Chọc Phải Tổng Tài: Ông Chồng Bất Đắc Dĩ, Là Anh Cố Ý Bẫy Em

Chương 2: Gặp lại



Tập đoàn Khang Dụ

“ Ê, mọi người có hay tin gì chưa? ”

“ Chuyện gì dạ? Nói ra nghe thử coi”

“ Tôi nghe đồn đâu, hôm nay công ty của chúng ta sẽ có chủ tịch mới đến đó. Còn một vấn đề hay ho hơn nữa, là sẽ có một người bị mắng đến nổ tai luôn. Ha..ha..ha..”

“ Ai dạ? ”

Các anh chàng cô nàng đang tụm năm tụm bảy, ai cũng mang vẻ mặt hóng chuyện, thì lúc này Hạ Nhược Hi mặt mày khó coi từ văn phòng Lâm Nham Lỗi đi ra, câu trả lời trong lòng đám đồng nghiệp dường như đã được giải đáp ngay tức khắc, cô bạn thân và anh bạn đồng nghiệp cũng khá thân, thấy thế vội chạy qua hỏi chuyện.

“ Tiểu Hi! Trước giờ lão Lâm luôn rất thiên vị với cậu mà, tối qua cậu đã đắc tội với ai thế? ” Giang Tiểu Liên bạn thân của Hạ Nhược Hi mang vẻ mặt đầy lo lắng nói.

“ Đúng đó Nhược Hi, em làm gì mà giám đốc Lâm tức giận quá vậy? ” Quan Tiêu, người này có ý với Hạ Nhược Hi nhưng luôn bị cô phớt lờ.

Hạ Nhược Hi chỉ lắc lắc đầu không vội đáp lời ai, một mạch đi đến bàn làm việc, đặt mạnh chòng hồ sơ xuống bàn, với vẻ mặt âm u.

Thấy cô như thế Quan Tiêu liền biết điều trách đi, nghĩ là cô ngại nói. Chỉ còn cô thân không thể yên tâm mà quấn lấy.

Hạ Nhược Hi nhìn cô bạn một lúc mới lên tiếng: “ Giám đốc nói đêm qua mình nhận nhầm bạn của đại diện Chu thành Tống An Kỳ, rồi đánh anh ta, nhưng mình căn bản còn không nhớ rõ. Thiệt là mất mặt quá. Nếu không phải tiệc mặt nạ, chắc mình chết quách luôn cho xong, cũng may là không ai thấy mặt thật của mình. ”



“ Sao vậy? Cậu đừng nói gỡ chứ. Bất quá mình cùng cậu đi xin lỗi là được chứ gì”

“Mặt mũi nào mà cậu bảo mình đi xin lỗi người ta, thiệt tình là mình chẳng dám gặp lại đâu. Cũng tại mình, hễ uống rượu vào là không thể kiềm nén nổi cảm xúc. Suy cho cùng cũng tại cái tên khốn Tống An Kỳ đó. Thiệt là bực mình”. Hạ Nhược Hi bất ngờ đập mạnh tay xuống bàn.

“Tội nghiệp cho Tiểu Hi của mình quá. Ý, mà lần này giám đốc gọi cậu vào làm gì thế? ”

Hạ Nhược Hạ liền ngu người, như sực nhớ ra chuyện gì. “ Mà nghĩ cũng lạ, vừa rồi còn rất hung hăng, sau khi nghe xong cuộc điện thoại, giám đốc liền xìu lại chẳng nói gì hết, chỉ bảo mình cứ thế mười bản kiểm điểm viết tay trước. Mình không hiểu trước là có ý gì?”

“ Hả..? Có nhầm không đó, viết một bản là muốn chết rồi, đằng này tận mười bản mà còn phải viết tay, cậu cũng nghĩ đơn giản quá ha”

“ Ít ra cũng đỡ hơn là bị cắt giảm tiền lương mà”

“ Ờ, cũng đúng hen. Nhưng trước là sao ta..”

Hạ Nhược Hi nhún vai với vẻ tùy ý. Với cô miễn sao đừng nhắc đến chuyện trừ lương, thì sao cũng được.

Một lúc sau, quản lý bộ phận Từ Na ỏng ẻo bước vào với giọng điệu bất cần lên tiếng. “30 phút sau, chủ tịch mới sẽ đến, những ai có công việc liên quan đến văn thư hoặc ghi chép thì vào phòng họp, soạn hồ sơ. Nhanh lên đó. Hứ ..” Vừa dứt lời, ả ta liền quay người đi cùng với một ánh mắt dao găm cắm lên người Hạ Nhược Hi.

Giang Tiểu Liên liền bất mãn. “ Người gì mà chảnh thấy ớn, gọi cậu thì cứ gọi thẳng đi, còn ở đó mà những ai liên quan này nọ nữa chớ”



Hạ Nhược Hi sắp xếp một số tài liệu để mang vào phòng họp, nghe cô bạn thân bức xúc thay mình, cô liền thở dài. “ Haiz.., biết sao giờ, ai biểu người ta có chức vụ cao hơn mình. Người ta muốn nói chó thành mèo, thì cũng phải nghe thôi, tức giận làm gì cho mau xuống sắc. Thôi không nói nữa, đi đây”

Hạ Nhược Hi có làn da trắng nõn, mái tóc đen dài chấm nửa lưng, không những có gương mặt thanh thoát mỹ miều, mà khi khoác trên người bộ váy đen công sở, ôm gọn dáng người mảnh mai thon thả, càng lộ ra từng đường cong trên cơ thể một cách rõ ràng, ngực mông đầy đặn, cùng chiếc eo nhỏ xinh, vô cùng quyến rũ. Thế nên không thiếu người ganh tị mà ganh ghét. Nhưng không hiểu sao, xui xẻo luôn đeo mang, con đường tình duyên cứ luôn lận đận, cứ hễ quen ai một thời gian cân nhắc muốn bước tiếp thì đều bị cắm sừng mà phải chia tay.

Còn 15 phút nữa cuộc họp sẽ được bắt đầu, nhưng máy in bất ngờ bị lỗi, Hạ Nhược Hi phải ba chân bốn cẳng chạy ra phòng photo bên ngoài công ty để in hồ sơ nhân viên và một số giấy tờ báo cáo các hạng mục để trình cho chủ tịch mới.

“ Thiệt là xui quá đi, sớm không hư, muộn không hư, lại hư ngay vào lúc này”

Với tốc độ nhanh nhất có thể Hạ Nhược Hi không dám chậm một khắc, vừa nghe điện thoại hối thúc từ cấp trên, vừa ôm cả sắp hồ sơ dày cộm, hớt ha hớt hãi chạy đến thang máy.

Vừa chạy đến cô liền hét to, khi thấy cửa thang máy đang đóng lại, vì ở tận tầng 30, nếu chờ chuyến sau sẽ không kịp mất. Cô liền thở phào nhẹ nhõm, bước vào khi thấy cửa thang máy mở ra.

Bên trong chỉ có một người đàn ông trẻ tuổi cao ráo rất đẹp trai, nhưng vẻ mặt thấy có chút kiêu ngạo, nhìn bộ dạng sốc sết đầy mồ hôi của mình, Hạ Nhược Hi cảm thấy có chút ngại, cô đứng nép về một bên, vừa lúc này thang máy bất ngờ gặp sự cố, khiến cả hai chao đảo.

“ Á..” Hạ Nhược Hi giật mình hét lớn vì sợ hãi. Còn chưa kịp hoàn hồn thì có cảm giác như cái gì đó áp lên ngực mình, giống như một bàn tay. Cô liền trợn tròng khi thấy người đàn ông ban nãy đã ở ngay trước mắt. Còn chưa kịp nỗi điên thì thang máy liền nháy đèn khởi động lại và một lần nữa chấn động mạnh vì bị dừng đột ngột, lần này tới lượt cô dồn người đàn ông về một phía.

“ Hạ Nhược Hi ” Người đàn ông liền nhíu mày nói thầm trong bụng, và người này không ai khác chính là Cố Cao Lãng, từ khi cô bước vào anh căn bản chẳng nhòm ngó tới, nhưng lúc này thì anh liền có thể nhận ra.

 

Lời tác giả: Truyện do mình viết 100% nha mọi người, từ các tuyến nhân vật và nghề nghiệp đều là do tự mình xây dựng. Trong quá trình viết nếu có sơ sót mong các bạn thông cảm và góp ý phần bên dưới để những truyện sau mình sẽ cố gắng hơn. Cám ơn các bạn rất nhiều!!!