõ, loại pháp bảo phi hành này tốc độ sẽ càng lúc càng nhanh, hơn nữa sau khi vượt qua không trung ngàn mét, thân thể của mình thi triển thần thông Phá Không Thứ cũng sẽ chịu ảnh hưởng, hiển nhiên không có biện pháp đánh đồng cùng pháp bảo phi hành.

- Xuống cho ta, bùm.....

Thần niệm của Trình Cung trong nháy mắt tập trung vào pháp bảo phi hành, trực tiếp ngưng tụ Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn, một cái tát từ bên trên đập xuống.

- Oanh!!

Đoan Mộc Nhất Lâm bị chụp trúng trực tiếp nện trên mặt đất, trên mặt đất bị lực lượng này trùng kích, xuất hiện một cái hố sâu chừng hơn mười thước, mà Đoan Mộc Nhất Lâm giống như lợn chết bò dậy, toàn thân đã bị máu nhuộm đỏ.

Vừa rồi dưới một kích kia của Trình Cung, vừa rồi Đoan Mộc Nhất Lâm dùng pháp bảo phi hành cũng bị Trình Cung oanh kích đi ra.

- Ta dựa vào, cái đồ chơi gì đây, vừa rồi người này quả thực giống như sao băng bay mất, thần niệm của ta cũng không tập trung được.

Sắc Quỷ bay đến phụ cận, giật mình nhìn vật nhỏ bằng bàn tay bên cạnh Đoan Mộc Nhất Lâm.

- Nguyên lai là Xuyên Vân Toa, đây là một loại pháp bảo phi hành cấp thấp nhất, Linh khí hạ phẩm Xuyên Vân Toa, mượn nhờ loại pháp bảo này, chỉ cần lực lượng đầy đủ, có thể bay đến không trung vạn trượng, tiến vào mặt đất ngàn trượng. Tốc độ có thể so với Linh kiếm trung phẩm bình thường, là pháp bảo phi hành của một ít đệ tử đại môn phái. Ân, nếu như phóng tới một ít môn phái nhỏ, giá trị có thể rất lớn, đồ chơi này hẳn là ca ca Đoan Mộc Nhất Phong lấy tới giúp ngươi a, không nghĩ tới hắn thật rất thương ngươi.

Trình Cung khoát tay, cầm cái này trong tay, rất tùy ý nói. Nói đến đại môn phái, hắn đột nhiên nghĩ đến, đại môn phái trong mắt của hắn ở Nam Chiêm Bộ Châu chỉ sợ cũng không có, lúc này mới bổ sung một câu.

Trình Cung nói xong, đưa Xuyên Vân Toa cho Sắc Quỷ.

Sắc Quỷ lắc mạnh đầu:

- Hiện tại ta dùng đồ chơi này cũng không dùng được, ta không giống người này, gặp được đối thủ cường đại còn cứng ngạnh, ta thông minh hơn hắn, ta sẽ không đi trêu chọc đối thủ cường đại, có đối thủ cường đại các ngươi lên trước, chờ thời điểm ta có thể điều khiển cái này nói sau.

- Cũng đúng, cái đồ chơi này rất bình thường, nếu như về sau ngươi tìm được một bản mệnh pháp bảo tốt, so với cái này còn mạnh hơn. Bất quá nếu ngươi muốn phát huy uy lực của Xuyên Vân này, ít nhất phải đạt đến Thoát Tục Kỳ tầng thứ tám mới được.

Thứ tốt không thu là ngốc, Trình Cung trực tiếp thu cái Xuyên Vân Toa này lại, đồ chơi này là công cụ phi hành thông dụng, không cần luyện hóa, chỉ cần cung cấp đủ lực lượng là được.

- Ta...... là đệ tử Nam Cương Thần Giáo...... ta là đệ đệ của Đoan Mộc Nhất Phong, ngươi sao .....

Đoan Mộc Nhất Lâm thấy Trình Cung thu Xuyên Vân của hắn, tức giận phun ra một bún máu, hắn mất máu quá nhiều, giờ phút này thần trí cũng có chút mơ hồ.

- Thật không biết đầu ngươi là như thế nào, con mẹ nó, ngay cả đồ của Vũ Thân Vương, Hoàng Đế đại thiếu cũng dám đoạt, ngay cả người của Vũ Thân Vương đại thiếu cũng giết, ngươi tính là cái gì. Nam Cương Thần Giáo, chẳng lẽ địa vị của ngươi ở Nam Cương Thần Giáo còn cao hơn Vũ Thân Vương, con mẹ nó, lấy giáo chủ cùng hoàng đế ra dọa lão tử, Giáo chủ, Hoàng Đế là cái gì, trước kia ngươi bất quá là một chân chạy, cũng cầm giáo phái chó má ra hù dọa, ngươi có chút đầu óc được không.

Không cần Trình Cung lên tiếng, Sắc Quỷ ở bên cạnh hắn đã giẫm đầu của hắn làm cho hắn câm miệng, đồng thời trực tiếp gỡ không gian giới chỉ của hắn xuống.

Vừa ném cho Trình Cung, đồng thời nhìn thoáng qua Trình Cung, ý tứ này là giết hay không giết?

- Đừng giết, giết hắn rồi nhưng thứ ngươi ghi lúc nãy sẽ không dùng được, giữ lại hắn sẽ có tác dụng rất lớn, mấy chuyện chúng ta định làm, vừa vặn dùng đến hắn. Đến lúc đó, hắn so với hiện tại còn thảm hại hơn, không chỉ là hắn, còn có ca ca Đoan Mộc Nhất Phong của hắn, chuyện này nhất định là Đoan Mộc Nhất Phong làm, đến lúc đó cho bọn hắn biết rõ hậu quả đụng đến người Trình gia ta. Đám người Trình Trảm sắp động vài chục nhà, khẳng định phải phí chút ít sự tình, đám người kia cũng không là loại gì tốt, thu phục bọn họ đi.

Thần niệm Trình Cung khẽ động thông tri Sắc Quỷ, sau đó thần niệm hắn tản ra, khống chế biến hóa trong Song Long trong thành. Hắn không muốn náo lớn ở Song Long thành, một là bởi vì phía sau hắn còn có kế hoạch khác, muốn dùng Đoan Mộc Nhất Lâm này làm chút ít sự tình, một nguyên nhân khác chính là Song Long thành tuyệt đối là yếu địa.