Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1730



Diệp Lâm Quân cũng để người của mình giải quyết những tên không có danh tiếng gì, chẳng hạn như dòng họ lớn của Hải Phòng.

Lại để người đến giúp đỡ con cháu Gia Cát Thanh, Tam Đại Hanh và Thiên phủ nhà họ Diệp.

Những người này đã đổ máu cho anh ta vì Lạc Việt!

Anh không thể làm cho con cháu của họ khổ sở được!

Tiếp theo, Diệp Lâm Quân chờ nhiệm vụ.

Một mặt, chờ đợi những kẻ thù trong bóng tối xuất hiện.

Dựa theo thời gian thì không còn nhiều lắm.

Đáng lẽ chúng phải xuất hiện!

Lúc này, nhà họ Trịnh và nhà họ Lý đã bày ra âm mưu với Tập đoàn Minh Cường.

Sau khi Ngô Thị Lan nói với kế hoạch với Trịnh Quân Nga, Lý Văn Chấn thì đã được hai người vỗ tay đồng ý.

“Được, cứ làm như thế, tôi đã an bài xong người!”

“Chỉ chờ đợi lúc ra tay với Lê Nguyên mà thôi!”

Ngô Thị Lan nở một nụ cười như ý.

Trịnh Quốc Thăng thở dài: “Lê Nguyên, đừng trách chúng ta! Chúng ta chỉ muốn làm cho dòng họ phát triển! Chúng ta cũng vì thế hệ sau này!”

Trịnh Quốc Thắng luôn không đồng ý với biện pháp tàn nhẫn như vậy, nhưng chỉ có thể sử dụng sự phát triển của dòng họ như ma túy để làm tê liệt bản thân.

Trịnh Quân Nga nở một nụ cười độc ác.

Các cô mơ ước tất cả những thứ mà Lý Từ Nhiệm có đã không phải là ngày một ngày hai.

Bây giò rốt cuộc cơ hội đã tới, làm sao có thể bỏ qua được? Hôm nay, ba nhà Lý Trịnh Trương lấy lý do là mở cuộc họp gia đình để mời Lý Từ Nhiệm và bé Quân tới.

Mặc dù Diệp Lâm Quân có sắp xếp vệ sĩ đi theo bên người Lý Từ Nhiệm, nhưng đây là hai nhà Lý Trịnh, cho nên cũng không có để ý nhiều.

Bên trong nhà tổ của nhà họ Lý, Lý Từ Nhiệm và bé Quân vừa tới.

Một đám người lập tức xông đến.

Mọi người hùng hổ xông lên, như thể là muốn thẩm vấn ba vòng vậy.

Lúc này Lý Từ Nhiệm mới cảm thấy mọi chuyện không ổn! Rất nhanh, mấy người Lý Văn Chấn và Ngô Thị Lan đi tới.

Trong đó còn có ông nội và bố mẹ của Trương Phúc Long.

Sau đó đi vào chủ đề…

“Nói ra thì đúng thật là phải cảm ơn Lê Nguyên mài Nếu không thì ba nhà chúng ta đã không có cơ hội gặp mặt nhau rôi, huống chỉ là bây giò còn chung sống hòa hợp như vậy!” Ngõ Thị Lan cười TỎI.

Nhưng ngay sau đó bà lại chuyển chủ đề nói: “Hôm nay mọi người đều là người một nhà, tất nhiên là sẽ liên hiệp phát triển.

Chúng ta cũng đã thương nghị qua, quyết định để tất cả sản nghiệp và tài nguyên quan hệ của nhà họ Lý, nhà họ Trương và nhà họ Trịnh kết hợp lại ở chung một chỗ để phát triển, do mấy lão già chúng ta nắm trong tay!” “Được! Chúng ta kiên quyết ủng hộ!”

Mấy người thế hệ sau của nhà họ Lý, nhà họ Trịnh cùng với nhà họ Trương lập tức ủng hộ.

“Như vậy thì sẽ giúp ba nhà càng trỏ nên vững mạnh đi! Đây cũng là nguyện vọng của mấy lão già chúng ta!” “Tôi hy vọng không lâu sau, vừa nhắc tới biên giới phía nam của Lạc Việt, mọi người đều chi sẽ lập tức nghĩ đến ba nhà chúng ta!”