Cơ Trưởng Nhà Bên Là Sói Đói

Chương 50



Hứa Đình Xuyên ôm Mạt Mạt tới phòng tắm, sau khi đã sạch sẽ, anh để cô nghỉ ngơi một lúc còn mình đi thu dọn nhà bếp, cầm váy áo với áo ngực của cô quay lại, còn quần lót đã rách không thể mặc được nữa.

Mạt Mạt đành phải chân không ra trận, hai người cùng nhau làm bánh táo rồi xuống lầu ăn cơm, cùng bà nội nói chuyện một lúc. Hứa Đình Xuyên chủ động muốn đưa Mạt Mạt trở về, chủ yếu là do thấy cô lúc nói chuyện thì ngáp liên hồi, bộ dáng rất mệt mỏi, thật sự có chút đau lòng.

Sau khi Jeff bị Hứa Đình Thư lôi đi, hai người cùng chơi LOL, quên luôn mục đích của chuyến đi là gì, lúc Mạt Mạt gọi cho cậu thúc giục trở về, cậu còn cảm thấy luyến tiếc.

Hứa Đình Xuyên không lái xe mà để tài xế đưa bọn họ trở về, Jeff ngồi ở ghế phụ lái, Mạt Mạt cùng Hứa Đình Xuyên ngồi ghế sau.

Ngồi trên xe rồi, thấy không khí ái muội giữa Mạt Mạt cùng Hứa Đình Xuyên, quan hệ tựa hồ đã hoà hoãn hơn nhiều, Jeff lúc này mới khẩn trương lên. Lúc trước Mạt Mạt còn nói với cậu, tên đàn ông này dây dưa với cô không ngừng, muốn cậu cùng diễn trò ném rớt hắn, bây giờ mới có qua ba bốn tiếng đồng hồ, sao lại thay đổi như vậy.

“Mạt Mạt, cậu có thấy cuộc bầu chọn cặp đôi xứng đôi nhất trên diễn đàn trường chưa? Hai chúng ta đang dẫn đầu đấy!” Jeff quay đầu hưng phấn nói với Mạt Mạt.

“Theo như tôi biết hai người còn không nói chuyện nhiều, tình nhân gì chứ?” Hứa Đình Xuyên mang ý cười nói.

Jeff xấu hổ cười nói: “Về sau hẳn là được, đúng không Mạt Mạt?”

“Jeff, trở về rồi chúng ta nói nha.” Tô Mạt Mạt hoà hoãn.

“Trở về nói cái gì?” Jeff mù mờ hỏi.

“Nói với cậu, chúng tôi đã làm lành.” Hứa Đình Xuyên nắm lấy bàn tay nhỏ xinh của Mạt Mạt giơ lên cho Jeff thấy.

Cậu ngây người vài giây, ương ngạnh đáp lời: “Không sao, tôi còn trẻ có thể chờ được, người Trung Quốc chúng ta thường nói không được quên mục đích ban đầu mà.”

Chuyện Tô Mạt Mạt làm lành với Hứa Đình Xuyên thì liên quan gì đến câu này?

“Chú Hứa nên giám sát chặt chẽ một chút, đừng để tôi chui vào chỗ trống, nếu không tôi sẽ lợi dụng, nước xa không cứu được lửa gần đấy.”



Hứa Đình Xuyên tuy biết những lời này của cậu không có chút uy hiếp nào, nhưng nghĩ đến việc hai người mới chia tay hơn hai tháng, hết Lục Cảnh Hoán lại tới Jeff, cô có thể trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy, trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu.

Nhận thấy sắc mặt của anh rất không tốt, Mạt Mạt vội ngồi sát vào anh, nhỏ giọng làm nũng bên tai anh: “Chú đừng nghe cậu ta nói, Mạt Mạt vĩnh viễn chỉ có chú.”

Cơ thể mềm mại của cô áp sát vào người mình, hơi thở ấm áp tản ra xung quanh, ấm ấm ngứa ngứa, nghĩ đến khung cảnh bên dưới váy của cô lúc này, lại cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.

Bàn tay đang đặt trên đầu gối của cô không tự giác mà men theo bắp đùi trắng nõn vào trong váy.

Mạt Mạt hoảng sợ lập tức kẹp chặt hai chân lại bị anh tách ra dễ như trở bàn tay, ngón cái vỗ về bắp đùi, bốn ngón còn lại đã chen vào giữa hai châm thăm dò đến khe suối giữa hai cánh hoa khô mát.

“Ưm…” Âm thanh rên rỉ vừa định tràn ra khỏi miệng bị Mạt Mạt chịu đựng nuốt xuống.

Phía trước không chỉ có tài xế mà còn có Jeff, nếu như bị cậu phát hiện, lỡ như thẹn quá hoá giận truyền việc này ra ngoài, cô cũng không thể đi học được nữa.

Mạt Mạt đành phải dùng ánh mắt đáng thương nhìn anh, lắc đầu ý bảo cô không muốn.

Nhưng Hứa Đình Xuyên lại giương giọng nói tài xế mở nhạc, còn chỉ đích danh phải là Rock ‘n Roll.

Jeff giật mình quay đầu lại nói: “Không nghĩ chú Hứa nhìn văn nhã lại thích âm nhạc cuồng nhiệt như vậy, nhìn không ra nha.”

Hứa Đình Xuyên cười nhạt gật đầu: “Thỉnh thoảng có nghe một chút.”

Động tác tay không ngừng giây nào, khe suối bị anh trêu chọc đã bắt đầu tiết dâm thuỷ, hai vỏ sò vốn dĩ khô mát trở nên ướt dầm dề.

“Mạt Mạt, sao mặt cậu khi đỏ như vậy? Không thoải mái à?” Jeff nhìn khuôn mặt ửng hồng của Mạt Mạt, lớn tiếng quan tâm hỏi.

Mạt Mạt cực lực ẩn nhẫn không rên ra tiếng, từ kẽ răng phát ra một tiếng: “Nóng.”

Jeff vội quay sang nói với bác tài như đang muốn tranh ông: “Bác tài, phiền bác hạ nhiệt độ xuống, Mạt Mạt nhà cháu nóng ạ.”



Nói xong còn đắc ý liếc nhìn Hứa Đình Xuyên, như thể Mạt Mạt thật sự là của cậu như trong lời nói, nhưng cậu lại hoàn toàn không biết ngón tay Hứa Đình Xuyên đã len vào trong mật động nhẹ nhàng cắm vào rút ra, ma sát từng tấc thịt mềm mại bên trong, tra tấn cô đổ đầy mồ hôi.

Anh ấn vào giữa điểm mẫn cảm của cô, lúc nặng lúc nhẹ, thỉnh thoảng còn xoa nắn trên dưới, Mạt Mạt cắn chặt môi dưới, bàn tay nhéo mạnh đùi anh. Khi cô đã đạt cao trào anh mới chịu rút tay ra.

Mạt Mạt vừa mới thở phào nhẹ nhõm lại bị Hứa Đình Xuyên ôm lên đùi, quay lưng về phía anh, động tác quá lớn làm Jeff phía trước giật mình quay đầu lại.

“Chú Hứa, hai người ân ái có thể nể mặt cháu chút được không, tốt xấu gì cũng nên tôn trọng tình địch chứ, ài, mắt không thấy tâm không phiền.” Nói xong liền tựa lên ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Được tiếng nhạc che giấu, âm thanh kéo khoá quần của Hứa Đình Xuyên không bị ai phát hiện, đường đi vào Mạt Mạt sớm đã ướt át trơn trượt, anh nhẹ nhàng nâng mông cô lên đặt quy đầu ngay huyệt khẩu rồi từ từ hạ xuống, cả cây gậy chống đỡ cơ thể cô dần dần lút cán.

“Ưm...ưm…”

Cảm giác căng trước thoải mái làm Mạt Mạt không nhịn được hừ ra tới, cũng may tiếng nhạc rất lớn, hai người ngồi trên không nghe ra được.

Nhưng tư thế Hứa Đình Xuyên bóp chặt eo cô nâng lên hạ xuống thì có thể bị nhìn thấy, doạ Mạt Mạt cả người căng chặt vì sợ bị phát hiện.

Nhưng Hứa Đình Xuyên lại thản nhiên ngồi thẳng dậy ôm lấy Mạt Mạt, phân phó tài xế đi đường Thanh Dương.

“Thiếu gia, cậu có chắc muốn đi đường Thanh Dương không? Tuy rằng có gần hơn nhưng đường đang cải tạo, rất khó đi.”

Vì nhạc lớn nên mọi người đều phải lên giọng, nói to để nói chuyện. Thấy Hứa Đình Xuyên gật đầu, tài xế lập tức thay đổi lộ trình.

Đường Thanh Dương đáng ra phải được sửa chữa vì trên đường có rất nhiều ổ gà, nhưng do nội bộ các cấp lãnh đạo còn đang đấu tranh nên vẫn chưa người quan tâm, không phong tỏa cũng không trùng tu gì. Xe chạy trên đường bị xóc nảy như cưỡi ngựa, cho nên rất ít xe cộ qua lại.

Nhưng mà đúng là đi đường này sẽ gần trường học của cô hơn mười phút.

Mạt Mạt lúc đầu chỉ nghĩ đi đường không tốt có thể che đậy được động tác của Hứa Đình Xuyên, nhưng lại không ngờ ổ gà trên đường lại nhiều như vậy, liên tục bị xóc nảy, nếu không phải có Hứa Đình Xuyên đỡ eo cô thì cả người đã rơi ra rồi.