Chiến Thần Tu La

Chương 282: Còn muốn giết chiến thần?



Trên thực tế, theo quan điểm của Kỳ Dương, cho dù Giang Nghĩa có ghê gớm đến đâu thì cũng chỉ có anh một mình, lấy một chọi trăm? Làm sao có thể.

Vì vậy, ông ta cảm thấy tối đa chỉ cần một phút là có thể đánh bại Giang Nghĩa, sau đó đi đối phó với bà già cũng không muộn.

Không thể không nói, ông ta thực sự đánh giá thấp Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa khóe môi cong lên.

Khi ai đó gần anh nhất nhào tới, anh đã nhảy ra khỏi nóc xe.

Người nào đó bên cạnh cầm dao lớn chém xuống đầu anh, kết quả con dao còn chưa vung tới, chân của Giang Nghĩa đã tới trước, trực tiếp đạp vào khuôn mặt của hắn ta, cả người côn đô đó bay ra xa bảy tám mét.

Giang Nghĩa tiện tay cầm lấy con dao.

Với một con dao trong tay, thực lực của anh chỉ tăng không giảm.

Giang Nghĩa dùng con dao một cách linh hoạt, người nào đến gần thì tay chân nó bị chặt đứt, một đao một cánh, căn bản cản không được.

Còn muốn giết Giang Nghĩa?

Hehe, chỉ là đến gần người anh cũng khá khó!.

||||| Truyện đề cử: Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp |||||

Kỳ Dương còn cho rằng trận chiến sẽ được giải quyết trong một phút, nhưng sau 5 phút trôi qua, Giang Nghĩa vẫn còn sống khỏe mạnh, nhưng những người bên phía anh ta đã ngã xuống đất ở khắp nơi.

Ông ta sốt ruột vô cùng.

“Đám phế vật các người đang làm gì vậy?”

“Mau, cùng lên đi!”

Rốt cuộc nhiều người như vậy, dù người đi trước đã ngã xuống, nhưng người đi sau vẫn có thể xung lên, ai ai cũng vung vẫy con dao lớn xông về Giang Nghĩa, thậm chí càng có người mang theo cả dây trói và khóa móc.

Tất cả đều tấn công về phía Giang Nghĩa.

Nhưng vô dụng, Giang Nghĩa giống như một con chạch, trơn trượt đến mức không thể bắt được.

Sau 5 phút nữa, sức chiến đấu của Giang Nghĩa vẫn còn tràn trề, mà gần 40 người của đối phương đã nằm xuống mặt đất, nếu cứ tiếp tục như thế này, khả năng cả trăm người này sẽ bị Giang Nghĩa quét sạch!

Cho đến lúc này Kỳ Dương mới nhận ra có gì đó không ổn. Ông ta nói với đám người: “Đủ rồi, đừng có dây dưa với anh ta nữa, đi thẳng đến chỗ những người trong xe, trước hết mau giải quyết những người trong xe đi!”

Cuối cùng Kỳ Dương cũng nhận ra rằng mình không thể bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của mình nữa.

Hoàn thành nhiệm vụ chính trước mới là quan trọng.

Chỉ cần bà già và Kỳ Chấn bị giết, vị trí gia chủ của ông ta sẽ vững vàng.

Tiếp theo, ông ta sẽ đối phó Giang Nghĩa, nếu đối phó được thì đối phó, nếu không đối phó được thì thôi đi, dù sao Giang Nghĩa cũng không phải mục tiêu của ông ta.

Tất cả tay sai cũng sợ hãi Giang Nghĩa, vốn đã không muốn đánh nhau với Giang Nghĩa nữa, bây giờ nghe thấy chỉ thị mới, tất cả đều vui vẻ chạy về phía xe.

Trong lòng Giang Nghĩa không khỏi sững sờ, đây không phải là kết quả mà anh ta mong muốn.

Bên trong xe.

Bà cụ thở dài một hơi, “Xem ra hôm nay ta chết chắc rồi.”

Lời mới nói xong liền nhìn thấy nhiều chiếc Lincoln màu đen chạy tới, đằng trước đằng sau đều bị chặn hết, người của Kỳ Dương đều bị bao vây trong đó.

Ngay sau đó, một nhóm lớn người chạy xuống từ những chiếc xe Lincoln.

Người nào cũng mặc bộ vest và đi đôi giày da, đeo kính râm.

Nhìn lướt qua, có ba bốn trăm người.

Kỳ Dương sững sờ, những người này từ đâu tới? Ông ta không nhớ mình có nhiều người như vậy.

Chẳng lẽ là người do ông chủ đưa tới?

Nghĩ đến đây lại thấy không có khả năng này, ông chủ sẽ không điều người từ nơi xa xôi đó đến đây để can thiệp vào chuyện của gia tộc bọn họ.

Rốt cuộc là ai?

Đám người vây kín lại hiện trường.

Kỳ Dương cùng thuộc hạ đều ngẩn người ra, động một cái cũng không dám, nếu là người của bọn họ thì họ cũng không sao cả, nếu là kẻ địch thì......

Đáng tiếc, điều lành mất linh mà điều xấu linh nghiệm.

Kỳ Dương đoán đúng, những người này thật sự là kẻ địch của ông ta.

Chỉ thấy tất cả những người đàn ông mặc vest đối diện với cùng một người - Giang Nghĩa, giơ tay chào.

“Chiến thần Tu La.”

“Thần La Thiên Chinh!”

Hai câu này là khẩu hiệu của Giang Nghĩa khi dẫn quân ở biên giới phía tây.

Thần La Thiên Chinh tượng trưng cho việc tất cả kẻ thù sẽ bị quét sạch hết mỗi khi quân đoàn ra tay.

Ở biên giới phía tây, hai câu mà kẻ địch sợ nghe thấy nhất chính là: Chiến thần Tu La, Thần La Thiên Chinh.