Chàng Rể Đại Gia

Chương 39: Gián điệp thương mại





Chương 39 : Gián điệp Thương mại

Chu Dương có chút lo lắng, phân xưởng sản xuất của công xưởng không hợp quy cách, sẽ làm nhiễm bẩn vào mặt nạ dưỡng da của công ty. Nếu như vậy, một khi không phát hiện kịp thời, có thể sẽ gây ảnh hưởng xấu không thể cứu vãn đối với danh tiếng của công ty.

“Chúng ta cùng đi xem một chút.”

Nghe thấy Chu trưởng xưởng nói vậy, Chu Dương ngược lại có chút tò mò.

Mặc dù anh không biết tại sao Thẩm Bích Quân lại chọn một công xưởng sơ sài như thế này, nhưng chỉ cần đáp ứng được tiêu chuẩn, anh sẽ không phủ nhận.

Chu Đức Khoan dẫn mọi người đi sâu vào trong công xưởng.

Đi xuyên qua mấy gian xưởng khá lớn, một công xưởng mới với kϊƈɦ thước quy mô chỉ bằng một nửa những công xưởng khác xuất hiện trước mặt Chu Dương và mọi người.

“Chu tổng, Hồ gia, đây chính là công xưởng mới chúng tôi vừa xây dựng. Bên trong mọi thứ đều căn cứ theo tiêu chuẩn để lắp đặt.

Chu trưởng xưởng mỉm cười đẩy cửa ra, rồi đi thẳng vào bên trong.

Chu Dương cũng theo sau bước vào.

Chỉ trong nháy mắt, trước mặt Chu Dương xuất hiện một không gian không hề giống phân xưởng vừa nãy chút nào.

Dù không thể nói là tất cả các trang thiết bị trong này đều rất tiên tiến và hiện đại hóa, thế nhưng nhìn ra xa, Chu Dương dường như không tìm thấy chút khuyết điểm nào.

Như vậy tất cả tiêu chuẩn cho một công xưởng sản xuất mặt nạ làm đẹp trắng da chống lão hóa, xem như đều đã được đáp ứng.

“Không tồi chút nào, Chu trưởng xưởng quả là đã bỏ nhiều công sức.”

Chu Dương vô cùng hài lòng.

Đối với dự án sản phẩm làm đẹp này, cả công ty Danh Dương, trừ Thẩm Bích Quân ra, nhân viên nào anh cũng thân thiết.

Đối với những điểm cần lưu ý của dự án này, anh cũng luôn ghi nhớ trong đầu.

Vào giây phút này, vì lô hàng đầu tiên đã sản xuất thành công, nên hiện tại trong công xưởng, mọi thứ đều đang trong trạng thái không hoạt động.

Chỉ cần Chu Dương lần này kiểm nghiệm quy cách thấy phù hợp, thì họ có thế tiếp tục sản xuất những lô hàng tiếp theo. Lô hàng đàu tiên là để xem phản ứng từ thị trường, phản ứng từ người tiêu dùng, cũng như để dự trữ đủ.

“Chu tổng, ngài xem xem, đây đều là những sản phẩm mẫu do công xưởng sản xuất.”

Chu trưởng xưởng cầm trêи tay một chiếc mặt nạ, trực tiếp xé vỏ ra, cho tất cả mọi người cùng xem.

Chu Dương trong lòng cũng vô cùng phấn khích. Dự án sản xuất này là dự án đầu tiên anh đầu tư, nên nó có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Anh coi trọng nó như thế nào, người ngoài cuộc khó mà thấu hiểu.

Nhận lấy mặt nạ, Chu Dương thoa lên tay từ từ cảm nhận.

Theo như trong báo cáo, các ý kiến đưa ra đều khá tương đồng. Trêи tay cảm nhận rõ sự ẩm ướt, lại còn có chút dịu mát lành lạnh không ngừng di chuyển trêи da, nhưng không hề thẩm thấu quá sâu vào biểu bì.”

“Không tồi chút nào, cảm giác rất dễ chịu. Còn về phần hiệu quả, chúng ta cần làm thêm một bước kiểm tra nữa.”

Chu Dương cười nói. Biểu cảm thể hiện rõ sự hài lòng.

Thấy Chu Dương nói vậy, tất cả mọi người ở xưởng đều rất vui.

Ý của Chu Dương chính là, ngày tung sản phẩm ra thị trường đã đến rất gần.

“Chu tổng, chúng ta đi ăn cơm trưa trước, việc kiểm tra để đến buổi chiều, ngài thấy thế nào?”

Chu trưởng xưởng nhìn đồng hồ rồi đưa ra lời đề nghị.

Chu Dương lúc đầu đến đây cũng đã muộn, vì còn phải qua công ty giải quyết chút chuyện nên làm mất khá nhiều thời gian, sau mới có thể đến công xưởng.

Nhìn đồng hồ sắp điểm 12h, Chu Dương cũng không quá gấp gì, liền gật đầu đồng ý.

Điều kiện của công xưởng cũng có hạn, Chu trưởng xưởng chiêu đãi cũng toàn những món tương đối đơn sơ.

Thế nhưng trong lòng Chu Dương không quá để ý.

Chỉ cần họ có trách nhiệm đảm bảo sản xuất đủ số lượng theo đúng tiến trình, là anh đã vô cùng hài lòng rồi.

Trêи bàn ăn những tiếng cạn ly lần lượt vang lên, Chu Dương, Hổ Gia và Chu xưởng trưởng cùng nhau trò chuyện vui vẻ.

Chu Dương tính toán qua, nếu như công xưởng có thể đảm bảo đúng tiến độ sản xuất hiện tại, thì chưa đến một tháng, lô hàng đầu tiên để tung ra thị trường sẽ sản xuất xong.

Đến lúc đó, sản phẩm dưỡng trắng da chống lão hóa này sẽ chính thức ra mắt với công chúng.

“Chu tổng, tôi bảo đảm với ngài, công xưởng chúng tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”

Được Chu Dương khích lệ, Chu trưởng xưởng tâm trạng có chút phấn khích, liền vội vàng đưa ra lời bảo đảm.

“Ha ha, điều này là dĩ nhiên. Đến lúc đó tôi nhất định sẽ nói với Thẩm tổng, không quên công lao của mọi người.”

Chu Dương cũng cười lớn đáp lại.

“Trưởng xưởng, trưởng xưởng, không xong rồi….”

Đúng lúc này, một cậu thanh niên trẻ vôi vàng chạy vào. Vừa nhìn thấy Chu Dương và mọi người, sắc mắt liền biến dạng, đang muốn nói gì đó liền lập tức khựng lại.

“Xảy ra chuyện gì? Vội vội vàng vàng, còn ra thể thống gì nữa?”

Chu trưởng xưởng trong lòng có chút sợ hãi, rất sợ ảnh hưởng đến cảm xúc của Chu Dương và những người còn lại.

Nhìn thấy Chu Dương vẫn bình thản, Chu trưởng xưởng mới yên tâm hỏi han.

“Trưởng xưởng, không hay rồi. Vừa nãy chúng tôi đang kiểm kê sản phẩm, phát hiện bị thiếu một thùng.”

Sắc mắt cậu thanh niên hốt hoảng như này, chắc chắn là vì biết trước được hậu quả phải chịu là gì.

Quả nhiên, Chu trưởng xưởng vừa nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.

Thế nhưng, những người ngồi đó đâu phải kẻ ngốc. Sự khác lạ trêи khuôn mặt Chu trưởng xưởng, bọn họ đều đã nhìn thấy rõ.

“Chu trưởng xưởng, rốt cục là tại sao xảy ra chuyện như vậy?”

Chu Dương trong lòng vô cùng lo lắng, theo bản năng nghĩ ngay đến mặt nạ dưỡng da của mình.

Dựa theo tình hình trước mắt trong công xưởng, nếu gặp phải vấn đề gì, khiến Chu trưởng xưởng phải lo sợ đến mức như vậy, chắc chắn chỉ có một.

Đó là mặt nạ dưỡng trắng da chống lão hóa của công ty Danh Dương.

“Chu tổng, cái này, chi bằng chúng ta cùng quay lại công xường.”

Chu trưởng xưởng biết rằng không thể giấu giếm được nữa, khuôn mặt đầy khổ sở nói.

Chu Dương và Hồ Gia cùng nhìn nhau một cái, đều biết vấn đề chắc chắn không đơn giản. Hai người lập tức đứng dậy, cùng với Chu trưởng xưởng đi về phía công xưởng.

Hiện giờ, không ít người đã đứng bao quanh công xưởng. Bọn họ nhìn vào trong công xưởng, lấy tay chỉ chỉ chỏ chỏ.

“Trưởng xưởng tới rồi.”

Cũng chẳng biết là ai tự nhiên la lên một câu. Những người nhìn thấy trưởng xưởng đi tới, tiếng bàn tán liền vang lên không ngớt.

“Chu trưởng xưởng, phải làm sao bây giờ.”

“Hàng mẫu bị thiếu mất một thùng, chúng ta phải ứng phó như nào đây.”

“Chắc chắn là do thằng ranh Tam Oa Tử làm, đến bây giờ vẫn chưa thấy nó đâu.”

Mọi người bàn bạc huyên náo. Chu Dương cau mày lắng nghe, giờ anh mới hiểu được đang xảy ra chuyện gì.

Sản phẩm mẫu của mặt nạ dưỡng trắng da chống lão hóa bị mất một thùng.

Thật ra thì, đây chỉ là sản phẩm mẫu, mất bao nhiêu cũng không thành vấn đề.

Thế nhưng vụ việc lại cứ xảy ra vào thời điểm này, khiến Chu Dương theo bản năng cảm thấy có gì đó không đúng.

“Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Chu trưởng xưởng, tôi muốn một lời giải thích.”

Trong chốc lát, Chu Dương thoáng nghĩ đến một khả năng có chút hoang đường.

Đó chính là lô hàng mẫu vô tình bị mất này, là bị người khác lấy trộm.

Chắc đối phương vì muốn kiểm tra thành phần của sản phẩm, để lén bắt chước điều chế.

Nói cách khác, đây có thể là gián điệp thương mại.

Vừa nghĩ đến tình huống này, Chu Dương trong lòng có chút căng thằng, không thể không thận trọng hơn.

Chu trưởng xưởng không còn cách nào khác, chỉ có thế đem hết sự tình ra thuật lại.

Thì ran gay từ đầu lúc Thẩm Bích Quân lựa chọn công xưởng sản xuất, đã rất nhiều lần dặn dò, nhất định phải bảo vệ tốt từng món hàng mẫu, không được phép làm mất.

Cho nên Chu trưởng xưởng đã vô cùng nghiêm khắc, kiểm soát cả nhà xưởng, kể cả những đồ vật mà công nhân mang vào.

Mỗi ngày khi công nhân đến làm việc, đều phải giao mọi vật dụng trêи người cho thủ kho, tan làm mới được cầm về.

Bên cạnh đó, lúc rời khỏi công xưởng, trêи người không được phép mang theo bất kể một đồ vật nào ở trong ra.

Vốn là các biện pháp này được tuân thủ rất tốt, nhưng vài ngày trước, công nhân Tam Oa Tử có những hành động dị thường.

“Chúng tôi lần trước đi uống rượu, có nghe Tam Oa Tử nói, có người sẵn sàng trả nó mười ngàn tệ cho một thùng mặt nạ. Chúng tôi còn cho rằng nó chỉ khoác lác, không ngờ rằng Tam Oa Tử dám làm thật.”

————————