Cưỡng Đoạt Sự Ngọt Ngào Của Em

Chương 38: Về Ninh gia bàn chuyện đến Ôn thị



Vài ngày ở lại chơi tại hòn đảo Bali xinh đẹp thì hôm nay họ cũng đã quay trở lại Diêu thành, nhưng mà cô không vội về Ôn gia, hiện tại cô muốn quay về Ninh gia trước đã, hiển nhiên Ôn Tề cũng đã đồng ý để vợ mình về nhà, còn Tích Hiệu và Vera đã được giao nhiệm vụ quay về Ôn thị để tiếp tục làm việc.

Anh đưa cô đến Ninh gia, vừa về đến Ninh gia thì những người làm đã nhìn hai người họ rồi mỉm cười trông cực kỳ kỳ lạ, ánh nhìn của mọi người đổ dồn vào mình khiến cho Ninh Khiết San thấy không được thoải mái cho lắm, nhưng ngay cả Ôn Tề cũng không biết là họ đang cười cái gì nữa.

Nhưng sau đó thì hai người họ cũng không để ý đến nữa mà đi thẳng vào nhà, nhìn thấy con gái và con rể về rồi thì Ninh Tuân và Thẩm Đào Nghi cũng mỉm cười, nói:

- Hai đứa về rồi à? Đi chơi có vui không?

Ninh Khiết San nhìn anh, bây giờ cô cũng không biết là nên nói vui hay không nữa đây, vì nếu đúng như những gì diễn ra ở Bali thì hai người họ cũng đâu ở bên cạnh nhau nói mấy câu đường mật, mà ở cùng nhau những là để thảo luận về Ôn thị. Nhưng Ôn Tề biết Ninh Khiết San không muốn để cha mẹ của mình buồn nên mới đưa mắt nhìn anh, mong anh có thể nói gì đó để họ vui hơn.

Ôn Tề liền bước đến, choàng tay ôm lấy eo của cô, nhìn sang cha mẹ vợ, nói:

- Vui lắm ạ, là con kéo cô ấy về ấy chứ, nếu không phải do Ôn thị vẫn còn việc thì con và San San cũng ở lại thêm vài ngày.

- Thật sự vui sao?

Chẳng lẽ con gái của hai người họ mà họ lại không nhìn ra biểu hiện của cô, nhưng nhìn chàng rể này đang ra sức bảo vệ con gái như thế thì hai ông bà Ninh cũng chẳng muốn bắt bẻ làm gì.

Nhưng sau khi cô và anh vừa ngồi xuống, thì Ninh Tuân đã nghiêm túc, nói:

- San San, con muốn học quản lý công ty sao?

- Dạ, con nghĩ cha mẹ chỉ có mỗi mình con, bây giờ con cũng đã trưởng thành rồi, cũng nên gánh vác một chút trách nhiệm với Ninh thị. Nhưng mà... Nơi con muốn vào làm là Ôn thị, dù sao Ninh thị vẫn chưa thể Bắc tiến, nhưng Ôn thị ở Bắc Diêu thành đã có chỗ đứng vững như núi Thái Sơn, nên con muốn mượn cơ hội này để Bắc tiến cho Ninh thị.

Khóe môi Ôn Tề co rút kịch liệt, vợ ơi, anh vẫn còn ngồi ở đây nè, anh cũng không có bị điếc ngang, vợ lại ngang nhiên ở đây nói lợi dụng Ôn thị để Ninh thị Bắc tiến? Vợ đúng là vuốt mặt chẳng nể mũi chút nào cả.



Ninh Tuân cũng nhìn Ôn Tề, anh cũng chỉ gật đầu, sau đó lại nói:

- Tối qua con đã đưa một ít văn kiện của công ty cho cô ấy xem qua, dù là phán đoán và cách xử lý của cô ấy vẫn chưa quyết đoán nhưng chỉ cần qua hai, ba tháng là có thể đảm nhận vị trí trường phòng kế hoạch.

- Con đánh giá cao San San như vậy sao?

- Không phải chỉ có con đánh giá, ngay cả Vera, Tích Hiệu đều đánh giá cô ấy rất tốt. Đặc biệt là Vera, cô ấy là người khó tính nhưng vẫn phải thừa nhận San San rất giỏi. Cha, cha có thể yên tâm, đối với Ôn Tề con thì công ra công, tư ra tư, con không vì cô ấy là vợ mình là thiên vị.

Ninh Tuân nghe vậy cũng chỉ gật đầu. Nhưng Thẩm Đào Nghi lại không muốn để con gái kham khổ chốn thương trường đầy rẫy sự nguy hiểm và gian truân, bà ấy hiển nhiên là xót con gái rồi, con gái của bà ấy từ nhỏ lớn lên trong nhung lụa, được cha mẹ bao bọc, bây giờ lấy chồng rồi lại phải lăn lộn nơi thương trường, thử hỏi có người mẹ nào mà không đau lòng chứ.

- Hay là thôi đi, Ninh thị dù sao cũng còn có Thụy Du mà, thằng bé sắp về rồi, lúc đó nó có thể phụ giúp ông.

- Anh Thụy Du dù sao cũng là anh họ của con, con cũng chưa bao giờ xem anh ấy là người ngoài, anh ấy có thể tiếp quản Ninh thị là chuyện tốt. Nhưng đây là con muốn va chạm với cuộc đời nhiều hơn, con không thể nào suốt ngày làm một cô công chúa bong bóng sống ở lâu đài thủy tinh được.

Những lời nói của cô khiến cho hai ông bà Ninh gia ngạc nhiên, sau chỉ có vài ngày ngắn ngủi mà con gái của họ lại trưởng thành như vậy, không những thế mà suy nghĩ của cô còn cực kỳ thấu đáo, tỉ mỉ... Tựa như là biến thành một con người khác vậy.

Còn Ôn Tề cũng chỉ biết cười trong lòng nhìn cô, xem ra vợ anh sau khi trải qua chuyện phản bội thì đã thông suốt rồi, chỉ là hiện tại anh không biết nó là tốt hay xấu nữa. Dù sao thì Ninh Khiết San cũng là công chúa trong vòng tay yêu thương của Ninh gia, bây giờ gả cho anh thì đột nhiên lại muốn biến bản thân rắn rỏi hơn, tự tạo cho mình một vỏ bọc gai góc, thật sự mà nói thì cũng khiến cho Ôn Tề không an tâm lắm.

Sau khi nói chuyện với cha mẹ xong thì hai ông bà cũng chấp nhận để cô đến Ôn thị để làm việc, cô cũng vào trong phòng lấy thêm một ít quần áo. Lúc này Thẩm Đào Nghi mới bảo hai người họ ở lại ăn tối đã rồi hãy về nhà, Ninh Khiết San và Ôn Tề cũng không từ chối.

Trong bữa ăn, cô hỏi:

- À phải rồi, cha mẹ... Vừa rồi con vào nhà thấy mọi người cười rất vui vẻ? Tại sao vậy ạ?

Thẩm Đào Nghi nhìn con gái, xong lại nhìn sang chồng mình, rồi cười nói không có gì. Ngay lúc này thì Ôn Tề cũng tốt bụng đưa điện thoại của mình sang cho cô xem, đó là một video mà Ninh Khiết San ôm Ôn Tề khóc nức nở ở dưới sân. Đoạn video này đã được Vera và Tích Hiệu lan truyền vô cùng rộng rãi, đột nhiên lúc này Ninh Khiết San lại thấy có gì đó sai sai thì phải.

- Từ khi nào mọi người lại có một nhóm chat mà con không hề hay biết vậy?



- Từ khi con gả cho Tiểu Tề đấy.

- Từ khi? Nhưng mà... Sao mọi người lại giấu con?

Lúc này Ôn Tề liền gắp thức ăn cho vợ mình, sau đó nói với cô đừng nên tò mò thêm, nếu không cô sẽ tức giận đấy. Câu nói không nên tò mò lại khiến cho Ninh Khiết San tò mò hơn, cô muốn giành lấy điện thoại của anh, nhưng Ôn Tề đã nhanh tay bỏ nó vào túi, sau đó lại nhìn vợ mình nói:

- Ăn cơm thì không được xem điện thoại, ăn thôi.

Ninh Khiết San tức đến xì khói, cô định sẽ mách cha mẹ nhưng hai người họ có vẻ hình như cũng đang muốn né tránh câu hỏi của cô, hơn hết là còn đang bao che cho Ôn Tề.

Đúng! Họ đang bao che cho con rể của họ! Vậy cô là gì? Cô là gì trong ngôi gia này đây!

- Cha! Mẹ! Hai người định sẽ không nói với con sao?

- Tiểu Tề nói đúng, ăn cơm không được dùng điện thoại, ăn thôi.

- Tiểu Tề? Ba người có vẻ rất thân thiết nhỉ?

- Đương nhiên rồi, con rể quý, con rể vàng, con rể bạc của cha mẹ mà.

Khóe môi Ninh Khiết San giật giật, cái tình huống éo le gì đây?

Bình thường chỉ có là làm con rể trong chính ngôi nhà của mình. Bây giờ cô chính là con ruột... thừa trong chính ngôi nhà của mình sao?

Điên rồi! Tất cả mọi người điên rồi.