Cô Vợ Gả Thay Được Tổng Tài Cưng Chiều Hết Mực

Chương 63: Cô là hầu gái



Hứa Tuệ Tuệ quay người, nhanh chóng chạy về phòng ngủ.

Phòng ngủ.

Hứa Tuệ Tuệ ngồi ở mép giường, trong đầu cô là hình ảnh Lục Thần Vũ và Liễu Nhu ởi trên thảm cỏ, không biết hai người đang nói gì mà đều khẽ mỉm cười.

Gió nhẹ man mát thổi qua, thậm chí mép váy của Liễu Nhu còn cuốn vào quần tây đen của anh, thân mật mà mờ ám.

Hôm nay, anh thế mà lại đưa một người phụ nữ về nhà.

Vậy cô là gì chứ? Người phụ nữ kia là người tình của anh sao? Hứa Tuệ Tuệ siết chặt mép áo mình, trong lòng vừa tức giận vừa khó chịu, cảm giác này khiến cô khó thở.

Lúc này, Lục Thần Vũ mở cửa vào phòng ngủ.

Anh tới! Hứa Tuệ Tuệ ngước mắt nhìn anh: “Lục tiên sinh, anh về rồi sao?”

Lúc nãy, Lục Thần Vũ ở thảm cỏ đã nhìn thấy cô, nhưng cô vội chạy lên lầu trốn vào phòng, Lục Thần Vũ không khỏi nhếch môi: “Hôm nay tôi dẫn một vị khách về, là Liễu Nhu, giám đốc Pr của công ty chúng tôi.”

Thì ra là giám đốc PR, nghe nói người làm PR đều là người đẹp, thường xuyên giao tiếp với đàn ông, rất biết cách lấy lòng đàn ông.

“ Ồ, tôi thấy rồi.”

“Em thấy sao?”

“Mặt xinh, dáng người cũng không tệ.”

Hứa Tuệ Tuệ nói xong, khẽ dừng lại, cố gắng nói bằng giọng nhẹ nhàng nhưng ngón tay đã siết nhàu áo mình: “Sao, Lục tiên sinh muốn cho cô giám đốc Liễu này chuyển chính, từ người tình thành người yêu à?”

Lục Thần Vũ nhướn mày kiếm, khẽ thở dài: “Em cũng thấy, tôi không nhỏ tuổi, em lại phân rõ giới hạn với tôi, không chừng một ngày nào đó em xử lý việc Hứa gia xong sẽ cuốn gói chạy mất, bên cạnh tôi không thể không có phụ nữ sao?”

Hứa Tuệ Tuệ hừ một tiếng, không có phụ nữ thì chết à? “Với lại, em cũng bảo bà nội lớn tuổi rồi, lại luôn muốn chắt trai, tôi cần một người phụ nữ sinh con trai cho tôi.”

Hứa Tuệ Tuệ không thể phản bác lí do này của anh, bà nội muốn sớm có chắt trai nên đi chùa ăn chay niệm Phật.

Hứa Tuệ Tuệ rũ lông mi dài như cánh bướm, hơi không vui.

Khi đi tới, nhìn khuôn mặt nhỏ buồn thiu của cô, anh đưa tay niết má cô: “Sao vậy?”

Hứa Tuệ Tuệ tránh né, không cho anh niết: “Anh đừng chạm vào tôi.”

“Rốt cuộc em làm sao?”

Lục Thần Vũ khẽ cười, niết má cô cách một tắm lụa mỏng, khuôn mặt thiếu nữ tuổi 20 mềm mại mọng nước.

Cảm giác rất thích.

Hứa Tuệ Tuệ định hất tay anh ra thì lúc này, Liễu Nhu xuất hiện ở cửa: “ Thần Vũ, anh…”

Nụ cười của Liễu Nhu cũng cứng lại, cô ta nhìn thấy Hứa Tuệ Tuệ.

Lúc này, Hứa Tuệ Tuệ ngồi ở mép giường, giống như một thiếu nữ giận dỗi, Lục Thần Vũ cao lớn hiên ngang đứng cạnh, một tay đút túi quần một tay nhéo má cô, gương mặt nghiêm nghị đầy cưng chiều, giống như một người đàn ông hống hách trêu chọc cô gái của mình.

Liễu Nhu hoàn toàn sững sờ, cô ta quen biết Lục Thần Vũ cao ngạo lạnh lùng, nắm mọi quyền hành, trầm tĩnh mạnh mẽ.

Cô ta chưa từng, thậm chí chưa dám tưởng tượng đến sẽ có một mặt như vậy.

Lục Thần Vũ thu tay, mắt ưng thâm thúy nhìn Liễu Nhu: “Tìm tôi có việc gì?”

Anh thu lại hoàn toàn vẻ cưng chiều đùa giỡn với cô gái đó, khôi phục bộ dạng lạnh lùng xa cách hằng ngày, ánh mắt nhìn cô ta không chút độ âm.

Liễu Nhu nhếch môi đỏ: “ Thần Vũ, cô ấy là ai vậy?”