Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 882: Truyền nhân



Nghe vậy, Hoa Quốc Đống vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: "Sư phụ, anh thật sự có thể hoán đổi thân thể của bọn họ trở lại với nhau sao!?"

"Cái này có gì khó khăn chứ?" Đối với Diệp Lâm mà nói, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ.

Lúc này Hoa Quốc Đống vội vàng quay người lại nói với Quốc sư thật đang nằm trên giường bệnh: "Ông có nghe thấy không? Sư phụ tôi nói có thế giúp ông đối lại cơ thế!"

"Tôi nói cho ông biết, không có gì mà sư phụ tôi không thể làm được!”

Nếu Diệp Lâm đã nói rõ có thể trao đổi cơ thể của bọn họ, thế là Hoa Quốc Đống đã hẹn với Diệp Lâm để vạch trần Quốc sư giả ngay tại chỗ.

Ở bên này, vừa kết thúc cuộc gọi với Hoa Quốc Đống, lại lập tức nhận được một cuộc gọi khác từ Bộ Tư pháp, yêu cầu anh phải trình diện ngay ở Toà án nhân dân tối cao để tiếp nhận điều tra chuyện xảy ra tối nay.

Ở đầu bên kia của điện thoại, thậm chí còn cảnh báo Diệp Lâm đừng cố trốn thoát.

"Yên tâm đi" Diệp Lâm nói với bọn họ: "Đến lúc đó sẽ có người muốn chạy trốn, nhưng tuyệt đối không phải là tôi!"

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Lâm lập tức lên đường đến Toà án nhân dân tối cao.

Chuẩn bị đi gặp tên Quốc sư giả kia một lát, xem ông ta rốt cục là yêu nhân phương nào!?

"Người anh em! Tất cả những việc vừa rồi đều là anh làm sao!?

Trên đường Diệp Lâm trở về, lại gặp một nhóm người từ Thiên Khâm Giám.

Bọn họ ở lại hiện trường để điều tra, muốn xem còn có quái vật nào còn sót lại hay không.

Kết quả phát hiện, đã bị tiêu diệt hoàn toàn, không còn lại một chút gì.

Giám chính Tư Đồ Nhật Thăng khóc không ra nước mắt, cảm thấy mình đã chờ đợi vô ích suốt những năm qua.

Trùng hợp thay, lúc này lại gặp Diệp Lâm đã rời đi rồi lại quay trở lại, Tư Đồ Nhật Thăng vội vàng bước tới bắt chuyện.

"Ừm, không tệ!" Diệp Lâm gật đầu.

Vừa rồi Diệp Lâm tự nhiên cũng chú ý tới những người này, chỉ là không biết bọn họ tới đây để làm gì

"Các người là ai?" Diệp Lâm vừa đi vừa tò mò hỏi

"Ơ.." Tư Đồ Nhật Thăng cười ngượng ngùng, cũng không thể nói mình tới đây để hàng yêu chứ?

"Chúng tôi đến từ Khâm Thiên Giám!”

Diệp Lâm "Ồ" một tiếng rồi tiếp tục bước đi.

"Tôi muốn hỏi một chút” Tư Đồ Nhật Thăng vội vàng hỏi: "Người anh em, cậu với Sở Trấn Yêu có quan hệ thế nào?"

"Hả!? Ông còn biết Sở Trấn Yêu!?" Diệp Lâm cũng có chút kinh ngạc.

"Tôi trước đây là thành viên Sở Trấn Yêu” Tư Đồ Nhật Thăng tò mò thăm dò: "Không biết, người anh em là.."

Thấy ông ta cũng là người của mình, Diệp Lâm cũng không giấu diếm: "Tôi là truyền nhân của Sở trưởng cuối cùng của Sở Trấn Yêu!

"Cái gì!? Truyền nhân của Sở trưởng đại nhân!?"

Tư Đồ Nhật Thăng nghe vậy, lập tức lộ ra vẻ mặt như nhìn thấy quỷ, "Cái... Cái này sao có thể như vậy được!?"

"Nếu Sở trưởng đại nhân vẫn còn sống, chẳng phải đã trăm tuổi rồi sao? Cậu sao có thể là truyền nhân của ông ấy được!?"