Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1220: “Rõ thưa giám đốc Hoắc”.



Hai người lập tức mếu máo: “Đội trưởng, chúng tôi không biết là người quen của anh, chúng tôi sai rồi, chúng tôi thật sự không cố ý, anh bỏ qua lần này đi”.



Bọn họ giờ đây vô cùng hối hận, đãi ngộ tập đoàn Giai Mĩ tốt có tiếng trong ngành, chỉ làm bảo vệ cũng đủ nuôi miệng ăn cả nhà, bọn họ không thể để mất việc.



Lúc này, Hoắc Tư Duệ cũng tiến tới, ban nãy cô đứng cách đây không xa, thấy ồn ào liền ra xem thử.



Đây là buổi từ thiện đầu tiên của tập đoàn Giai Mĩ, có ý nghĩa rất quan trọng, tuyệt đối không thể xảy ra sơ xuất, cô vừa nhắc Tư Không Trích Tinh thắt chặt an ninh, không hiểu sao thoáng cái đã xảy ra cãi vã.

Advertisement



Cô vừa bước ra thì thấy Lục Hi, Hoắc Tư Duệ vui mừng nói: “Anh Lục, em đang nghĩ xem mấy giờ anh tới, không ngờ anh đến sớm vậy”.



Hoắc Tư Duệ vừa nói vừa thân mật khoác tay Lục Hi.



Lục Hi vội vàng giằng ra: “Đông người thế này, làm gì thế, giờ cô là người có thân phận, phải để ý một chút”.



Hai bảo vệ thấy cảnh này thì càng sợ hơn, chân không đứng vững.



Ôi trời đất ơi! Anh ta thực sự quen biết giám đốc Hoắc, giám đốc làm hành động thân mật, anh ta còn tỏ ra trách móc, bản lĩnh quá đi mất.



Bọn họ đã đắc tội với bạn trai trong lời đồn của giám đốc Hoắc, phen này e là chết không chỗ chôn.



Hoắc Tư Duệ nhướng mày nói với Lục Hi: “Sao đến mà không vào vậy?”



“Người của cô không cho vào”, Lục Hi hết cách nói.



Hoắc Tư Duệ ngẩn người, hóa ra tiếng ồn ào ban nãy là do bảo vệ với Lục Hi.



Sắc mặt cô sa sầm: “Hai người các anh thật lớn gan, dám cản đường anh Lục?”



Lúc này, vẻ mặt bảo vệ không nói nên lời, toàn thân run rẩy sợ hãi.



Tư Không Trích Tinh cười hòa, nói: “Trông bộ dạng anh Lục thế này, cũng khó trách bảo vệ ngăn cản”.



Hoắc Tư Duệ quan sát anh, bật cười: “Anh Lục, anh như này luộm thuộm quá”.



“Chịu thôi, vừa nãy gặp chuyện ngoài ý muốn”, Lục Hi bất đắc dĩ nói.



“Được rồi, mau vào trong đi”.



Hoắc Tư Duệ nói với Tư Không Trích Tinh: “Thay hai bảo vệ khác, cho họ về tự viết đơn nghỉ việc”.



Tư Không Trích Tinh: “Rõ thưa giám đốc Hoắc”.



Lục Hi mỉm cười, trông Tư Không Trích Tinh cũng thật ra dáng.



Hai người tiến vào bữa tiệc.



Lúc này vẫn còn vắng, Hoắc Tư Duệ biết anh không thích náo nhiệt, sắp xếp anh ngồi ở một góc khuất, sau đó nói qua về chương trình.



Hai người trao đổi một hồi, Lục Hi tỏ ra rất hài lòng, đồng thời nói bạn bè anh có khả năng cũng sẽ tới.



Trong lúc hai người trò chuyện, người tham dự dần nhiều thêm, mỗi lần có khách vào, đều nghe thấy Tư Không Trích Tinh hô tên, làm việc cực kì chăm chỉ.



Hoắc Tư Duệ bắt đầu đi đón tiếp khách mời, cô là chủ trì, không thích hợp ngồi ở đây.