Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 808: Còn ai nữa?



“Cô Tả!”, hai từ như sét đánh ngang tai.

Từ khi nào mà Khiết Thần lại gọi cô ta một cách khách sáo như vậy chứ? Hơn nữa, anh còn chưa bao giờ dùng giọng châm biếm như vậy.

Từ lúc bọn họ gặp nhau, quyết định hợp tác thì anh đều im lặng. Có thể không lên tiếng anh sẽ không lên tiếng, khiến người khác thật sự không đoán được anh muốn gì.

Trước mặt cô ta anh luôn tỏ ra điềm đạm, mang phong cách của một quý ông. Thế nhưng người đàn ông trước mặt này…dù hình dáng vẫn là Khiết Thần nhưng cách nói chuyện thì không còn giống nữa. Giọng nói của anh chứa đựng sự ngạo mạn.

“Khiết Thần…anh…gọi tôi là cô Tả sao?”, Tả An vô thức hỏi.

Dù trước khi “anh chết” thì việc hợp tác giữa họ vẫn vô cùng vui vẻ và ăn ý.

Khiết Thần khẽ ngẩng đầu, hình như cũng cảm thấy mình gọi thế không đúng lắm bèn gật đầu, sửa lại: “Dì Tả”

“…”

“Cái gì?”

Khiết Thần mất kiên nhẫn: “Dì Tả, dì không chỉ tuổi cao mà còn bị lãng tai hả?”

Tả Tư sốc hoàn toàn, cô ta cảm giác như mình đang nằm mơ.

Khiết Thần không có hứng thú giải thích nhiều, cũng không cần giải thích. Anh chỉ gọi điện thoại nội bộ. Vừa nghe máy anh vừa dặn dò: “Trợ lý Lâm, anh có thể vào được rồi”.

Vài giây sau, trợ lý Lâm đẩy cửa bước vào. Anh ta cầm một bản hợp đồng trong tay.



Đầu tiên anh ta chào hỏi Khiết Thần. Khiết Thần gật đầu: “Anh nói chuyện đi, nhanh một chút, tôi còn phải đi thăm ông nữa”, vừa nói anh vừa nhìn đồng hồ, bộ dạng như không muốn lãng phí thời gian thêm với Tả Tư.

Trợ lý Lâm cất bước đi tới trước mặt Tả Tư, đưa hợp đồng ra và cười nói: “Cô Tả, đây là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, Cố tổng muốn mua lại cổ phần của tập đoàn Cố Thị trong tay cô, giá cả chắc chắn sẽ khiến cô hài lòng. Cô xem, nếu không có vấn đề gì thì ký vào đây nhé. Ừm. Hơi vội cô ạ”.

Tả Tư sững sờ nhìn trợ lý Lâm rồi lại nhìn Khiết Thần. Cô ta nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, cố gắng đè sự hoang mang và tức giận xuống.

Cô ta tỏ vẻ lạnh lùng, nhếch miệng cười: “Anh dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ bán lại cổ phần?”

Hơn nữa Khiết Thần ở ngay trước mặt cô ta mà lại cử trợ lý vào nói chuyện là ý gì. Anh khinh thường cô ta sao? Cho rằng cô ta không xứng để anh nói chuyện?

Khiết Thần đã lấy điện thoại ra, không biết là nhắn tin với anh nhưng căn bản không thèm để ý tới sắc mặt tái mét của Tả Tư.

Trợ lý Lâm cười tít mắt nói tiếp: “Cô Tả, lẽ nào cô vẫn hi vọng vào bố mình hả? Nếu như để Tả tổng biết được con đường mà ông ta dọn sẵn cho cô bị thay đổi, ảnh hưởng tới tương lai của ông ta thì cô cho rằng cô vẫn còn địa vị trong Tả Thị chắc?”

“Đương nhiên, nếu như cô tin rằng tình cảm giữa hai bố con có thể khiến ông ta bao dung hơn đối với thất bại của mình thì cô có thể không ký hợp đồng. Tới khi đó, bố cô lấy lại cổ phiếu thì cô đến một đồng cũng không có đâu. Và địa vị thì cũng mất”

“Nếu tôi là cô thì tôi sẽ biết điều hơn, lấy tiền và còn giữ được mối quan hệ tốt đẹp với Cố tổng nữa. Như vậy không tốt hơn sao?”

Tả Tư càng lúc trông càng khó coi. Cô ta không thể phản bác được gì. Hoặc là cô ta ký tên lấy tiền, hoặc là không có gì hết.

Sau khi Tả Tư ký xong bèn vứt hợp đồng xuống ngay trước mặt Khiết Thần. Khiết Thần ngước mắt lên nhìn và hỏi: “Còn lại ai nữa?”

Trợ lý Lâm mấp máy môi: “Cô…Hứa…”

Khiết Thần đang lướt điện thoại bỗng khựng lại: “Người vợ mà ông nội tôi đã chọn?”