Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 1039



Chương 1038

Áo sơ mi trắng và vest đen, trang phục không thể bình thường hơn được nữa nhưng khi mặc trên người của anh lại trở nên đẹp hẳn ra, có cảm giác khác biệt và vô cùng quyến rũ.

Anh lái xe, thỉnh thoảng dùng tai nghe bluetooth để nhận điện thoại, mặt nghiêng góc cạnh rõ ràng, thẳng tắp, Thân Nhã nhìn chằm chằm vào anh.

Cô suy nghĩ rất nhiều, nhiều nhất là về chuyện anh đã từng kết hôn, vì anh chưa bao giờ nói với cô một lời về chuyện này.

Vợ của anh đã chết, đây là chuyện khiến người ta đau buồn, anh không nói không rằng, về tình có thể tha thứ, nhưng cô đang suy nghĩ rằng bởi vì anh đau lòng nên không nói cho cô biết, hay là cảm thấy tình cảm giữa hai người còn chưa sâu sắc đến mức có thể nói cho cô biết?

Hai nguyên nhân bất kể là đứng ở trên lập trường của anh hay là đứng ở trên lập trường của chính cô thì cách làm của anh cũng đều chính xác, không phạm sai lầm.

Xe đưa đến dưới công ty, Tiểu Trương đã sớm chờ ở dưới rồi, nói là tới giúp cô, ví dụ như cầm vài món vật nặng hoặc làm việc gì đó.

Thân Nhã câm nín, cô là một nhân viên trong công ty, còn cần thêm một trợ lý khác nữa sao?

Hoắc Đình Phong lại nói nếu cô có thể chấp nhận Tiểu Trương thì anh mới có thể yên tâm để cô làm việc ở công ty, nếu không, anh ta sẽ gọi điện trực tiếp cho tổng giám đốc.

Mặc dù là người đàn ông dịu dàng nhưng khi trở nên bá đạo đúng là không tầm thường tẹo nào. Hết cách, Thân Nhã đành phải để Tiểu Trương ở lại.

Buổi sáng ngày hôm nay Thân Nhã đã trở thành nhân viên được chú ý nhất trong công ty, cô khát nước, Tiểu Trương sẽ nhanh chân đi pha cho cô một tách cà phê, cần lấy đồ cũng sẽ giành trước một bước để lấy cho cô.

Các nhân viên đều lén lút bàn tán là cô quá kênh kiệu, nhưng còn giám đốc biết nội tình thì vẫn giữ nguyên dáng vẻ mỉm cười híp cả mắt, hòa ái dễ gần mà gọi Tiểu Thân.

Buổi chiều phải đi khảo sát thực tế, Thân Nhã mang Tiểu Trương đi cùng, người phụ trách bên kia có lẽ sẽ là quản lý, nhưng cô không ngờ người tới vẫn là Trần Vu Nhất.

Tiền di dời của người dân sống ở đây đã được giải ngân, các cư dân cũng bắt đầu di dời, Thân Nhã để nhân viên phụ trách tiến hành đo lường chính xác, ghi chép dữ liệu.

Trần Vu Nhất mặc một cái áo khoác màu đỏ sậm, không cài chiếc cúc áo nào cả, nhìn trông hơi có vẻ cà lơ phất phơ.

Thấy vết thương trên cổ và cổ tay của Thân Nhã, đôi mắt đào hoa của anh ta híp lại, muốn chạm vào vết thương trên cổ của cô, nhưng bàn tay không bị thương của cô liền cầm cổ tay của anh ta, hắt ra một bên.

“Làm sao vậy?” Trần Vu Nhất nhíu mày rất sâu.

“Buổi tối có tên điên vào nhà tôi cướp bóc, dùng dao chém thôi.” Cô kể lể qua loa, như thể là một chuyện rất nhỏ nhặt: “Còn nữa, đừng có quấy rầy tới công việc của tôi.”

Ở phía xa có người phụ nữ trung niên nói với con gái ở bên cạnh: “Đó không phải là bạn học Thân Nhã của con sao? Bên cạnh là chồng của cô ấy, không phải cả hai đã ly hôn rồi à, sao lại thân mật như vậy?”

Hàn Thu Trúc đang thu dọn vali, nghe thấy lời nói của mẹ thì ngẩng đầu lên nhìn qua, quả nhiên là như vậy!

Lâm Nam Kiều đã từng giúp cô trong khoảng thời gian cô ta khó khăn nhất, giữa Thân Nhã và Lâm Nam Kiều thì Hàn Thu Trúc nghiêng về phía Lâm Nam Kiều.

Cô ta đưa vali cho mẹ mình, sau đó bí mật theo dõi hai người họ.

Ánh mắt của Trần Vu Nhất khẽ động, đụng phải một chuyện khó nhằn, Thân Nhã thật sự sẽ liệu sức mà làm, không có cố tỏ ra mạnh mẽ, cổ tay hơi khó chịu một chút là cô kết thúc công việc ngay.

Dự án này dự án xây dựng trung tâm thương mại lớn. Từ phong cách, vật liệu đến hình thức bên ngoài đều cần phải thảo luận từng cái một, vậy là liền đi đến quán cà phê gần đó.