Chung Cực Truyền Thừa

Chương 626: Phần Thiên



- Trước nên đi tìm năm tên gia hỏa kia.

Lâm Dịch suy nghĩ, thần thức lập tức khuếch tán ra ngoài

Nếu như đã quyết định không đụng vào, Lâm Dịch đương nhiên là muốn hoàn thành lời hứa của mình. Huống hồ, hắn còn cần một người dẫn mối đây này.

Thành phố này cũng không tính là lớn, cũng chỉ có 10 km đường kính mà thôi. Thần thức của Lâm Dịch trong nháy mắt đã khuếch tán tất cả mọi nơi của thành thị này. Nhưng mà, vẫn không tìm được tung tích của năm người kia.

Liền định khuếch tán thần thức ra ngoài, lại phát hiện không cách nào làm được. Cái lồng năng lượng xuất từ tay của Thần cấp kia, đem thần thức của hắn ngăn lại.

Trong mắt Lâm Dịch hiện lên một tia cảm thán, hắn nhận ra rằng căn bản là không biện pháp thẩm thấu một tia thần thức nào ra ngoài, quả nhiên không hổ là vật phẩm do Thần cấp cường giả tạo ra.

- Không biết là bọn hắn có ở mấy tòa phù phong khác không nữa? Hay là đám người bọn hắn chưa tới Loạn Tinh nội thành?

Lâm Dịch đột nhiên nghĩ đến, bất quá khả năng phía sau có lẽ phải lớn hơn một chút, dù sao Lâm Dịch cũng là ngựa không dừng vó chạy tới, tốc độ có lẽ nhanh hơn bọn hắn một ít mới đúng.

Nhưng Lâm Dịch cũng muốn đi bốn tòa phù phong khác nhìn một chút, nói không chừng bọn hắn cũng đã về rồi.

Vì vậy Lâm Dịch quay người nhắm hướng phù phong bên trái bay đi.

Tuy mấy tòa phù phong này đều chỉ cách nhau vài km, nhưng bởi vì lồng năng lượng, từ những nơi khác là không cách nào đi ra khỏi cửa thành, cho nên mới phải vòng lại bay về phía tòa phù phong khác.

Tòa phù phong này nhìn qua cũng không khác mấy tòa phù phong ở chính giữa, đồng dạng cũng có một cái lồng năng lượng mạnh mẽ do Thần cấp chế tác, cũng đồng dạng thuần một sắc là cường giả Hư Thần cảnh.

Lâm Dịch đem thần thức khuếch tán ra ngoài.

- Cũng không...

Sau một lát, Lâm Dịch mở mắt, cũng không tìm được người.

Không dừng lại, tiếp tục hướng tòa phù phong khác mà đi.

Năm tòa phù phong, Lâm Dịch dùng không đến 10 phút đã hoàn tất cuộc tìm kiếm. Nhưng vẫn không có tìm được thần thức của năm người kia.

Lâm Dịch nhíu mày.

Trong lòng có chút bận tâm.

- Chẳng lẽ là bị người Phần Thiên cản lại sao?

Lâm Dịch gãi gãi đầu, cũng rất bất đắc dĩ. Giờ ngoại trừ chờ đợi, tựa hồ như hắn cũng không còn cách nào nữa.

- Được rồi, trước cứ đợi một thời gian ngắn, cũng tốt để tìm hiểu về Loạn Tinh nội hải. Tin tức bên ngoài, chắc không rõ ràng bằng trong này a?

Đến nơi này, Lâm Dịch quay đầu nhìn chung quanh một chút, lại đột nhiên ngừng lại, liếc mắt nhìn về một phía.

Sau một lát, Lâm Dịch nở một nụ cười.

- Phần Thiên.

Nụ cười lóe lên rồi biến mất, Lâm Dịch quay người bước về phía đường phố.

- Nhanh đi thông báo đại nhân, đã phát hiện mục tiêu.

Tại một chỗ trong góc cách Lâm Dịch một khoảng chừng trăm mét, có hai người đang nhìn chằm chằm vào hắn, sau một lát, có một người trong đó mở miệng nói ra.

Thanh âm rất nhỏ, nhưng không thể giấu diếm được lỗ tai của Lâm Dịch.

Lâm Dịch bất động thanh sắc liếc liếc mắt lại, lập tức bắt đầu đi vòng trong thành, hắn muốn nhìn đối phương rốt cục là muốn chơi trò gì.

Tầng mây màu xám, dưới năm tòa phù phong khoảng chừng ngàn km có một tòa thành thật lớn đang ẩn thân trong tầng mây. Chung quanh mơ hồ lóe ra quang mang màu vàng, nhìn qua cũng giống như những vòng phòng hộ trên những tòa phù phong, cũng được xuất từ tay của Thần cấp cường giả. Ở bên ngoài, căn bản là không cách nào dùng thần thức xâm nhập vào được.

Trong một đại sảnh của cổ bảo nào đó đang có bốn người đàm tiếu với nhau, bầu không khí rất hòa hợp.

Một hồi tiếng bước chân vang lên.

- Mấy vị đại nhân, thuộc hạ có chuyện bẩm báo.

Thanh âm đàm tiếu kết thúc, ánh mắt của mọi người đều quăng về phía cửa ra vào, một người thị vệ đang cung kính đứng ở đó.

- Tiến đến.

Thanh âm một nữ nhân vang lên, thị vệ kia có chút khom người đi lên.

- Thuộc hạ tham kiến mấy vị đại nhân.

Thị vệ kia đi tới trong đại sảnh, khom người hành lễ.

- Ừ, có chuyện gì?

Một nữ tử ngồi ở ghế bên trái đại sảnh cất tiếng hỏi.

- Cơ Nghiên đại nhân, người ngài để cho chúng ta lưu ý đã xuất hiện.

Thị vệ kia khom người trả lời.

- Xuất hiện rồi?

Ánh mắt cô gái lập tức sáng ngời.

Cô gái này, đúng là người ngày đó đại chiến với Lâm Dịch, một trong Phần Thiên Lục Vương Thư Hổ Vương.

Mà Cơ Nghiên hôm nay đã hồi phục lại bộ dáng ngày thường, không còn bộ dáng nửa người nửa thú như ngày đó nữa.

Một đầu tóc đen dài choàng trên bờ vai nhỏ, bộ y phục màu vàng nhạt ngắn tay làm nổi bật tư thái nhanh nhẹn của nàng, phía dưới là một cái quần cụt làm lộ ra đôi chân trắng nõn thẳng tuột, làm cho người xem trong lòng phát hỏa, cả người tràn đầy một hương vị thanh xuân.

Ai có thể tưởng tượng, một thanh xuân nữ tử bộ dạng tuyệt mỹ lại chính là Thư Hổ Vương trong Phần Thiên Lục Vương chứ?

- Tiểu Nghiên, có mục tiêu gì à?

Lúc này có một thanh âm của nam nhân vang lên.

- Chính là người mà lần trước muội đã nói, chính là người đoạt đi Lộng Viêm thảo.

Cơ Nghiên nghiêng đầu sang chỗ khác hồi đáp.

Người nói chuyện, là một nam nhân đang ngồi bên người nàng.

Đây là một nam nhân cực kỳ có mị lực, dáng người thon dài, so với Cơ Nghiên còn cao hơn hai cái đầu, bộ dáng tuấn mỹ, trên trán có một dúm Lưu Hải (chắc là cái bớt), nhưng nó lại là màu vàng.

Nghe xong lời nói của Cơ Nghiên, nam nhân này có chút kinh ngạc, thần sắc có chút hứng thú hỏi:

- Hả? Chính là người trong nháy mắt có thể thoát khỏi thần thức của muội đó à?

Nói đến chuyện này, Cơ Nghiên lập tức có chút buồn bực, bất quá vẫn gật đầu nói:

- Ừ.

- Có thể lập tức thoát ly khỏi phạm vi thần thức của Tiểu Nghiên, người này không phải là cường giả bình thường...

Lại một thanh âm của nam nhân vang lên.

Người nói chuyện, là một nam nhân tuấn mỹ đến yêu dị.

Thân khoác một bộ quần áo đỏ rực, thậm chí ngay cả giày cũng màu đỏ nốt, một khuôn mặt tuấn tú đến nữ nhân cũng phải ghen tị.

Hàng mi có chút cong lại, khóe miệng lộ ra một nụ cười mê người.

- Mạnh như vậy, thật đúng là phải đi xem một chút. Tiểu Nghiên, phụ thân hắn có thể là một cường giả Thần cấp? Muội chắc chứ?

Một nam tử khác trong đại sảnh cũng mở miệng nói.

Nam tử này cũng là một mỹ nam hiếm thấy, một đôi mắt xinh đẹp xếch lên, biểu lộ ôn nhu, nếu không nhìn kỹ, thậm chí còn có người cho rằng hắn là một nữ nhân.

Cơ Nghiên nhưng là trợn mắt nhìn người nọ, tức giận nói:

- Đã nói là có khả năng, đương nhiên là không chắc rồi. Còn hỏi...

Nam tử kia bị Cơ Nghiên trách móc như vậy, có chút ngơ ngác một chút, lập tức xấu hổ vò vò đầu cười, không nói thêm gì nữa.

Mà ba người này, đúng là những người được đồng xưng hô Phần Thiên Lục Vương với Cơ Nghiên.

Người nói đầu tiên, là Kim Tử Mâu Quân.

Nghe tên đã biết là người này tu hành Kim thuộc tính, hơn nữa hắn tu luyện còn là cực kỳ hiếm thấy lĩnh vực, cảm ngộ đối với Thiên đạo có thể nói là đệ nhất nhân dưới Thần cấp. Một thân thực lực cực kỳ mạnh mẽ, trong Bạo Loạn Tinh Hải này, có thể cùng hắn đánh đồng, cũng chỉ có Phiêu Miểu Thiên Lưu Phong và Vô Thượng Thiên Linh Nhiên hai người mà thôi. Tính cách hắn có chút hiền hòa, tuy thực lực rất mạnh, nhưng không có ngạo khí bình thường của cường giả.

Người nói chuyện thứ hai, là Viêm Long Vương Úc.

Người này tu hành Hỏa thuộc tính, có được Chân Thần khí Luyện Viêm đao do Phần Viêm ban tặng. Tục truyền chính là một trong những đệ tử thân truyền của Phần Viêm, thực lực tự nhiên là không cần phải nhiều lời.

Mà người nói chuyện thứ ba, là Huyền Mộc Vương Diệp Nhuận.

Nghe thấy danh xưng cũng biết là người này tu hành Mộc thuộc tính. Một thân thực lực cũng cực kỳ kinh người, tính cách sáng sủa, trong Phần Thiên cũng có nhân duyên thật tốt. Nghe nói là đang theo đuổi Cơ Nghiên, bất quá bề ngoài giống như Cơ Nghiên không có để tâm tới hắn.

Tính cả Cơ Nghiên ở bên trong, trong đại sảnh cũng có bốn Vương trong Lục Vương rồi, có thể nói Phần Thiên có được ngày hôm nay, chính là dựa vào mấy người bọn họ.

Cơ Nghiên trợn mắt nhìn Diệp Nhuận liền không để ý tới hắn nữa, mà là quay đầu nhìn về phía tên thị vệ kia nói:

- Hiện tại hắn đang ở chỗ nào?

Thị vệ cung kính trả lời:

- Bẩm đại nhân, giờ hắn đang ở trong Phiêu Miểu thành.

- Phiêu Miểu thành?

Cơ Nghiên hơi nhíu lông mày lại, phỏng đoán:

- Chẳng lẽ hắn đã đem Lộng Viêm thảo kia cho Phiêu Miểu Thiên rồi hả?

Nghe được câu hỏi của Cơ Nghiên, tên thị vệ kia cung kính nói:

- Đại nhân, chúng ta phát hiện hắn ở trong Phiêu Miểu thành, tựa hồ như hắn đang tìm người nào đó, thần thức lan tỏa toàn bộ khu vực này, tựa hồ là không tìm được, sau đó mới đi tới Phiêu Miểu thành. Trong quá trình này, không có tiếp xúc với bất luận người nào cả.

Cơ Nghiên nao nao, nói:

- Nếu như đã tới Loạn Tinh nội thành này, sao lại còn không đi tìm Phiêu Miểu Thiên vậy?

Mâu Quân có chút trầm ngâm, lập tức nói:

- Theo như lời nói của Tiểu Nghiên, thực lực người này khẳng định không phải là yếu. Nếu như hắn sớm đã ở Loạn Tinh này, thì không có lý do gì mà chúng ta không biết hắn. Như vậy chỉ có một khả năng, hắn là lần đầu tiên đến Bạo Loạn Tinh Hải này, hoặc là vừa mới tấn cấp.

Úc khẽ gật đầu một cái, tiếp lời nói:

- Khả năng trước có lẽ lớn hơn một ít. Dựa theo lời của Tào Trung, lúc ấy bọn hắn sắp đoạt được Lộng Viêm thảo thì người nọ đột nhiên xuất hiện. Hơn nữa căn cứ vào cuộc nói chuyện giữa hắn và năm người bên Phiêu Miểu Thiên thì có thể đoán ra hắn kỳ thật cũng không phải là người của Phiêu Miểu Thiên. Nếu như tìm người, ta nghĩ, chắc là hắn đang tìm năm tên gia hỏa Phiêu Miểu Thiên kia?

Diệp Nhuận cũng nhẹ gật đầu cười nói:

- Có lẽ là không sai, ha ha. Giúp Phiêu Miểu Thiên đoạt được Lộng Viêm thảo, nhưng hiện tại hắn lại không cách nào liên lạc với Phiêu Miểu Thiên. Thằng này cũng đủ xui xẻo.

Hai nam nhân khác nghe vậy đều bật cười.

- Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây?

Cơ Nghiên nhíu mày hỏi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Mâu Quân mỉm cười, ánh mắt nhìn ra ngoài đại sảnh, cười nói:

- Lộng Viêm thảo này rất hữu dụng đối với Tiểu Vi, chúng ta tự nhiên là phải đoạt lại nó rồi. Chuẩn bị trong thời gian dài, cũng không thể vô duyên vô cớ làm mai cho người khác được.

Ba người khác đều nhìn về phía Mâu Quân.

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Cũng không thể trực tiếp giết lên Phiêu Miểu thành được. Phiêu Miểu Thiên tạm thời không biết, nếu như đợi đến khi đám người Phiêu Miểu Thiên biết, đám người đó tuyệt đối sẽ phái người liên hệ với hắn đó.

Cơ Nghiên chân mày lá liễu hơi nhíu nói.

Mâu Quân nhẹ gật đầu, cười nói:

- Tự nhiên là không thể giết trực tiếp lên Phiêu Miểu thành rồi. Nhưng chúng ta có thể để cho hắn đi ra.

- Để cho hắn đi ra? Đi ra như thế nào?

Cơ Nghiên hơi sửng sốt một chút.

Mâu Quân nhìn nàng một cái cười nói:

- Không biết ai là người Phiêu Miểu Thiên, ai là người Phần Thiên. Không, trực tiếp để cho hắn tới tổng bộ Phần Thiên chúng ta là được rồi.

Cơ Nghiên lập tức khẽ giật mình, nhãn tình sáng lên nói:

- Ý của huynh là, làm cho người của chúng ta giả trang.

Mâu Quân mỉm cười, xoay sang tên thị vệ nói:

- Ngươi đi phân phó một tiếng, để cho bọn họ trực tiếp đem người tới tổng bộ Phần Thiên chúng ta. Ha ha ta ngược lại rất là hiếu kỳ. Người này đến tột cùng có thần thông gì, có thể lập tức thoát ly khỏi khống chế của Tiểu Nghiên.

- Nói là thực lực, hắn tuyệt đối không tin đấy, như vậy chỉ có một khả năng thôi.

Ba người khác nhìn nhau, lập tức có một người khiếp sợ nói:

- Chẳng lẽ là...Thần.

Quân khẽ cười, sau đó căn dặn tên thị vệ:

- Một lát nữa phái người tiếp tục theo dõi hắn là được. Không nên cùng người đang giám thị với hắn tiếp xúc. Dùng thực lực của hắn để mà giám thị không bị phát hiện, chỉ sợ là rất khó. Để cho bọn hắn hành sự tùy theo hoàn cảnh thôi.

Tên thị vệ thoáng sửng sốt một lát, lập tức cung kính:

- Vâng thưa đại nhân.

Nói xong liền khom người lui ra.

Cơ Nghiên lúc này mới nhìn Mâu Quân rồi cười nói:

- Đại ca quả thực chu đáo.

Mắt Mâu Quân có chút chớp chớp, cười nói về sau thì ánh mắt hướng ra bên ngoài cửa sổ.

- Nhi tử của cường giả thần cấp? Ha ha, thật là có ý tứ.

Còn ở Phiêu Miểu thành. Lâm Dịch vẫn như cũ chẳng hiểu rõ tình hình đang đi dạo trên phố. Nhưng mà thần trí thì luôn tập trung chú ý đến người theo dõi hắn đi phía sau.

- Bọn hắn có lẽ là người của Phần Thiên? Cái thế lực Phần Thiên này quả thực là rất lớn. Ta mới đến đây thì đã bị người phát hiện rồi.

Lâm Dịch có chút cảm khái, hắn đến thành thị này còn chưa được một giờ thì đã bị người theo dõi. Có lẽ phần lớn nguyên nhân là do mình dùng thần thức bao phủ toàn thành tạo nên động tĩnh có chút quá lớn nên bị người chú ý đến. Nhưng mà mặt khác cũng phát hiện ra được người của Phần Thiên bên trong Loạn Tinh nội thành.

- Như vậy mà nói thì có thể là năm người bọn họ đã bị đám người kia khống chế rồi?

Lâm Dịch suy đoán.

Vừa đi vừa suy nghĩ thì đột nhiên lòng sinh cảm giác, ngẩng đầu lên.

Chỉ thấy có hai người thanh niên đang hướng mình đi tới.

Vì sao mà biết là hai người đó đang hướng mình đi tới? Bởi vì bọn hắn hoàn toàn là vừa nhìn Lâm Dịch vừa đi tới.

Lâm Dịch có chút sửng sốt, nhưng vẫn ung dung dừng bước, nhìn xem hai người đi tới.

Hai người thanh niên này có tướng mạo hoàn toàn bình thường, có tu vi Luyện Cách kỳ, gặp Lâm Dịch dừng lại. Một tên trong đó liền chắp tay khách khí nói:

- Xin hỏi đại nhân có phải là Lâm Dịch đại nhân?

Lâm Dịch liếc nhìn hai người, cười cười gật đầu nói:

- Ta chính là Lâm Dịch. Các ngươi là?

Hai ngưởi trong ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng:

- Đúng là đại nhân Lâm Dịch. Tiểu nhân là người của Phiêu Miểu Thiên. Lần này gặp thật sự là đa tạ Lâm Dịch đại nhân. Vì giúp Phiêu Miểu Thiên chúng ta bảo vệ linh dược mà cùng với Thư Hổ Vương trong Phần Thiên sáu vương đánh một trận. Tình này nghĩa này, Phiêu Miểu Thiên trên dưới vô cùng cảm kích.

Nói xong thì có chút khom người. Trong mắt nhấp nháy có chút tôn sùng nhìn Lâm Dịch, bộ dáng cực kỳ kích động.

Lâm Dịch không khỏi có chút kinh ngạc. Đang nghĩ làm sao để liên hệ với Phiêu Miểu Thiên, không nghĩ là đối phương đã tự động tìm tới.

Lâm Dịch tâm tư khẽ chuyển. Thần thức lập tức hướng về phía sau tập trung vào tên mà hắn hoài nghi trong lòng là người của Phần Thiên. Tức khắc phát hiện là trên khuôn mặt người này liền lộ ra một tia thần sắc ngạc nhiên, có chút âm trầm xuống.