Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3382



CHƯƠNG 3422

“Tôi đang ở Câu lạc bộ Tinh Vân của anh, tôi muốn tìm một người, định nhờ Tổng giám đốc Ngô tạo điều kiện cho tôi.” Tư Đồ Không chẳng buồn dài dòng nửa lời, trực tiếp nói rõ ý của mình.

“Ở Câu lạc bộ Tinh Vân của tôi sao? Tìm người? Tổng giám đốc Tư Đồ muốn tìm ai?” Sự kinh ngạc xen lẫn vui mừng trong giọng nói của Tổng giám đốc Ngô đều bị đè nén xuống cả, chỉ còn lại thảng thốt.

Tư Đồ Không chạy đến chỗ anh ta tìm người? Chuyện này đúng là kỳ lạ.

“Tối nay Bùi Dật Duy đã đặt một phòng ở chỗ này của anh, nên xin Tổng giám đốc Ngô đây cho phép nhân viên Câu lạc bộ của anh lập tức dẫn tôi qua đó.” Ý tứ của Tư Đồ Không đã rất rõ ràng, anh ta muốn đi thẳng qua đó ngay mà không phải hỏi trước ý của Bùi Dật Duy.

“Tổng giám đốc Tư Đồ, chuyện này không hay đâu. Anh cũng biết quy định của Câu lạc bộ chúng tôi kia mà, chính tôi đặt quy định thì làm sao mà tự phá vỡ nó được chứ. Làm vậy rồi thì còn ai thèm đến chỗ tôi nữa?” Chuyện này quả là nan giải với Tổng giám đốc Ngô. Tư Đồ Không đích thân gọi điện cho anh ta, anh ta có thể giúp cái gì thì chắc chắn sẽ xông pha giúp đỡ, nhưng chuyện này lại ảnh hưởng đến uy tín của Câu lạc bộ bọn họ nữa.

Càng ảnh hưởng đến việc kinh doanh của anh ta hơn.

“Tôi có nghe nói Tổng giám đốc Ngô luôn muốn tham gia vào dự án Thành Tây của chúng tôi.” Khóe môi Tư Đồ Không nhếch lên rất nhẹ. Anh ta biết chắc Tổng giám đốc Ngô sẽ chẳng dễ dàng đồng ý mà, nhưng nếu như lúc này anh ta đã gọi cho số điện thoại này thì hiển nhiên cũng đã có biện pháp để Tổng giám đốc Ngô phải đồng ý.

Thật ra thì chính anh ta cũng hiểu lý do tại sao Lưu Trung Nam lại ngăn cản mình. Anh ta cũng biết chắc nếu cứ thế mà xông vào đó thì có thể sẽ thấy những chuyện mà mình không muốn thấy, nhưng anh ta vẫn khăng khăng muốn làm thế này. Bởi vì anh ta muốn biết rõ chân tướng.

Anh ta cần phải biết rõ chân tướng.

“Tổng giám đốc Tư Đồ, ý của anh là…” Tổng giám đốc Ngô còn đang vò đầu bứt tai, lúc này đột ngột vút cao giọng, giọng nói tràn đầy hứng khởi. Tất nhiên là anh ta muốn tham dự vào công trình ở Thành Tây mà Tư Đồ Không đang đầu tư kia rồi. Những dự án mà Tư Đồ Không phụ trách chưa bao giờ không kiếm ra được tiền, mà lợi ích dự án của Thành Tây đem lại cực kỳ lớn, ai cũng muốn “thó một chân”.

Chẳng qua, với nguồn lực tài chính và trình độ của công ty anh ta thì còn khướt mới đạt đến yêu cầu của công ty Tư Đồ Không.

Anh ta biết tỏng mình vốn chẳng có tí ti cơ hội nào, cho nên đành nén đau bỏ qua nó.

Nhưng bây giờ anh ta nghe ra ý của Tư Đồ Không là đang định cho anh ta một cơ hội tham gia, thế thì quá tốt rồi.

Mặc dù cứ thế mà cho Tư Đồ Không vào là trái với quy định của Câu lạc bộ, có khả năng sẽ mất vài mối làm ăn, nhưng mà mấy cái đó khi so sánh với hạng mục ở Thành Tây kia thì căn bản chẳng đáng là gì.

“Ngày hôm nay, Tổng giám đốc Ngô giúp tôi một tay thì chuyện dự án cũng sẽ dễ thương thảo hơn rồi.” Tư Đồ Không nói nhanh, gọn, thẳng, không dông dài chút nào. Dù anh ta biết rõ đúng là trình độ của Tổng giám đốc Ngô vẫn chưa đạt chuẩn, nhưng vì chuyện tối hôm nay thì anh ta cũng có thể châm chước cho.

“Được, được ạ, vốn dĩ câu lạc bộ có quy định hết cả, nhưng mà, nếu như Tổng giám đốc Tư Đồ đã có hẹn với Tổng giám đốc Bùi rồi thì cứ dẫn Tổng giám đốc Tư Đồ đi thẳng vào trong cũng không có vấn đề gì. Dù sao thời gian của Tổng giám đốc Tư Đồ rất quý giá, không thể làm mất thời gian của anh được. Chắc hẳn là bên chỗ Tổng giám đốc Bùi cũng sẽ không thấy có vấn đề gì đâu.” Tổng giám đốc Ngô là một tên cáo già, tuy đã được Tư Đồ Không cho lợi ích nhưng anh ta cũng cố hết sức không để bản thân mình phạm quá nhiều sai lầm.

Tổng giám đốc Ngô không biết lý do vì sao Tư Đồ Không lại đi tìm Bùi Dật Duy, cũng chưa từng nghe nói Bùi Dật Duy và Tư Đồ Không có quan hệ gì. Mặc dù Bùi Dật Duy cũng là Tổng giám đốc của một công ty đấy, nhưng làm sao mà so được với Tư Đồ Không kia chứ.