Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 82: Đại quân



“Cái gì? Nhìn bằng mắt thưởng mà lên tới hai vạn người rồi?

Còn có ít nhất hơn một nghìn chiếc xe tăng thiết giáp? Còn hơn một nghìn cái máy bay chiến đầu cùng máy bay trực thăng?”

Nghe thấy những số liệu chấn động này, đám người Đỗ Việt Sinh, Bát gia trong đầu như muốn nỗ tung.

Đây tuyệt đối không phải trình độ bọn họ có thể chạm vào được, bọn họ càng không thể chống đỡ đượ!

c Tại sao chúng ta lại muốn tới đây?

Sống khỏe mạnh không tốt sao?

Những tên côn đồ cộm cán cùng đám lão đại cảm thấy hai chân như nhũn ra, thân thể run rầy, bị dọa sắp ngắt.

Những thứ này trên đường đại lão cùng bọn côn đồ hai chân như nhữn ra, thân thể run run rẫy rầy, đều phải dọa ngất quá khứ.

Bọn họ chỉ là đi đánh nhau chút thôi.

Phải dùng tới cả máy bay, xe tăng, đại pháo hết cùng mất vạn bộ đội ra quân sao?

Người Diệp gia nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, luồng khí lạnh từ chân truyền thẳng lên đỉnh đầu, dường như máu trong người như muốn đông cứng lại.

Thật sự quá dọa người!

Sao lại có bộ đội?

Sao có thể chơi được với những thứ này?

Đây là chuyện gì a?

Sắc mặt Diệp Nam Huy cực kỳ âm trầm, mọi chuyện cùng kết quả đáng sợ nhất mà hắn từng dự liệu càng ngày càng đến gần.

Đỗ Việt Sinh suy nghĩ một chút nói: “Có phải đang có diễn tập quân sự? Mảnh đất trống trải ở đây rất thích hợp!”

Diệp Kiện Sâm hít sau cũng nói: “Tôi cũng nghĩ như thế! Sáng sớm tôi có nhận được tin tức, một đoàn xe tăng lớn đang đi đến hướng này, xem ra là diễn tập quân, đúng lúc gặp phải chúng ta ở chỗ này, chắc là cản đường rồi!”

So với kết quả đáng sợ kia, mọi người thà tin tưởng đây chỉ là diễn tập quân sự.

Diệp Nam Huy lắc đầu: “Nhất định không phải! Chuyện này cùngDiệp QuânLâm chắc chắn có liên quan!”

“Tất cả đều là vũ khí tiêu chuẩn được lên đạn! Bên trong không phải là ruột rỗng! Là đạn thật! Tôi chắc chắn điều này!”

James thủ lĩnh lính đánh thuê nói.

Kinh nghiệm của hắn cùng đồng đội có thể nhìn ra được những thứ này đều là hàng thật giá thật!

“Tệt”

Nhát thời, âm thanh mọi người hít khí lạnh liên tục vang lên.

Chuyện này làm cho tất cả mọi người luống cuống.

“Ùng ùng…”

Khi xe tăng thiết giáp cách mọi người khoảng 500m, mọi thứ đều dừng lại.

Nhưng một lượng lớn bộ binh phía sau xe tăng thiết giáp đang tiếp tục tiến lên như cơn đại hồng thủy.

Thật sự rất đáng sợ.

Khu đồng bằng trống trải này đã phủ kín toàn là người!

“Ken két két…”

Một lượng lớn bộ binh từng bước tới gần, mọi người thấy ngày càng nhiều người.

“Những gì chúng ta vừa thấy chỉ là một phần, giờ xuất hiện trước mặt có ít nhất bốn, năm vạn người! Phía sau còn có binh lực gấp đôi!”

“Nói cho mọi người một cái tin tức xấu: lúc này có chừng mười vạn người!”

James nói ra này, ngay cả chính hắn cũng tuyệt vọng.

Binh lực như vậy ở trên các chiến trường lớn tuyệt đối quét ngang tắt cả!!!

Nghe được này, trong mắt mọi người tràn đầy tĩnh mịch một mảnh.

Mười vạn người ở đâu!

Đó là mười vạn người!

“Tôi tôi tôi tôi tôi tôi…”

Lão đại Đỗ Việt Sinh sợ đến mức khớp hàm run rẫy, nửa ngày không nói được câu nào.

“Ken két két…”

Khi cánh quân bộ binh ở cách mọi người không tới 20m thì dừng lại, đây là khoảng cách giao nhau tiêu chuẩn.

Những binh lính này sắc mặt băng lãnh, giữ chặt vũ khí đã lên nóng trong tay, nhắm ngay mọi người.

Không hề nghỉ ngờ, chỉ cần con thoi chạy qua, người Diệp gia cùng bọn người Đỗ Việt Sinh toàn bộ sẽ ngã xuống!

Trước mặt các chiến sĩ chân chính, bọn họ không có chút lực chiến đấu nào!

Nhìn thấy từng nòng súng lạnh như băng đang chĩa vào mình.

“Bùm bùm…”

Những tên côn đồ kia cùng nhau ném vũ khí, giơ tay lên.