Cực Phẩm Ở Rể

Chương 984



Chương 999:

“Sở tiểu thư? Sở Vân Vi?” Lâm Vũ không khỏi cảm thây có chút kinh ngạc.

“Không sai, tiên sinh, cô Sở có vẻ không muốn cho người khác biết rằng chuyện này là do cô ây đã báo cho chúng tôi!” Lệ Chấn Sinh cau mày nói.

“Được, tôi biết rồi!”

Lâm Vũ gật đâu, trong đâu hiện lên khuôn mặt như trong tranh của Sở Vân Vi, trong lòng đột nhiên có chút cảm kích không nói nên lời.

“Tiên sinh, chuyện ở đây giao cho tôi đị, cậu và Bộ lão đệ trước tiên quay vệ trị thương đi!” Lệ Chấn Sinh vừa nói, vừa đưa chìa khóa cho Lâm Vũ, nói: “Lúc tôi đến nhà máy điều động đội bảo vệ, còn đặc biệt mượn mây.

chiếc xe quân dụng, trên đường chắc chăn sẽ không bị cản trở.”

Lâm Vũ nhận lấy chìa khóa, trong lòng nghĩ Lệ Chân Sinh không hồ là lính dày dặn kinh nghiệm, nghĩ ngợi cũng rất tỉ mỉ.

“Vậy thì chuyện ở đây anh có thể ứng phó được không?” Lâm Vũ quan tâm hỏi.

“Tiên sinh, cậu thực sự đánh giá thấp nhóm người của chúng tôi rồi” Lệ Chấn Sinh bật cười ha ha, “Không phải cậu nói, anh em chúng tôi đã lâu rồi không hoạt động, không phải sọ bọn họ kìm nén sao, đám người này vừa nhìn đã biết là linh đánh thuê quốc tế, quả nhiên là có thủ đoạn, đúng lúc mượn bọ họ cho anh em luyện tập tay!”

“Được, vậy mọi người cần thận một chút, tôi một lát nữa sẽ đi báo cảnh sát, gọi, cảnh sát đến đón mọi người!

Đúng rồi, điện thoại của chúng tôi đều bị giữ lại, Lệ đại ca, cho tôi mượn điện thoại của anh dùng. GIẢI Lâm Vũ không từ chối, dù sao cũng cân bảo vệ Lý Thiên Hủ, mà anh và Bộ Thừa cũng bị thương, quả thật trước tiên nên rời chỗ này mới tốt.

“Điện thoại của tôi ở trong xe.” Lệ Chẩn Sinh lập tức nói.

Lâm Vũ gật gật đầu, sau đó xoay người đỡ Lệ Chấn Sinh đi về phía cửa lớn.

“Tiên sinh, các cửa phía dưới đều khóa rôi, các người…các người phải đi bằng cửa sốl” Lệ Chắn Sinh liền _ nhắc nhở bọn họ một tiếng, chỉ chỉ ngoài cửa sổ.

Vừa mới đện đây, bọn họ phát hiện toàn bộ khách sạn tôi om, cửa ra vào đều khóa không có ai ở đó, đi vòng ra phía sau khách sạn, phát hiện chỉ có phòng tiệc ở tầng năm sáng. đèn, nên họ cử người đi theo đường ông nước trèo lên buộc chặt dây thừng, leo lên theo dây thừng.

“Từ đây đi Xung Lý Thiên Hủ nhìn ra ngoài cửa sổ tối đen, không khỏi có chút kinh hãi.

“Tôi cống cậu!”

Bộ Thừa kéo tắm phủ ghế trên mặt đất lên, dùng dao găm cắt áo phủ ghế thành một dải dài, sau đó cột ở một bên thân mình, lạnh lùng nói với Lý Thiên Hủ: “Lên đì!”

Lý Thiên Hủ liếc nhìn Lâm Vũ, Lâm Vũ gật đầu với anh ta, sau đó mới leo lên lưng Bộ Thừa, Bộ Thừa ngạy lập tức trói hắn ta và chính mình băng tắm phủ ghê. Sau đó, anh ta bước nhanh đến cửa sô, vươn tay kéo sợi dây, thấy ổ khóa chắc chăn, anh ta liền lật người, túm lấy sợi dây và nhanh chóng trượt xuống.

Lý Thiên Hủ ôm chặt Bộ Thừa, gió rít bên tai, nhắm mắt không dám nhìn xuống, chỉ nghe thầy một tiếng.

“uỳnh”, anh và Bộ Thừa đã ngã xuống đất.

“Các anh em, cần thận!”

Sau khi Lâm Vũ bước đến bên cửa số, anh hét lên với các anh em, sau đó năm lầy sợi dây, nhanh chóng trượt xuông.

Vài tên lính đánh thuê chạy tới muốn đuôi theo, nhưng Lệ Chấn Sinh và Tần Lãng đã nhanh chóng lao tới giữ họ lại.