Chiến Thần Vương Gia Yêu Chiều Vương Phi

Chương 123: Vì chàng ta sẽ không để chính mình bị thương



Đông Phương Huyền Phong tiến vào trong nước nhìn đến Tuyết Nhi của hắn đang cùng hắc y nhân đánh nhau.

Trên thực tế là nàng di chuyển nhanh chóng tránh đi công kích từ hắc y nhân. Lúc này đây lại xuất hiện thêm ba người hắc y nhân sau lưng nàng cầm kiếm hướng tới sau lưng Tuyết Nhi đâm, ánh mắt Đông Phương Huyền Phong nháy mắt sát khí hiện ra điều động nội lực hướng tới Tư Đồ Thiên Tuyết đi.

Tư Đồ Thiên Tuyết đang tránh né cảm nhận được sau lưng có sát khí, trong tay nàng ngân châm không biết xuất hiện từ lúc nào. Tư Đồ Thiên Tuyết không thèm xoay người lấy một cái, tay nâng lên phóng ngân châm ra đằng sau.

Ba hắn y nhân còn không tiến tới gần Tư Đồ Thiên Tuyết kiếm từ trên tay đã rơi ra khỏi tay cả người chìm xuống đáy hồ chính mình vì sao chết cũng không biết.

Đông Phương Huyền Phong gần đến nơi tay xuất hiện cây quạt hướng tới những hắc y nhân bao vây Tư Đồ Thiên Tuyết trên cổ đi.

Những hắc y nhân xung quanh nàng máu theo vết thương trên cổ hòa nhập vào trong nước chết không nhắm mắt.

Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn đến cây quạt liền biết người đến là ai. Còn chưa đợi nàng xoay người cả người đã rơi một vòng tay ấm áp.

Bên phía Thu Mai bên người nàng có thêm Đông Nghi cùng Chu Tước ba người nhanh chóng giải quyết mấy hắc y nhân còn lại.



Trên mặt nước lúc này những tiểu thư, nha hoàn đã được người cứu lên bờ và rời đi.

Mà cách bờ không xa trong một chiếc xe ngựa Triệu Hàm giương mắt nhìn trong hồ nước nàng nhìn từ nãy giờ cũng không nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết lên bờ.

Trên khóe miệng nở nụ cười đắc ý nhìn trong nước xuất hiện màu đỏ Triệu Hàm hạ tấm màn kêu người hầu đánh xe về phủ.

Nàng sắp lạnh chết rồi.

*

Trên thuyền ba người Âu Dương Lân, Nam Cung Văn cùng Đông Phương Hiên chú ý nhìn trên mặt hồ.

Mặt nước động.

Đông Phương Huyền Phong bế Tư Đồ Thiên Tuyết lên thuyền đi thẳng vào trong để lại một bóng lưng.

Ba người Đông Nghi, Thu Mai cùng Chu Tước cùng lúc xuất hiện trên thuyền cả người ước đẫm.

" Thu Mai ngươi bị thương rồi " Đông Nghi quay đầu nhìn Thu Mai nhìn đến vết thương trên cánh tay Thu Mai đang chảy máu.

" Ta không sao chỉ là vết thương nhỏ, chúng ta đi xem tiểu thư đi " nàng chỉ bị thương nhẹ thôi, với lại nàng còn sử dụng võ công nhưng tiểu thư lại không sử dụng nàng sợ tiểu thư cũng bị thương.

" Ta khuyên hai người các ngươi đi thay y phục đi, vương phi đã có vương gia quan tâm rồi " Chu Tước đưa tay cầm tay Thu Mai lại, nhìn nàng đã lạnh rung bần bật rồi mà còn không chịu đi thay đồ.

" Chu Tước nói đúng chúng ta đi thay y phục trước đi rồi đi tìm tiểu thư sau " Đông Nghi nghe Chu Tước nói cũng đồng ý.



" Ừm " Thu Mai thấy đúng đồng ý nắm tay Đông Nghi đi vào trong thuyền.

Chu Tước cũng đi theo sau.

Ngoài thuyền lúc này ba người Đông Phương Hiên, Âu Dương Lân cùng Nam Cung Văn ba người nhìn nhau.

" Chúng ta là không khí hả hay chúng ta tàn hình rồi sao không ai để ý đến chúng ta hết vậy " Đông Phương Hiên giọng nói vang lên.

" Không sao họ là không nhìn đến phía chúng ta đang đứng mà thôi ".

" Đúng đúng nhị ca nói đúng ".

Ba người thay nhau an ủi chính mình.

*

Bên trong thuyền lúc này.

Đông Phương Huyền Phong cánh tay đem trong lòng ngực nữ nhân một cái ôm sát, hoàn toàn ôm nhập chính mình trong lòng ngực, cằm gác ở Tư Đồ Thiên Tuyết đầu vai, hai người gương mặt nhẹ dán ở bên nhau, Tư Đồ Thiên Tuyết nhẹ giọng cười, thân mình phóng mềm thả lỏng dựa vào Đông Phương Huyền Phong trong lòng ngực, tùy ý nam nhân đem chính mình hoàn toàn vòng lấy.

" Còn lạnh không? " Đông Phương Huyền Phong nhẹ giọng hỏi, Tư Đồ Thiên Tuyết nhẹ giọng cười trả lời hắn" Còn có điểm lãnh ".

Đông Phương Huyền Phong nghe vậy đem trong lòng ngực nữ nhân ôm càng khẩn.

" Phong, ta làm chàng lo lắng rồi, xin lỗi đã thất hứa " Tư Đồ Thiên Tuyết cảm nhận được Đông Phương Huyền Phong bất an tay vòng qua eo hắn ôm lấy hắn.

Lúc nãy khi hắn ôm nàng vào phòng để nàng xuống giường xoay người đi ra ngoài để nàng thay đồ thì phát hiện tay hắn dính máu trong lòng khó chịu, là hắn không bảo vệ tốt nàng để nàng bị thương.

" Không phải lỗi của nàng là ta không tốt không kịp thời bảo vệ nàng ".

Tư Đồ Thiên Tuyết cánh tay vươn đem Đông Phương Huyền Phong vòng eo ôm lấy " Ta không có việc gì, ta không phải ở ngươi trong lòng ngực."

Ấm áp hô hấp phun ở trên má, Đông Phương Huyền Phong không có mở miệng nói chuyện, Tư Đồ Thiên Tuyết nhắm lại hai tròng mắt, an tâm rúc vào hắn trong lòng ngực, chỉ có ở trước mặt hắn, nàng mới có thể hoàn toàn thả lỏng chính mình, cái gì đều có thể không cần tưởng, chỉ nghĩ chính mình.

" Ta biết, ta biết……" Đông Phương Huyền Phong nhẹ giọng nỉ non, hai tay một cái khẩn thu, " Liền tính biết, ta còn là lo lắng sẽ mất đi ngươi, lo lắng ngươi sẽ chịu thương tổn……".

Đông Phương Huyền Phong lẩm bẩm nói nhỏ từng câu từng chữ tạp tiến Tư Đồ Thiên Tuyết trong lòng, làm trái tim bắt đầu rất nhỏ đau đớn, Tư Đồ Thiên Tuyết cánh tay cũng không khỏi căng thẳng, đem hắn hung hăng ôm ở chính mình trong lòng ngực, " Ta sẽ hảo hảo bảo vệ bản thân, sẽ không để bản thân bị thương nữa ".

Lần này nàng thật sự sẽ không để chính mình bị thương nữa trừ những trường hợp đặc biệt mà thôi.