Chàng Rể Vô Song

Chương 852: Bản chất cuồng công việc




Trong nhà hàng đặc sản thành phố Thiên Kinh.

Lâm Hàn, Dương Khiết và Hạ Sương đang ngồi dùng bữa ở vị trí cạnh cửa sổ.

Nhà hàng này không phải nhà hàng cực kỳ cao cấp, nhưng cũng là một nhà hàng bình dân nổi tiếng ở Thiên Kinh, hương vị không tệ, hơn nữa phong cảnh cũng rất đẹp.

Ví như lúc này, rõ ràng đã qua thời gian ăn cơm tối nhưng trong quán vẫn rất đông khách, ba người Lâm Hàn cũng phải rất khó khăn mới đặt được phòng riêng, lần sau mà đến nhất định phải đặt trước, nếu không có thể thật sự không có chỗ.

Mà bây giờ Lâm Hàn cũng càng ngày càng thích kiểu nhà hàng bình dân thế này, mặc dù đẳng cấp không cao lắm, cũng không được đầu bếp nổi tiếng làm thành mâm cơm thịnh soạn, nhưng rất gần gũi với người dân bình thường, các món ăn đặc sản rất được mọi người ưa chuộng.

Có thể được nhiều người thích thế này đương nhiên có cái ngon của nó, Lâm Hàn cũng có thể cảm nhận và thưởng thức.

Hơn nữa dưới tình huống bình thường, không phải đến để bàn chuyện hợp tác thì cũng không cần để ý địa điểm, dù sao chỉ là bạn bè cùng ăn bữa cơm với nhau, đương nhiên hương vị và phong cảnh là quan trọng nhất, đẳng cấp của nhà hàng không là gì.

Ba người Lâm Hàn ăn những món đặc sản ở Thiên Kinh, vừa trò chuyện vừa ngắm phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

Hạ Sương và Dương Khiết lúc trước đã chuẩn bị rất nhiều thứ để báo cáo với Lâm Hàn, nhưng đều có liên quan đến công việc, bây giờ anh lại không muốn nghe chuyện liên quan đến công việc nên hai người nhất thời không có gì để nói, bầu không khí hơi trầm lắng.

Lâm Hàn không để ý điều này lắm, anh tự tìm chủ đề để nói với hai cô.

“Gần đây hai người đã quen chưa? Làm việc ở đây chắc sẽ vất vả hơn đúng không?”, Lâm Hàn hỏi.

Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy thì nhìn nhau, đâu chỉ là vất vả, mà là cực kỳ vất vả.

Nhưng về mặt tâm lý, cả hai không hề cảm thấy vất vả chút nào, ngược lại còn thấy vô cùng mãn nguyện, dù sao trước đây họ cũng chưa từng giữ chức vụ quan trọng thế này, cũng chưa từng làm được nhiều việc như thế.

Cho dù là Hạ Sương, người có kinh nghiệm phong phú trong ngành giải trí, lúc trước cũng một mình điều hành công ty giải trí của nhà họ Hạ, giúp nhà họ Hạ chiếm được vị trí nhất định trong giới giải trí của Hoa Hạ.

Mặc dù cũng có thể coi là một thành tích rõ ràng, nhưng so với công ty Quang Ảnh thì vẫn rất nhỏ bé.

Xét cho cùng, Quang Ảnh là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ, nhất là trong thời gian này, có danh tiếng của Tiêu Nhã nên công ty lại càng thu hút các công ty từ mọi phương diện đến hợp tác, đây cũng là chuyện Hạ Sương và Dương Khiết bận rộn trong thời gian này.

Sau những hợp tác này, có thể nói Quang Ảnh càng khẳng định được vị trí của mình là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ.

Quang Ảnh trước đây có thể chỉ là công ty đứng đầu giới giải trí Hoa Hạ, lớn mạnh thì lớn mạnh, nhưng nếu đối mặt với sự đàn áp của một vài công ty giải trí lớn khác trong nước cũng sẽ gặp khó khăn.

Nhưng bây giờ thì khác, Quang Ảnh không chỉ giữ vị trí đi đầu ngành giải trí Hoa Hạ, mà đã dần ở vị trí vượt trội hơn. Nó dần trở thành một sự tồn tại mà các công ty khác trong giới giải trí Hoa Hạ không thể sánh bằng, hoàn toàn không thể vượt qua, cũng không thể chỉ vài công ty giải trí có quy mô lớn một chút chèn ép là có thể chèn ép được, Quang Ảnh của bây giờ đã không còn là Quang Ảnh trước đây.

Mà làm việc ở nơi như Quang Ảnh, còn đảm nhiệm vị trí quan trọng như tổng giám đốc điều hành và phó tổng giám đốc điều hành, có thể quyết định hướng đi và tương lai của cả công ty, có thể tưởng tượng áp lực với Hạ Sương và Dương Khiết lớn thế nào.

Hai cô sợ mình sẽ điều hành không tốt, sợ gặp phải chuyện không hay, dù sao trong giới giải trí, chỉ cần có chút vấn đề là có thể tạo ra hai kết quả hoàn toàn trái ngược nhau.

Nhưng nếu vậy thì Lâm Hàn không còn lo lắng nữa, lúc trước sau khi biết thời gian này Hạ Sương và Dương Khiết rất bận rộn, anh thực sự hơi lo lắng, bây giờ xem ra những lo lắng ấy hoàn toàn là không cần thiết.

Sau đó ba người vừa thưởng thức các món ăn đặc sản của Thiên Kinh vừa nói về cuộc sống hàng ngày.



chapter content