Cự Long Thức Tỉnh

Chương 67: “Chuyện của Khả Thiên bà xử lý như thế nào?”  






Vốn dĩ gần đây tâm trạng của ông ta rất tốt, kiểm tra lại mấy lần thì kết quả bệnh tình đã tốt hơn rất nhiều, chỉ số cơ thể cực kỳ tiêu chuẩn, cả người tràn đầy sức sống như đang ở độ mười mấy tuổi. Ông ta đang nghĩ nhân lúc ông Diệp vẫn còn ở Tây Kinh thì tổ chức một bữa tiệc tiếp đãi người này.



Nhưng chiều nay sau khi ông ta nhận được một cuộc gọi ở văn phòng, tâm trạng ông ta bỗng trở nên xấu đi.



Một người bạn tốt ở thủ đô gọi cho ông ta mập mờ nói rằng trong nội các quân bộ có một ông lớn rất bất mãn với những gì ông ta làm dạo gần đây, nói là ông ta và đám giang hồ rất thân thiết với nhau nên có ý kiến rồi.

Advertisement



Tin tức này như sấm chớp giữa trời nắng đánh vào đỉnh đầu của Vân Thắng Quốc.







Mấy vị trong nội các kia là những người quyền lực cao cấp của Hoa Hạ, nếu như bọn họ có ý kiến với ai, vậy thì về sau con đường làm quan của người đó sẽ chấm dứt.



Vốn dĩ làm chúa tể một phương, bọn họ cũng là nhân viên phục dịch dự bị của nội các, rất có khả năng tương lai sẽ đặt chân lên đỉnh cao chân chính của đời người, trở thành một số ít những người có quyền định đoạt ở Hoa Hạ.



Chỉ là bây giờ có lão đại có ý kiến với ông ta, vậy thì ông ta còn có suất tiến vào nội các sao?



Nhưng cũng may người bạn tốt kia nói lão đại ấy cũng chỉ là nói chuyện riêng, hy vọng ông ta có thể sửa chữa để tránh ảnh hưởng đến tiền đồ.



Vân Thắng Quốc biết có người đang châm biếm ông ta.



Ông ta nhanh chóng sắp xếp mọi việc gần đây sang một bên, bất ngờ lại phát hiện ra một chuyện kinh ngạc khác.



Ông ta là người trong thể chế, chức vị lại cao, ngày thường cực kỳ chú ý đến hành động lời nói của mình, rất ít qua lại với người của giang hồ.



Nếu nói có qua lại cái gì thì cũng là vì chuyện của Khả Thiên, gần đây anh ta xuất hiện cùng với một tên lừa đảo giang hồ tên là Lục Hi.



Lẽ nào người này có năng lực phi thường có thể nói chuyện được ở nội các?



Nghĩ đến đây, Vân Thắng Quốc kinh hãi. Nếu như vậy thì người này tuyệt đối không phải lừa đảo, mà là một người cực kỳ khủng khiếp.



Bây giờ chuyện này nhất định phải xử lý thận trọng, Vân Thắng Quốc quyết định về nhà hỏi Mục Duy Trân rốt cuộc bà ta xử lý chuyện này như thế nào, thời gian này xảy ra chuyện gì, sao mà lão đại trong nội các cũng biết.



Lúc ông ta đang suy nghĩ thì xe đã đi vào trụ sở Tỉnh ủy, Vân Thắng Quốc xuống xe về nhà.



Mục Duy Trân cũng đã tan làm, bà ta đang ngồi xem tin tức ở phòng khách.



Nhìn mặt mũi Vân Thắng Quốc u ám, Mục Duy Trân hỏi: “Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?”



Vân Thắng Quốc đặt cặp táp xuống, ông ta liếc nhìn Mục Duy Trân nói: “Chuyện của Khả Thiên bà xử lý như thế nào?”



Mục Duy Trân nói: “Giao cho nhà họ Hoàng xử lý, sao thế?”



Vân Thắng Quốc chau mày nói: “Xử lý ra sao?”



“Tên lừa đảo kia còn có mấy phẩn bản lĩnh đó, nhà họ Hoàng ra quân bất lợi, vẫn đang trong quá trình xử lý, nhưng ông yên tâm, tôi bảo Dương Quân qua rồi, nếu nhà họ Hoàng xử lý không tốt thì bảo Dương Quân ra mặt, đồ của nhà chúng ta không phải ai cũng có thể lấy đi”.



Vân Thắng Quốc nghe xong, trong lòng nhất thời trầm xuống.



Nhà họ Hoàng cũng là một gia tộc không nhỏ ở Tây Kinh, đương nhiên ông ta cũng biết.