Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 814: Không thể tin!



Điều kiện mà anh đưa ra đã đủ hậu hĩnh lắm rồi. Vì tất cả những gì cô đã làm trong thời gian qua cho nhà họ Cố và Cố Thị. Thế nhưng mà tham lam thế này…thì đúng là khó coi thật.

Hứa Tịnh Nhi không hề để ý tới Khiết Thần. Cô bèn lên tiếng: “Hợp đồng vẫn còn một khoảng thời gian nữa. Em sẽ nỗ lực bảo vệ Cố Thị. Tất cả những gì em làm là vì muốn báo đáp…Lúc em khó khăn nhất anh đã giúp đỡ, đã đưa cho em sinh lễ một tỷ tệ năm đó”.

Một tỷ tệ.

Khiết Thần co rụt đồng tử. Nụ cười chế nhạo trên khuôn mặt anh lập tức biến mất.

Số cổ phần mà cô có trong tay đổi ra tiền mặt thì vượt xa con số một tỷ tệ. Không phải cô muốn nhiều hơn, mà chỉ muốn một tỷ tệ thôi sao?

Liên quan tới sính lễ một tỷ tệ, trợ lý Lâm đã từng đề cập lại với Khiết Thần. Dù anh không bận tâm nhưng việc Hứa Tịnh Nhi lấy anh vì một tỉ tệ tiền sính lễ khiến anh vô thức có ấn tương không hay về cô.

Ông cụ Cố chau mày; “Tịnh Nhi, cổ phần đã ở trong tay cháu thì cháu giữ lấy, coi như quà ông tặng. Chúng ta là người một nhà. Cái gì mà trả với không trả chứ. Dù sao thì cổ phần trong tay ông sau này cũng cho cháu và Khiết Thần mà. Cháu là vợ của Khiết Thần nên đương nhiên một nửa là của cháu”.

Ông cụ Cố tỉnh lại chưa lâu, đương nhiên phải tĩnh dưỡng, cũng không thể được để bị kích động. Vì vậy những sự việc xảy ra trong thời gian hôn mê, ngoài công ty ra, những chuyện khác ông cụ đều không biết. Ngay cả việc Khiết Thần và Tịnh Nhi ly hôn cũng vậy.

Trước đó Hứa Tịnh Nhi đã gọi điện cho bác sĩ chính của ông cụ để xác nhận tình hình hiện tại của ông. Thấy sắc mặt của ông cụ lúc này không tệ nên quyết định định nói cho ông cụ nghe. Vì dù sao chuyện này cũng chỉ là vấn đề của thời gian mà thôi.



Lúc trước Khiết Thần không ở đây, mỗi ngày cô đều tới nói chuyện với ông cụ. Giờ Khiết Thần về rồi, bọn họ lại chẳng giăng mắc gì nên nếu cô không nói thì ông cụ cũng sẽ gặng hỏi miết. Như vậy thì cũng không thể giấu được.

“Ông nội, thực ra trong giai đoạn vừa rồi đã xảy ra vài chuyện…”, Hứa Tịnh Nhi do dự, cố gắng giữ bình tĩnh, hi vọng không khiến ông cụ bị sốc: “Cháu và Khiết Thần…đã ly hôn rồi”.

“…”

Ông cụ Cố nhìn cô chăm chăm với vẻ sửng sốt giống như không hiểu cô đang nói gì.

“Bọn cháu thuận tình ly hôn, không có làm điều gì khó khiến hai bên khó chịu. Do không hợp thôi ạ. Thế nên cổ phần này cháu sẽ trả lại ông. Cảm ơn ông luôn đối xử tốt với cháu. Mặc dù chúng ta không thể trở thành một gia đình nhưng trong lòng cháu ông vẫn luôn là người ông mà cháu yêu quý, kính trọng nhất”.

Khoảng một lúc sau, ông cụ chớp mắt giống như đã tiêu hóa được hết lời của Hứa Tịnh Nhi. Ông nhìn về phía Khiết Thần.

Sắc mặt ông cụ đanh lại, ông nghiến răng, gầm lên: “Hứa Tịnh Nhi, cháu đừng sợ. Cháu nói thật cho ông biết đi, có phải trong lúc ông hôn mê thì Khiết Thần đã ức hiếp cháu, ép cháu ly hôn không? Cháu nói ra, ông sẽ giúp cháu báo thù. Đừng thấy giờ ông nằm đây mà nhầm. Ông sẽ đánh gãy chân thằng nhóc kia cho cháu”.

Cái gì mà thuận tình ly hôn, tính cách không hợp chứ. Ông cụ không tin.