Chung Tình - Quyết Tuyệt

Chương 133



Ngôn Cảnh Tắc mở to một đôi mắt đen lúng liếng nhìn Hổ Tu, “gâu” một tiếng, cái đuôi còn lắc lắc.

Nhìn muốn bao nhiêu đáng yêu thì có bấy nhiêu.

Hổ Tu nhìn hắn trong chốc lát, lại nhìn về phía tộc nhân của mình: “Con khủng long kia…… Bị Muối giết?”

“Đúng vậy tộc trưởng, chúng tôi đều thấy được!”

“Tộc trưởng, Muối thật sự đặc biệt mạnh, hình thú của cậu ta còn lớn hơn anh nữa!”

“Hình thú cậu ta nhất định không phải chó nhỏ, kia hẳn là một loại hình thú chúng ta chưa từng gặp qua!”

……

Mọi người anh một lời tôi một ngữ mà lại nói tiếp.

Hổ Tu: “……”

Một người lừa y thì có khả năng, nhưng tất cả mọi người lừa y, đây là chuyện không có khả năng.

Cho nên…… Muối thật sự lợi hại như vậy?

Sao y lại không biết?

Còn có…… Hiện tại tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Muối…… Y có điểm không vui!

Hổ Tu nói: “Mọi người đều đi sửa sang lại một chút, sau đó chúng ta đi xem con khủng long kia.”

Y nói xong, ôm Ngôn Cảnh Tắc, đẩy căn nhà sập bên ngoài ra, rồi mang theo Ngôn Cảnh Tắc vào hốc cây.

Ánh sáng từ cửa hốc cây thấu tiến vào, nhưng hốc cây vẫn rất tối.

Hổ Tu nhìn chằm chằm chó nhỏ trong tay mình trong chốc lát, hỏi: “Rốt cuộc là chuyện như thế nào?

Teddy nhỏ mặt đầy vô tội, liếm liếm cổ tay của y.

Hổ Tu đặt chó nhỏ lên mặt đất, mặt mang uy hiếp: “Biến thành người!”

Ngôn Cảnh Tắc biến trở về hình người, liền nói ngay: “Em cũng không biết sao lại thế này, gặp phải nguy hiểm đột nhiên cảm thấy thân thể của mình tràn ngập sức mạnh, sau đó em liền trở nên rất cường đại……”

Hắn thường là không nói dối…… Được rồi, trước kia hắn thậm chí còn không giao lưu với ai.

Nhưng hiện tại…… Cũng không biết là chuyện như thế nào, lời nói dối há mồm liền tới.

Dường như trực giác ý!

“Vậy sao em lại biến thành chó nhỏ?” Hổ Tu hỏi.

Mặt Ngôn Cảnh Tắc đầy vô tội: “Sức mạnh trong thân thể em dùng xong rồi.”

Hổ Tu còn muốn hỏi lại, Ngôn Cảnh Tắc lại trực tiếp ôm lấy y: “A Tu, lúc nãy em rất sợ hãi! Lần đầu tiên em nhìn thấy nhiều khủng long như vậy, còn con khủng long khổng lồ, nó lớn như vậy……”

Em đã sợ hãi như vậy rồi, tại sao không trốn, ngược lại đi giết khủng long? Lòng Hổ Tu tràn đầy nghi hoặc, cố tình lại đau lòng không chịu được.

Y ôm lấy Ngôn Cảnh Tắc: “Thật xin lỗi, tôi trở về quá muộn.”

“Không sao, hiện tại em rất mạnh, em cũng có thể bảo hộ anh, bảo hộ tộc nhân!” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Hổ Tu nghe được lời này, cơ hồ lập tức liền tỉnh táo lại: “Em còn có thể mạnh hơn?” Y thấy Muối biến trở về chó nhỏ, còn tưởng rằng Muối đột nhiên có được nguồn năng lượng kia, dùng xong liền không còn nữa.

Ngôn Cảnh Tắc nói: “Đương nhiên có thể!” Hắn đã sớm nghĩ tới, muốn cùng Hổ Tu cùng đi săn thú.

Khoảng thời gian trước không có đi, một là cảm thấy chính mình còn chưa đủ mạnh, muốn dài nhiều thời gian tăng cường thực lực, một nguyên nhân khác lại là hắn cảm thấy Hổ Tu hiện tại đã rất mạnh, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nhưng hôm nay bọn họ có thể gặp được khủng long ăn cỏ khổng lồ, ngày mai Hổ Tu cũng có thể gặp được khủng long ăn thịt đã tiến hóa, hắn cảm thấy vẫn là cùng Hổ Tu như hình với bóng tương đối tốt hơn.

Ngoài ra…… Dân cư trong bộ lạc bọn họ hẳn là sẽ chậm rãi nhiều lên, hắn tốt nhất đi ra bên ngoài nhìn xem, tìm chút thực vật có thể ăn trồng ngoài rừng đại thụ, miễn cho ngày nào đó đồ ăn không đủ ăn.

“Vậy thật sự thật tốt quá.” Hổ Tu nói, tâm tình thật phức tạp.

Muối là nam, thích còn vẫn luôn là Hổ Xuân, cùng y ở bên nhau là bởi vì y sẽ cho Muối ăn thịt, cùng với y uy hiếp từ trước đến nay.

Hiện tại Muối trở nên mạnh như vậy, còn sẽ cùng y ở bên nhau sao?

Ngôn Cảnh Tắc chú ý tới biểu cảm Hổ Tu không đúng lắm, cho rằng Hổ Tu không tin…… bèn nói ngay: “Kỳ thật hiện tại đã khôi phục một ít thực lực…… Chờ ra bên ngoài, em biến thân cho anh xem!”

Hốc cây này có hơi nhỏ, chứa hắn không vừa.

“Được.” Hổ Tu nói, y muốn xem hình thú của Muối, xem chính mình có đánh thắng được hay không.

Nếu y có thể đánh bại Muối…… Y không cho phép Muối đi tìm người khác!

Hổ Tu nghĩ vậy, nghiêm túc mà nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc từ trong ánh mắt Hổ Tu thấy được chiến ý.

Thú nhân ở thế giới này đều sùng bái người cường đại.

Trước đó Hổ Tu thích nguyên chủ, thích hẳn là bề ngoài của nguyên chủ, mà hiện tại…… Hắn muốn Hổ Tu nhìn thấy hắn không giống như nguyên chủ, khiến y thích hắn!

Hắn có thể lợi hại hơn nguyên chủ nhiều!

Ngôn Cảnh Tắc hưng phấn mà đi ra bên ngoài, biến thành hình thú.

“Hình thú của Muối thật sự thật lớn!”

“Đây nhất định là Thần Thú ban ân rồi!”

“Muối tuyệt đối là người đã được Thần Thú chiếu cố, cậu ấy giết khủng long hình như căn bản không cần cắn xé!”

……

Người trong bộ lạc đều vây quanh Ngôn Cảnh Tắc, lại không dám tới gần.

Không biết vì cái gì, bọn họ cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc rất mạnh, nhìn thấy hình thú của Ngôn Cảnh Tắc thậm chí có loại xúc động kẹp chặt cái đuôi chạy trốn.

Đây là hiệu quả mang đến sau khi Ngôn Cảnh Tắc sử dụng tinh thần lực.

Hắn muốn Hổ Tu biết, hắn mạnh đến cỡ nào!

Hổ Tu đã biết Ngôn Cảnh Tắc rất mạnh.

Cảm giác của y rất nhạy bén, y có thể cảm giác được…… mình đánh không lại Muối!

Y đánh không lại Muối, Muối không những có thể rời khỏi y, thậm chí có thể khiến y không đảm đương nổi tộc trưởng.

Y đối với chuyện làm tộc trưởng hay không thật ra không để ý, nhưng y không muốn để Muối rời đi!

Trước đó, là y luôn uy hiếp Muối, Muối không biến thành hình thú cho y ôm thì y sẽ không cho Muối thịt ăn, còn năm lần bảy lượt báo với Muối, nói Muối nếu dám cùng người khác thân cận, y sẽ không cho Muối vào ở hốc cây, không cho Muối ăn thịt.

Hiện tại Muối mạnh lên, khẳng định sẽ không để ý y uy hiếp, vậy về sau……

May mắn Hổ Xuân đã mang thai!

Hổ Tu nhìn chằm chằm Ngôn Cảnh Tắc, không nói một lời.

Ngôn Cảnh Tắc bị Hổ Tu nhìn đến có điểm ngượng ngùng.

Ánh mắt kia của Hổ Tu như là hận không thể lột sạch hắn ra vậy!

Lại nói tiếp, hình thú thật sự rất không tiện…… Lúc bảo trì hình thú, hắn không có biện pháp nói chuyện.

Ngôn Cảnh Tắc chạy đến bên cạnh, biến thành hình người mặc vào váy da thú, lại chạy về tới: “Tu! Có phải em rất mạnh không?”

Ánh mắt Hổ Tu phức tạp: “Phải!”

Ngôn Cảnh Tắc học bộ dáng Hổ Tu trước kia, đĩnh đĩnh ngực mình.

Đáng tiếc…… Hiện tại tuy hình thú của hắn trở nên rất lớn, nhưng hình người nhìn…… Vẫn là trắng trắng non non, có hơi yếu.

Hắn nhất định phải luyện tập nhiều nhiều mới được!

Hổ Tu thật sâu mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc một cái.

Nghĩ đến mình về sau nói không chừng không thể lại chiếm hữu Muối…… Hổ Tu thò lại gần, vỗ vỗ ngực Muối.

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Hổ Tu đây là học hắn nè! Năng lực học tập của vợ bé nhỏ nhà hắn thật mạnh, giờ học được chiếm tiện nghi của hắn rồi!

“Tộc trưởng, Muối, khi nào chúng ta đi xem khủng long?” Có người nhịn không được hỏi.

“Bây giờ đi.” Hổ Tu không tha mà thu hồi tay lại.

Bọn họ toàn bộ lạc đồng thời xuất động, hướng về con khủng long kia mà đi.

Lúc con khủng long kia bị Ngôn Cảnh Tắc lộng chết đã rất gần rừng đại thụ, bởi vậy mọi người đi không bao lâu đã nhìn thấy thi thể nó.

Thi thể nó cao như vậy, lớn như vậy….

Người trong bộ lạc khắc chế không được mà há to miệng, chảy ra…… nước miếng.

“Nhiều thịt như vậy…… Có phải chúng ta thật lâu thật lâu không cần đi săn nữa không?”

“Cũng không biết thịt khủng long này ăn ngon không……”

“Tộc trưởng, chúng ta làm sao dọn về?”

……

“Cắt ra dọn về đi.” Hổ Tu nói.

Tuy rằng nhớ thương chuyện của Muối, nhưng hiện tại tình huống này…… Hổ Tu cảm thấy, vẫn là dọn núi thịt này về tương đối quan trọng hơn.

Chỉ là nhiều thịt như vậy, y không biết làm sao bảo quản.

Gần đây trời lạnh, thịt dù để mấy ngày cũng sẽ không hư, nhưng cũng không thể phóng lâu lắm.

Đương nhiên, dùng muối ướp có thể để thật lâu, nhưng trong bộ lạc bọn họ căn bản không có nhiều muối như vậy!

Đúng rồi, bọn họ có thể dùng thịt này đi đổi muối……

Hổ Tu bò đến lên người con khủng long nhìn nhìn, cuối cùng…… Y biến thành hình thú, dùng móng vuốt của mình xé rách bụng khủng long.

Sau đó…… người trong bộ lạc vây quanh lên, bắt đầu phân cách khủng long.

Bọn họ có người cầm xương cốt khủng long hoặc là cục đá làm dao tới cắt thịt, còn có người biến thành hình thú, dùng móng vuốt lay thịt từ trên người khủng long xuống.

Ngôn Cảnh Tắc thậm chí nhìn thấy có mấy người có hình thú là động vật ăn thịt, trộm ăn một lát.

Hình thú của thú nhân cũng là có thể ăn tùy theo khẩu vị hình thú của bọn họ.

Chẳng hạn như hình thú của người nào đó là ăn cỏ, vậy sau khi những người này biến thành hình thú là sẽ không có biện pháp ăn thịt, ngược lại sẽ cảm thấy cỏ ăn ngon.

Đồng dạng, người có hình thú là động vật ăn thịt, sau khi biến thành hình thú sẽ cảm thấy thịt tươi rất mỹ vị.

Nhưng mặc kệ là cỏ hay là thịt tươi, ăn nhiều đều sẽ tiêu chảy, cho nên mọi người thường vẫn là ăn trong hình người.

Con khủng long này thật sự vô cùng vô cùng lớn, nhưng người bộ lạc Cự Hổ cũng rất lợi hại.

Bọn họ sức lực đều rất lớn, biến thành hình thú rồi, có vài người còn có thể chở được đồ rất nặng.

Toàn bộ người trong bộ lạc cùng nhau bận việc, chưa đầy nửa ngày, thế mà liền dọn đi đại bộ phận thịt trên người khủng long.

Sau đó bọn họ không tiếp tục nữa.

Mùi máu tươi ở đây đưa tới rất nhiều khủng long ăn thịt, còn có chim chóc, các loại động vật, côn trùng tới trộn lẫn một chân……

Vì bảo đảm an toàn, người bộ lạc Cự Hổ trở về chỗ bọn họ.

Bọn họ vì tránh cho có khủng long đuổi theo bọn họ lại đây, còn nổi lửa lên xung quanh bộ lạc, thiêu đốt một loại thực vật tản mát ra mùi gay mũi.

Mùi khó ngửi như vậy sẽ đuổi đi toàn bộ bọn khủng long, mà đây cũng có một trong những bí quyết khiến bộ lạc bọn họ không bị khủng long tập kích.

Trước đó cũng chính là bọn khủng long hoảng không chọn lộ căn bản mặc kệ mùi này, chỗ ở của bọn họ mới bị luân hãm.

Trên đất trống bộ lạc gần như chất đầy thịt, xung quanh còn nằm một đám thú nhân mệt đến nằm sấp xuống.

Mà lười bà bà không có tham dự khuân vác thịt khủng long, tinh thần khá tốt, hiện tại cũng chỉ phát sầu một sự kiện: “Nhiều thịt như vậy phải làm sao bây giờ?”

Nếu là để đó mặc kệ, lại qua năm sáu ngày thì mớ thịt đó sẽ thối!

Đến lúc đó…… Trong bộ lạc sợ là muốn mùi hôi hong tận trời.

“Có thể thử làm thịt khô…… Nhưng mọi người nghỉ ngơi trước đi, ngày mai lại nói.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Lấy tình huống hiện tại tới xem, mớ thịt này cũng cũng chỉ có thể nghĩ cách làm thành thịt khô.

Nhưng hắn cũng không biết cách làm cụ thể, chỉ có thể nếm thử nhiều lần. Đương nhiên, hôm nay không rảnh…… Ngày mai lại thử đi.

Hắn kỳ thật vẫn luôn lười biếng, chẳng hạn như không tham gia khuân vác thịt khủng long, còn cảm thấy có hơi mệt.

Còn Hổ Tu…… Hổ Tu không dừng việc trên tay tẹo nào, y nhất định rất mệt!

Hổ Tu an bài một vài người gác đêm.

Những người này suốt một buổi tối đều phải không ngừng đốt lửa, nhưng mọi người một chút không vui cũng không có.

Người gác đêm là có thể tùy ý nướng thịt ăn!

Chuyện cần phải bận rộn quá nhiều, thời điểm Hổ Tu và Ngôn Cảnh Tắc trở lại hốc cây đã là nửa đêm.

Hổ Tu đột nhiên hỏi Ngôn Cảnh Tắc: “Làm sao em giết chết con khủng long kia?”

Trên người khủng long kia không hề có một vết thương nào!

Nhưng nó vẫn là khỏe mạnh, cũng không phải khủng long già…… Cũng không biết nó chết như thế nào.

“Em có một loại năng lực đặc thù có thể giết chết khủng long, lợi hại không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.

Hổ Tu thật sâu mà nhìn hắn một cái: “Lợi hại.”

Ngôn Cảnh Tắc tức khắc có điểm đắc ý.

Hổ Tu lại không cao hứng, chuyện ban nãy bởi vì bận rộn mà quên mất, lúc này lại toàn bộ nhớ về.

Muối lợi hại như vậy, sau này có khi nào rời bỏ y hay không?

Chính y không giống người khác, thích đàn ông, nhưng Muối là thích phụ nữ……

Hổ Tu nghĩ nghĩ, đột nhiên ôm lấy Muối, hôn lên.

Ngôn Cảnh Tắc ôm lại y, ấn y vào chính trong lồng ngực của mình: “Đi ngủ sớm một chút!” Ban ngày đã mệt mỏi như vậy, hiện tại cũng đừng lăn lộn.

Hổ Tu nói: “Tôi muốn.”

Ngôn Cảnh Tắc: “Anh xác định!”

“Xác định!” Hổ Tu rất khẳng định.

Vậy chỉ có thể liều mình bồi quân tử…… Ngôn Cảnh Tắc nỗ lực lên.

Hổ Tu vẫn luôn rất nhiệt tình, lúc trước thậm chí tối lửa tắt đèn tới chui hốc cây của hắn.

Nhưng buổi tối hôm nay, Hổ Tu so với trước đó càng nhiệt tình hơn nữa!

Ngôn Cảnh Tắc đối với chuyện này thực vừa lòng.

Bày ra cường đại của mình quả nhiên vẫn là hữu dụng, Hổ Tu rõ ràng càng thích hắn bây giờ!

Chỉ là…… Hắn đang vùi đầu khổ làm, Hổ Tu đột nhiên nói: “Nếu tôi là phụ nữ, hiện tại nói không chừng có con rồi.”

Hổ Tu kỳ thật cũng không thích trẻ con đến cỡ nào.

Nhưng nếu y có thể sinh con…… Là có thể làm Muối cùng y kết thành bạn lữ, không phản bội lẫn nhau, cùng nhau chiếu cố con cái!

Trong bộ lạc, rất nhiều người đều là có con rồi mới dưới sự chứng kiến của Thần Thú mà kết làm bạn lữ.

Ngôn Cảnh Tắc: “……” Hổ Tu thế mà còn muốn có con?!

Hổ Tu lúc này lại nói: “Hổ Xuân có con.”

Loại thời điểm này, làm gì nói mấy chuyện này…… Có điều thật đúng là nhìn không ra được Hổ Xuân có em bé: “Còn có chuyện này? Em cũng chưa nhìn ra tới!”

Hổ Tu nói: “Tôi cũng là mới vừa biết đến.” Y cũng là đột nhiên nhớ tới, sau đó lập tức liền nói ra.

Y muốn khiến Muối hết hy vọng!

Phụ nữ mang thai sẽ trong một đoạn thời gian rất dài không tiếp thu người khác theo đuổi.

Ngôn Cảnh Tắc không nói tiếp, hắn không muốn phân tâm đi nói những việc này…… Vẫn là chuyên tâm “làm việc” tương đối tốt hơn!

Hổ Tu: “……” Sao Muối không nói gì? Muối rốt cuộc là nghĩ như thế nào?

Nhưng rất nhanh Hổ Tu đã không rảnh nghĩ mấy chuyện thượng vàng hạ cám đó nữa.

Y sắp bị làm đến hôn mê.

Hổ Tu ngày hôm sau trời đã khuya mới tỉnh, vừa tỉnh dậy đã phát hiện Muối còn đang ngủ khò khò bên người y.

Bộ dáng Muố như vậy, thật sự một chút cũng nhìn không ra được hắn là một cường giả.

Hổ Tu rời giường, bò ra khỏi hốc cây.

Căn nhà nhỏ ngoài hốc cây của y đã bị đè hỏng rồi, cũng may đồ đạc bên trong phần lớn còn có thể dùng.

Nhưng cho dù như vậy, y vẫn thấy thật đau lòng.

Hổ Tu chậm rãi thu dọn, mới vừa thu dọn trong chốc lát thì có người lại đây hỏi y làm sao làm thịt khô.

Ngày hôm qua Ngôn Cảnh Tắc nói chuyện làm thịt khô, mọi người đều nhớ kỹ.

Hổ Tu cũng không biết làm sao làm thịt khô, y chỉ biết là bôi muối lên bề mặt thịt, lại nướng nướng rồi treo lên phơi phơi, có thể để thật lâu.

Nhưng đây cũng là yêu cầu không ít muối.

“Chờ Muối dậy rồi lại nói,” Hổ Tu nói, “Nhưng chúng ta có thể chuẩn bị một ít thịt, chờ lát nữa liền xuất phát đi đổi muối.”

“Em dậy rồi,” Ngôn Cảnh Tắc đánh ngáp bò ra tới, “Thịt khô làm như thế nào em cũng không rõ ràng lắm, chúng ta có thể các loại phương pháp đều làm một chút…… Dù sao đem thịt nướng hoặc là phơi khô thì chắc chắn có thể để nhiều mấy ngày.”

Nhiều thịt như vậy, bọn họ có thể làm các loại thử nghiệm.

Còn nếu thử nghiệm thất bại…… Cùng lắm thì ăn luôn.

Ngôn Cảnh Tắc mang theo người trong bộ lạc thử làm thịt khô thịt xông khói linh tinh.

Còn Hổ Tu, y đi xử lý chuyện đổi muối.

Bộ lạc bọn họ mỗi năm đều sẽ đi đổi Muối, rất quen thuộc đường đi, trong bộ lạc còn có rất nhiều người đi đổi muối a-xít, Hổ Tu lần này không đi theo, y an bài những người khác đi.

Đội ngũ đổi muối trưa hôm đó liền xuất phát, Hổ Tu tiễn bọn họ đi, trở lại trong bộ lạc thì thấy Muối đem phiến đá trong nhà bọn họ ra, đang dùng phiến đá chiên thịt ăn.

Hắn chiên là thịt mỡ trên bụng khủng long, thịt đó đặt lên phiến đã nóng bỏng, lập tức liền toát ra âm thanh "xèo xèo", mùi hương cũng tràn ngập ra.

Hương vị như vậy, chỉ nghe thôi đã khiến người ta ứa nước miếng.

Đôi mắt của mấy người đang dùng khói của đống lửa xông thịt nướng cứ như lớn lên trên phiến đá kia vậy, còn một đám mồm to hít khí.

Nhưng Muối cũng không cho bọn họ ăn thịt chiên, thật ra lại chia một vài lát thịt cho bọn trẻ con vây quanh hắn.

Trong lòng Hổ Tu nhảy dựng.

Trước đó, Muối từng nói hắn không thích trẻ con.

Nhưng trên thực tế…… Muối đối xử với trẻ con trong bộ lạc vẫn luôn khá tốt.

Chuyện hôm nay chia thịt cho chúng tạm thời không nói, trước đó vài ngày Muối mỗi ngày ở trong bộ lạc, dùng dây đằng bện các loại đồ vật, cũng từng bện mấy cái sọt nhỏ cho trẻ con trong bộ lạc.

Hổ Tu nhanh chóng đi đến bên người Ngôn Cảnh Tắc, đặt mông ngồi xuống.

Ngôn Cảnh Tắc thấy thế hỏi: “Bận việc xong rồi?”

Hổ Tu nói: “Ừ.”

“Vậy nghỉ ngơi trong chốc lát, ăn một chút gì đi.” Ngôn Cảnh Tắc một bên nói, một bên cầm lát thịt đã chiên cho Hổ Tu ăn.

Hổ Tu yên lặng mà ăn.

Muối hiểu rất nhiều thứ, đặc biệt lợi hại, hiện tại hắn còn mạnh như vậy……

Buổi tối vẫn cần phải nỗ lực, không thể để Muối có tinh lực đi tìm người khác!

Hổ Tu cảm thấy mình vẫn là không lầm, ít nhất trừ Muối ra, y thắng hơn tất cả những người khác trong bộ lạc.

Vấn đề duy nhất chính là y là nam, sẽ không sinh con….

Phiền!

Ngôn Cảnh Tắc cũng không biết ý tưởng của Hổ Tu, hắn hiện tại…… cực kỳ vui vẻ!

Hổ Tu rõ ràng càng thích hắn bây giờ, mỗi ngày đều vô cùng nhiệt tình!

Này ngay từ đầu làm hắn có hơi ăn không tiêu, nhưng sau lại…… Hắn phát hiện hắn có thể một bên vận động, một bên tu luyện.

Năng lượng xung quanh sinh sôi không thôi mà tiến vào thân thể hắn, hắn có thể không ngừng vận động vài tiếng đồng hồ!

Lúc làm như vậy, hắn còn có thể đưa cho Hổ Tu một ít năng lượng, giúp Hổ Tu cường hóa thân thể.

Hổ Tu: “……” Y đã nỗ lực đến vậy rồi, tại sao…… Vẫn là không thể ép khô Muối?

Người trong bộ lạc: “……” Tộc trưởng và Muối có phải thật quá đáng rồi không? Hai người mỗi ngày mang theo một thân mùi vị đối phương đi tới đi lui, buổi tối còn cả đêm không nghỉ ngơi!

Không hổ là cường giả!

Trong bộ lạc nguyên bản có không ít người coi trọng Hổ Tu và Ngôn Cảnh Tắc, nhưng mắt thấy hai người này cả ngày như hình với bóng, không thể không từ bỏ.

Hầy, hiện giờ cường giả đều là chuyện gì vậy! Sao đều không tìm phụ nữ không cần con cái?

Ngôn Cảnh Tắc chỉ điểm người trong bộ lạc làm ra đủ loại thịt khô thịt xông khói, trong số các loại đó có vài cái bot muối, có cái không cho muối.

Sau đó…… Một đoạn thời gian rất dài kế tiếp, người trong bộ lạc đều đang nỗ lực ăn thịt.

Bọn họ thường sẽ ngửi ngửi mùi thịt, khối thịt nào ngửi thấy không quá đúng thì lấy tới ăn luôn.

Bọn họ cũng không bắt bẻ phẩm chất của thịt, người duy nhất bắt bẻ - Ngôn Cảnh Tắc……

Hắn không ăn mấy thịt đó, hắn có thịt mới để ăn!

Ssu khi hắn bày ra thực lực cường đại, Hổ Tu càng ngày càng thích hắn, không chỉ mỗi buổi tối ôm hắn không bỏ, ban ngày còn hay bắt các loại động vật cho hắn đổi khẩu vị.

Chẳng hạn như hôm nay, Hổ Tu liền bắt một con cá lớn cho hắn.

Người trong bộ lạc Cự Hổ ăn cá đều là không đánh vẩy cá không đào ruột cá, nấu trực tiếp gặm.

Ngôn Cảnh Tắc thì khác, hắn không muốn ghê tởm chính mình, cũng làm cá một chút, đặt trên phiến đá chiên chiên, lại bỏ vào cái nồi bằng đá làm canh……

Thật sự ăn quá ngon!

Ít nhất so với mấy người trong bộ lạc ăn cái gì cũng trộn lại nấu chung thì ngon hơn nhiều!

Cá này là cá nước ngọt, thịt bụng cá không chỉ non béo, còn chỉ có xương lớn không có xương nhỏ…… Hắn lọc hết xương lớn, đem thịt cá đặt vào chén Hổ Tu: “Ăn đi.”

Muối thật tốt!

Tuy hơi có điểm lười, chẳng hạn như mấy ngày nay Muối cũng không ra ngoài đi săn, nhưng hắn quá tri kỷ!

Trách không được cha mẹ Muối trước đó vẫn luôn nguyện ý nuôi hắn!

Hổ Tu ăn cá, lại hỏi Ngôn Cảnh Tắc: “Muối, ngày mai em muốn ăn cái gì?”

“Cái gì cũng được.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

Mấy ngày nay, Ngôn Cảnh Tắc kỳ thật cũng có chút không quen.

Hổ Tu trước kia hay bảo hắn biến thành hình thú, sau đó ôm hắn không bỏ, gần đây cũng không biết sao lại thế này, thế mà không làm vậy nữa.

Còn nữa, trước kia Hổ Tu thích ăn dấm, mỗi lần hắn đến gần người khác một chút là phải đỏ mặt cảnh cáo hắn, hiện tại thế nhưng cũng không như vậy.

“Ngày mai tôi nhất định bắt cái gì đó ngon cho em ăn!” Hổ Tu nói.

“Ngày mai em đi với anh.” Ngôn Cảnh Tắc đề nghị.

“Được.” Hổ Tu một ngụm đáp ứng. Ngày mai đi săn, y nhất định phải bày ra một chút thực lực của mình, để Muối biết, y cũng rất mạnh.

Kết quả…… Ngày hôm sau hai người cùng nhau ra cửa, đồ ăn Muối coi trọng thế nhưng mình cũng không thể hiểu được mà đã chết.

Muối căn bản là không cần y!

Hổ Tu đặc biệt uể oải, nhưng tới buổi tối lại thu thập lại tâm tình, tiếp tục “chiến đấu”.

Nói đến cũng quái…… Muối người này y vẫn luôn vắt chưa khô cũng thôi đi, y vất vả cả đêm, ngày hôm sau thế mà y còn thần thái sáng láng……

Người khác hình như không phải như thế.

Cho nên y và Muối đều không phải người bình thường?

Này có phải cũng là Thần Thú ban ân không?

Thần Thú rốt cuộc là chuyện như thế nào, sao mà…… ban ân chuyện này?

Cuộc sống người nguyên thủy chung quy có vẻ lười biếng.

Sau khi trong bộ lạc không thiếu đồ ăn, bọn họ liền không đi săn trong một thời gian rất dài.

Sau nữa, mấy loại thịt không thể bảo quản đã bị ăn hết toàn bộ, thịt còn lại hẳn là có thể bảo tồn thật lâu, mọi người để lại thịt, tiếp tục đi đi săn.

Mà lúc này, đội người đi đổi muối đã trở lại, mang về rất nhiều muối, còn có mấy phụ nữ ở bộ lạc khác!

Cùng lúc đó, trong bộ lạc nghênh đón thời gian rét lạnh nhất, cùng với…… Dưới Thần Thú chúc phúc, ngày kết thành bạn lữ.

Mỗi năm mùa đông, người trong bộ lạc muốn kết thành bạn lữ đều sẽ được người lớn tuổi dẫn dắt, cử hành nghi thức chuyên môn.

Hiện tại đã sắp đến lúc rồi!