Cô Vợ Câm Và Tổng Tài Sủng Vợ

Chương 62: Nghỉ dưỡng



“Nhạc Châu, nếu không vì Dylan thì hãy vì Ruky mà quay về bên nhau, đừng đi làm loạn!"

Triệu An Ninh có nói thế nào thì Nhạc Châu vẫn ngồi im lặng, thấy Nhạc Châu vẫn đang lưỡng lự chưa muốn quyết định nên lại lên tiếng.

“Nếu quay về bên Dylan có gặp trắc trở có thể gọi cho tôi, tôi sẽ giúp đỡ cô hết khả năng!"

Nhạc Châu ngạc nhiên bởi mình luôn gây ra nhiều chuyện cho Ninh Ninh như vậy mà lại có được sự quan tâm như vậy.

Làm điều xấu chưa chắc đã khiến người ta không quan tâm.

“Giờ hai người ở trong đây nói chuyện khi nào quyết định xong thì nói với tôi, tôi và Liên Hàn ở bên ngoài đợi hai người!"

“Mong cô hãy suy nghĩ thật kĩ, bởi đó là cơ hội tốt nhất mà tôi cho cô được!" Triệu An Ninh vỗ vai Nhạc Châu rồi ra ngoài.

Ra bên ngoài Hoắc Liên Hàn không chịu được sự nhẫn nại của cô vợ có lòng thương người như vậy.

“Em cần gì phải nói lý lẽ nhiều vậy với cô ta!"

“Liên Hàn, em không muốn làm lớn chuyện với lại là cô ấy nghĩ chưa thông nên mới làm vậy!"

“Em nghĩ cô ta sẽ đồng ý sao?"

“Sẽ đồng ý!" Triệu An Ninh nói chắc như đinh

“Nếu cô ta không đồng ý thì em cứ để anh giải quyết!"

“Được!"

Bên trong phòng bầu không khí ngột ngạt, người muốn mở lời lại sợ làm phiền người kia, hai người cứ thế ngồi trong im lặng, Ruky không hiểu chuyện gì ngồi một góc ăn kem.

Bầu không khí ngột ngạt làm cho Dylan không chịu được mà mở lời: “Nếu em không muốn ở bên anh cũng được, anh sẽ không ép buộc em!"

“Anh thật sự yêu tôi?!"

“Anh yêu em thật lòng!"

Nhạc Châu nhận được câu trả lời rồi lại trầm xuống không lên tiếng.

Suy ngẫm về việc mình theo đuổi Hoắc Liên Hàn mãi không nhận lại được kết quả cũng chưa nghĩ đến việc mình lại có người theo đuổi, yêu mình bấy lâu nay mà lại không biết nghĩ đến cũng thấy đau lòng cho đối phương.

Dylan cũng giống như cô ta vậy, theo đuổi một thứ viễn vông biết sẽ không có được kết quả nhưng vẫn cố theo đuổi.

Dylan khác cô ta ở một chỗ, Dylan dùng cả tấm chân tình để theo đuổi cô ta còn cô lại ngược lại, chỉ vì ham muốn giàu sang nên mới theo đuổi.

Suy cho cùng thì Dylan vẫn là người đáng thương, người nên có một tình yêu tốt đẹp chứ không nên có một tình yêu không tốt với cô ta.

“Tôi và anh ở bên nhau cũng không có được hạnh phúc, tôi sẽ làm giấy ly hôn sớm nhất!"

“Ly hôn? Anh không đồng ý ly hôn!"

“Tôi không muốn vì tôi mà làm có cuộc đời của anh bị phá hoạn!"

“Anh không quan tâm, trước giờ anh chưa bao giờ nghĩ em là một vật cản trong cuộc đời của anh, chưa bao giờ!" Dylan phản bác mạnh

“Nhưng tôi không yêu anh!" Nhạc Châu ngước mắt nhìn vào mắt Dylan nói

“Không cần em yêu anh, chỉ cần anh yêu em là đủ!"

Những lời thật lòng của Dylan làm cho Nhạc Châu có chút rung động.

“Vậy tôi cho anh một tháng, một tháng khiến anh phải làm cho tôi yêu anh!"

Cũng không thể để một người như Dylan không có được hạnh phúc.

“Được... được..." Dylan vui mừng như được mùa, mặt tươi như hoa.

Hai người cười rồi bước ra ngoài mở cửa, Nhạc Châu đứng phía sau lưng của Dylan, bởi không còn mặt mũi nào để nhìn chính diện với Triệu An Ninh qua những chuyện mà mình đã làm với cô.

“Thế nào rồi, đã có thể đưa ra câu trả lời cho tôi chưa?" Triệu An Ninh bước đến

“Nhạc Châu vẫn chưa muốn quay lại chính thức với tôi, nhưng đã cho tôi cơ hội một tháng làm cô ấy yêu tôi!"

Triệu An Ninh cười, bước lại gần Nhạc Châu: “Cô đã suy nghĩ kĩ chưa?"

“Tôi đã suy nghĩ rất lâu với lại xin lỗi cô vì chuyện trước kia, tôi đã làm nhiều chuyện với cô như vậy mà cô vẫn đối xử tốt với tôi!"

“Miễn cô đã nghĩ thông rồi thì không còn việc gì khó nữa!"

“ Liên Hàn, xin lỗi anh vì những chuyện trước kia đã vu loan cho anh, mong anh nhận lời xin lỗi của em!"

Hoắc Liên Hàn tránh mặt không trả lời, Triệu An Ninh cười bước lại chỗ anh véo nhẹ vào tay bắt anh nhận lời.

“Không có gì!" Anh xoa tay bị cô véo

Nhạc Châu cùng Dylan và Ruky trở về Anh làm lại cuộc sống mới, mở ra mọi thứ đều mới mẻ, Triệu An Ninh cũng biết Nhạc Châu yêu thích thiết kế thời trang nên đã tài trợ một nhà thiết kế nổi tiếng dạy cho Nhạc Châu, cũng đã lập một shop thời trang ở bên Anh dành riêng cho Nhạc Châu.

Không phải là cô vì Nhạc Châu mà làm nhiều như vậy, cô cũng rất hận Nhạc Châu vì đã làm ra những chuyện khiến cô và anh phải cãi nhau, nhưng khi nghĩ đến Ruky vẫn đang còn nhỏ lại không có được một môi trường sống tốt, luôn phải sống trong căn nhà âm u, những thứ đó xem như là dành cho đứa con đã mất của cô.

Cứ tưởng mọi thứ sẽ trở nên phức tạp nhưng không ngờ Triệu An Ninh lại giải quyết mọi thứ suông sẻ đến vậy.

__________

Hai tuần sau tại khu nghỉ dưỡng ở vùng biển D, có một cặp vợ chồng đang tận hưởng những giây phút thư giãn sau những lần chật vật với Nhạc Châu.

Trong biệt thự ven biển, Hoắc Liên Hàn và Triệu An Ninh ngồi bên cạnh nhau trong hoàn cảnh, anh chồng rảnh rỗi cô vợ bận rộn.

“Vợ ơi...vợ à... " Hoắc Liên Hàn ngồi bên cô lảm nhảm nhưng cô không lên tiếng trả lời mà vẫn tiếp tục gõ bàn phím, thấy cô vợ nhỏ của mình không quan tâm anh lại tiếp tục làm nũng với Ninh Ninh.

“Vợ xinh đẹp của anh ơi....vợ đảm đang của anh ơi...vợ của anh ơi...mau nhìn anh cái nào?"

Triệu An Ninh vẫn không quan tâm tiếp tục gõ bàn phím, lần này cô gõ với tốc độ nhanh hơn. Bởi cty cô vừa thông báo đến có việc quan trọng cần cô phải xử lý.

“Vợ, em nhìn anh một lần thôi!"

Lần này Ninh Ninh nhìn anh thật, nhưng Hoắc Liên Hàn chưa cười với cô được hai giây thì cô đã quay đi tiếp tục làm việc.

“Vợ tôi không còn thương tôi nữa rồi, không còn thương nữa!" Anh xụt xịt

“Anh muốn em nhìn em cũng nhìn rồi, anh còn nói cái gì nữa!"

“Anh không quan tâm giờ em phải để công việc đó, đi ra ngoài chơi với anh!"

“Anh phiền quá rồi đấy!"

“Anh phiền?" Hoắc Liên Hàn sốc với câu nói của cô.

“Ninh Ninh thấy mình phiền...?" Anh buồn bã ngồi xa cô ra, ngồi một mình vẽ vòng tròn dưới đất, như một đứa trẻ bị mẹ mắng.

Triệu An Ninh cũng muốn bỏ công việc lại nhưng lại không thể, cuối cùng cô vẫn phải làm việc xong rồi mới lại dỗ dành anh chồng đang lủi thủi một mình ở kia.

Cô lại thấy anh ngồi vẽ vòng tròn dưới sàn, cô cười nhẹ nhàng ngồi xuống ôm lấy anh.

“Em xong việc rồi nè! Mau nhìn em đi!" Giờ đến lượt cô phải dỗ anh nhìn mình.

“Em đi ra đi, anh rất phiền!" Anh xua tay nói

“Anh không có phiền, em xin lỗi đừng giận em nữa!" Cô thơm vào má anh tỏ ý xin lỗi.

Hoắc Liên Hàn xụt xịt thơm vào má của cô: “Chúng ta đi ra ngoài dùng bữa tối!"

Hai người nắm tay nhau ra bên ngoài biệt thự dùng bữa.

Một tuần nghỉ dưỡng của hai người cứ thế kết thúc, bây giờ quay lại với cuộc sống ngày thường.