Chiến Thần Sở Bắc

Chương 150



Chương 168

Nhưng lúc này, trong lòng Lạc Vinh Quang lại càng thêm ngờ vực.

Ông ta không thể nào hiểu nổi tại sao La Vạn Sơn lại làm như thế.

Nhìn thấy tình thế đảo ngược trước mắt, Lạc Tuyết vô cùng ngỡ ngàng.

Miệng cô há to, như thể chưa từng tưởng tượng được sẽ xảy ra chuyện như vậy.

Ngay cả Chu Cầm cũng ngơ ngác, không hiểu đầu cua tai ngoeo gì.

Không phải gia chủ nhà họ La uống nhầm thuốc đấy chứ?

La Vạn Sơn chậm rãi xoay người lại dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Khi nhìn về phía Sở Bắc, ông ta lập tức nở nụ cười.

Liền tỏ ra cung kính, giống như một học trò bị mắc lỗi vậy.

“Cậu Sở, chỉ là hiểu lầm thôi, tôi không hề có ý đó!”

“Là hai kẻ này cố tình đoán già đoán non, thật sự không liên quan gì đến tôi cả!”

“Xin cậu đừng hiểu lầm tôi!”

La Vạn Sơn cúi đầu, thấp giọng nói.

Ông ta gần như khóc lên.

Để bảo vệ cơ nghiệp của nhà họ La, ông ta đã nhanh chóng tập hợp tất cả con cháu trực hệ của mình để đích thân đến xin lỗi Sở Bắc.

Nhưng ông ta không thể ngờ hai kẻ ngu ngốc Lạc Vinh Quang và Lạc Mai lại cho rằng mình đến đây để hỏi tội.

Không những bị vu khống, mà còn bị lấy danh dự để áp chế Sở Bắc.

Nếu như Sở Bắc nổi giận thì ông ta sẽ chết oan mất!

Mọi thứ đều yên lặng!

Yên lặng hơn bao giờ hết!

La Vạn Sơn vừa dứt lời, mọi người liền há hốc mồm kinh ngạc.

Sau đó lại nhìn sang Sở Bắc, đúng là khó tin.

La Vạn Sơn chính là người nắm quyền của một gia tộc hạng hai.

Hơn nữa, hai ngày trước, Sở Bắc không chỉ phế đi con trai của ông ta mà còn vả vào mặt cả nhà họ La.

Nhưng bây giờ La Vạn Sơn lại phải nhún nhường một tên mù hay sao?

Lạc Vinh Quang và Lạc Mai ngơ ngác nhìn Sở Bắc và La Vạn Sơn.

Thậm chí còn nghi ngờ bản thân có bị ảo giác hay không!

“Chuyện, chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”

Chu Cầm bất giác lẩm bẩm, cảm thấy não mình không thể nào thông nổi.

Lạc Tuyết cau mày, kinh ngạc nhìn Sở Bắc.

Lúc trước khi chuẩn bị đến đây, Sở Bắc đã nói rằng có thể nhà họ La sẽ đến để xin lỗi.

Nhưng khi đó, cô hoàn toàn không để tâm, thậm chí còn cho rằng đó là điều viễn vông!

Nhưng bây giờ…

Lạc Tuyết hoàn toàn rối bời!