Cổ Đại Tận Thế Cầu Sinh Tồn

Chương 36: Cầu cứu



" mẫu thân…người muốn con gả tỷ phu làm thiếp sao?" Dương Tiểu Cẩn kinh ngạc mà mở to mắt hỏi.

Trương thị có điểm bối rối cùng khó xử, bà cầm lấy tay của y nói " Tiểu Cẩn…mẹ biết làm như vậy khó cho con, nhưng tỷ tỷ con đang rất bất lợi con…"

Dương Tiểu Cẩn trong lòng lạnh đi mấy phần, từ nhỏ đến lớn y luôn là người không được quan tâm và sự yêu thương của phụ mẫu trong nhà.Nên đối với y thì được thân cẩn với phụ mẫu, nhất là người sinh ra y là đều rất vui mừng.

Bây giờ bà ấy chịu thân thiết với y lại là vì Dương Thục Mai.Bắt y đi làm thiếp để củng cố địa vị nàng ta, làm gián điệp bên người tỷ phu.Trên đời này còn có loại người như vậy sao?.

" được " Dương Tiểu Cẩn tâm đã lạnh, y biết nói nhiều cũng vô vụng.Nhưng lần này Tiểu Cẩn muốn tự bản thân mình nắm hạnh phúc, y phải đi cầu cứu người.

" thật vậy sao? tốt quá rồi" Trương thị vui mừng mà nắm lấy tay của Dương Tiểu cẩn.

" nào con mau ăn đi, đây điều là mẹ làm cho con đó mấy con thích đấy!" Trương thị gấp thức ăn cho y, miệng cười không khép lại được, còn kể bản thân mình nấu cực thế nào nữa.



Chỉ là Dương Tiểu Cẩn ngoài thì cười vui vẻ cảm ơn bà,nhưng trong lòng lại âm thầm cười lạnh.Đây nào có phải món y thích, không phải điều là những món mà tỷ tỷ cùng ca ca thích ăn sao?.Y chính là bị dị ứng với cà chua a, không phải những món ăn ưu thích của hai vị ca ca tỷ tỷ, mà y phải cố tỏ ra thích thú sao?.

Trong lòng âm thầm suy tư, nếu y gả đi vào Mã phủ chỉ có con đường bị cầm tù và kiểm soát.Cả đời không có cái gọi là tự do, ai có thể giúp được y đây?.

Hình như có một người có thể giúp y được…

Phủ tướng quân

Đại sảnh

" có chuyện gì sao?" Dương Tiểu Nguyên mang thai tháng thứ năm, đi đứng cũng khó khăn.Được Lâm thị thê tử của Dương Khanh đệ đệ của y, bên cạnh đỡ lấy y ngồi vào ghế.

" biểu huynh cứu đệ!" Dương Tiểu Cẩn không nói hai lời liền mạnh mẽ quỳ xuống, động tác này không chỉ Dương Tiểu Nguyên giật mình mà những ai có mặt ở đây cũng kinh ngạc không kém.

" có gì từ từ nói " Dương Tiểu Nguyên cho người lui ra hết chỉ còn để lại Tiểu Hồng cùng Lâm thị và tì nữ Tiểu Đào bên cạnh.

" Biểu Huynh chỉ có ngươi mới giúp được ta " Dương Tiểu Cẩn biết bây giờ chỉ có cầu người này, cũng mặc cho người khác suy nghĩ thế nào.Y là tới bước đường cùng rồi, Tiểu Cẩn cũng hiểu Dương Tiểu Nguyên làm người tốt chứ không có nghĩa là y sẽ giúp mình.

" đệ nói rõ hơn xem" Dương Tiểu Nguyên cũng có chút không nỡ, mặc dù y không ưa gì nhà bác cả nhưng Dương Tiểu Cẩn thì khác.Đứa trẻ này là một người tốt, sống cũng không dễ dàng gì.



Dương Tiểu Cẩn cũng chậm rãi mà kể lại mọi chuyện cho y biết, không giấu bất cứ thứ gì.Nghe xong chủ tớ Dương Tiểu Nguyên liền trầm ngâm.Họ cũng không nghĩ tới, Trương thị lại hồ đồ như vậy.

Cổ nhân nói ’ mẫu tử tình thâm ’ nhưng xem ra cũng sẽ có ngoại lệ a.

" Đệ tạm thời ở đây đêm nay đi, ta sẽ bàn lại với tướng quân " Dương Tiểu Nguyên cũng không biết tính như thế nào, tạm thời cứ vậy đã đi.

Dương Tiểu Cẩn cũng không hỏi nhiều, được như thế là may rồi.Sau khi nhìn thấy người đã đi thì y xoa bóp trán của mình.

" ca chuyện này…" Lâm thị vốn như là muội muội trong nhà nên cũng thân thiết mà gọi y một tiếng ca ca, chỉ là nàng lo cho y nếu như…

Y chỉ cười nhẹ rồi lắc đầu, cho dù y yếu thiệt đó.Nhưng nhà chồng y mạnh, phu quân y giỏi.Dương Tiểu Nguyên không sợ! có gì phu quân lo hết!.

Tối ngày hôm đó, thiếu phu nhân Tướng phủ, Dương Tiểu Nguyên mang thai hơn tám tháng xuống bếp nấu cơm cho tướng quân.Mặc cho Lí thị can ngăn nhưng không thành.

Y cũng biết là vợ chồng Tư Duệ gia lo cho y, bản thân mang thai tới tháng thứ tám rồi.Cũng chẳng dễ dàng gì, chỉ là y có lí do a.

Lí thị không khuyên được y, nên khi đại nhi tử về bà liền kéo hắn đến mà mắng(?).Hỏi có phải là hắn bình thường không đối xử tốt với Tiểu Nguyên Nguyên hay không.Đôi phụ tử Tư Duệ Hiên cùng Cùng Tư Duệ Phong cũng nhìn hắn bằng ánh mắt không mấy thiện cảm.

" có phải mày nói gì với Tiểu Nguyên Nguyên hay không?"

" nói gì a? mẹ làm con không hiểu chuyện gì cả?" Tư Duệ Kỳ Vũ vừa từ doanh quân về, cũng chưa rõ đầu đuôi câu chuyện đã bị mẫu thân nhà mình mắng xối xả rồi.

" còn không phải đại tẩu hôm nay đòi xuống bếp nấu ăn sao?" Tiểu Phong tỏ vẻ này không phải do huynh à.

" hả!?" Tư Duệ Kỳ Vũ nghe vậy liền có chút hoảng, nhanh chóng chạy vô đã thấy y đang bưng đồ ăn để lên bàn.

" để ta " Hắn liền dành lấy, không cho y làm.

" nhà có người hầu, sao em lại còn làm mấy việc này nữa "

Y chỉ cười hề hề, rồi cầm lấy cánh tay hắn lắc vài cái.Nhìn bộ dáng này hắn liền biết đây là có chuyện muốn nhờ hắn làm mà.

" có chuyện gì thì em ăn cơm xong đi rồi nói, sau này đừng làm mấy chuyện nặng nhọc này nữa" có trời mới biết, khi thấy cảnh vừa rồi hắn đã thót tim như thế nào.Bản thân cũng đã tự tưởng tượng ra bảy bảy bốn mươi chín kiểu tình huống.