Đại Xà Và Tiểu Nhân Ngư

Chương 44: Gà mẹ



" Woaa! Điện Hạ thật giỏi "

Cậu cầm cái chảo lên xoay vài cái rồi xốc đồ ăn bay lên bay xuống nhìn vô cùng điêu luyện. Thố Thố nhìn mà lé con mắt

" Đương nhiên! Lúc trước ta từng mở giang ở phố chợ đó. Không có những tài lẻ này sẽ không ai đến quầy hàng của ta đâu "

" Điện Hạ! Dưới thủy cung cũng đốt được lửa sao? "

" Đồ ngốc! Ta đã nói rồi ta là người không phải cá "

Cậu với tay đậy nắp lên chảo

" Ta đi lấy trứng, ngươi ở đây canh đừng để quá khô "

Tiểu Thố Thố gật đầu

" Em nhớ rồi "

Thố Thố nhìn theo hình bóng cậu khuất dần. Trong đầu em có rất nhiều câu hỏi

( Cá không sợ lửa sao? Không sợ nóng sao? )

Cậu đi ra sau vườn lấy ít trứng gà. Giờ này gà đều ra ngoài ăn hết cả rồi chỉ có mấy quả trứng nằm ở bên trong

" Mấy quả trứng này ta thật! Gà nhà đúng là có khác, ấm quá "

Cậu cầm lấy một quả to nhất, hơi ấm của gà mẹ vẫn lưu lại ở bên trong. Cậu áp quả trứng lên má cảm nhận cái ấm áp đó thì đột nhiên ' Rắt rắt ' quả trứng từ từ nứt ra

" Chết rồi! Trứng vỡ rồi...tô tô tô!! "

Cậu lay hoay nhìn xung quanh rồi đột nhiên có một tiếng ' rắt ' lớn hơn. Quả trứng nở ra một chú gà con



' Chíp chíp '

Cậu giật mình thả tay ra gà con và trứng đều rơi cả xuống đất vang lên một tiếng bốp

" Tiêu rồi, tiêu rồi! "

Cậu cảm thấy vô cùng có lỗi với bé gà con

" Ta...xin lỗi! Ta không cố ý "

Tiểu nhân ngư không dám chạm vào chỉ có thể đứng đó nhìn xem tình trạng của chú gà con

...----------------...

Một lúc lâu sao, thố thố ở dưới bếp đợi rất lâu cũng chưa thấy cậu quay lại cô ấy định đi tìm thì bỗng

" Phu Quân! Rắn lớn "

Tiếng của cậu vang vọng khắp cái hang động đó. Đại Xà ở trong phòng dược liệu nghe cậu gọi liền phi nhanh đến

" Nương tử!! "

" Á! Rắn lớn "

' Chíp chíp ' Một chú gà con nhỏ cứ luôn miệng kêu chíp chíp vỗ cánh muốn bay lên phía cậu. Tiểu nhân ngư đang đứng trên một cái ghế cao, chân run run không dám bước xuống

" Tướng công!! "

Hắn đi nhanh đến bên cậu giang tay sốc nách cậu bế xuống

" Nguy hiểm lắm có biết không? "



Chú gà con ấy thấy cậu được bế xuống càng vui mừng nhảy bạch bạch lên chân Đại Xà

" Sao vậy? Làm sao thế? Không phải nói sẽ xuống bếp quậy phá sao? "

Cậu lấy hai chân kẹp chặc vào eo hắn, hắn sốc cậu lên rồi lấy tay đỡ vào mông nhỏ

" Nó, nở ra rồi chạy theo ta kìa! Ta không thích, nó bám theo ta "

Hắn nhìn xuống gà con thấy bên cạnh là một cái vỏ trứng thì hắn cũng đã hiểu được chút ít

" Gà con vừa nở sẽ lằm tưởng thứ đầu tiên mà nó nhìn thấy chính là mẹ nó "

Cậu ôm hắn cứng ngắc

" Mẹ gì chứ! Ta là nam nhân, nam nhân thật thụ mà sao có thể làm mẹ chứ "

Hắn nghe cậu nói như thế liền cảm thấy lo lắng hơn. Để vợ nhỏ sinh ra bảo bảo cậu sẽ bị ảnh hương tâm lý mất

" Đươc rồi không làm mẫu thân thì không làm! Bây giờ chung ta xuống bếp làm tiếp nhé "

" Đi ra khỏi đây đi! "

" Được được "

Hắn bế cậu ra khỏi chuồng gà. Thần Ưng nghe tiếng cậu la hét cũng chạy đến, tiểu mỹ nhân vừa thấy hắn liền liếc một cái

" Ngươi mau đi xem đồ tôn của ngươi đi! Dại lại nó đi nếu không ta sẽ đem nó và ngươi làm gà rán luôn "

Thần Ưng trong đầu có rất nhiều dấu ???, hắn không biết mình đã làm gì đắt tội với cậu nữa

Nhưng hắn biết một đều rằng đắt tội với cậu chỉ có nước chết. Lần đầu tiên gặp cậu, cậu đã cho hắn một trận nhừ tử