Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1590



Tốc độ của họ càng nhanh thì sát ý càng mạnh mẽ, chân liên tục giãm xuống đất cuốn theo một đống bụi.

Mũi dao sắc nhọn trong tay bọn họ phả ra hơi thở khát máu.

Thân hình của Thẩm Hồng Tụ giống như một con báo, cô ta cũng không lùi bước, ngược lại chạy nhanh đến nghênh đón bọn họ.

Sát ý lạnh lẽo.

“King!”

Một âm thanh giòn tan! Con dao sắc nhọn của kẻ sát nhân đã dí sát vào tai Thẩm Hồng Tụ, nhưng kiếm của Thẩm Hồng Tụ đã xuyên qua cổ họng họ.

Thời gian phảng phất như dừng lại tại thời điểm này, vẻ mặt của hai tên sát ‘thủ trông vô cùng đau đớn, cực kỳ thảm thiết nhưng họ không thể nói được.

điều gì.

“Vụt”

Thẩm Hồng Tụ đột nhiên lắc mạnh thanh kiếm trong tay, máu tươi phun ra vừa vặn phun lên mắt của người đàn ông đầu hói Theo bản năng người đàn ông hói đầu híp mắt lại.

Tận dụng cơ hội này, Thẩm Hồng Tụ lại vung kiếm.

‘Sắc mặt của người đàn ông đầu hói lập tức thay đổi, sau đó”coong” một tiếng chống đỡ kiếm của Thẩm Hồng Tụ.

Nhưng anh ta chưa kịp vui vẻ thì tay trái của Thẩm Hồng Tụ đã vung ra một cú đấm cực mạnh vào sống mũi anh ta.

“Rắc rắc!”

Người đàn ông đầu hói lập tức nghe âm thanh vỡ nát của sống mũi mỏng manh của mình, sau đó một lượng lớn máu tươi phun ra từ mũi và miệng ‘Văn chưa kịp cảm nhận được cơn đau ập đến, cơ thể nặng gần 100 kg của anh ta bị Thẩm Hồng Tụ đá văng ra ngoài.

Anh ta nặng nề đập mạnh vào một cái cây gỗ rồi chậm rãi trượt xuống thân cây lạnh lẽo sần sùi.

Lúc anh ta bị ngã, sống mũi đã bị vẹo xuống dưới mắt, khuôn mặt đã hoàn toàn bị biến dạng hoàn toàn.

Máu mũi chảy đầy cả mặt, trông vô cùng buồn nôn.

Thẩm Hồng Tụ ngay cả liếc mắt nhìn anh ta một cái cũng không thèm, lau khô vết máu ở các khớp xương, sau đó không nói một lời mà đi đến trước mặt của người đàn ông đầu hói Ba chiêu, hai người chết và một người bị thương nặng, Thẩm Hồng Tụ ra tay, đơn giản mà hiệu quả.

“Am ‘Vẻ sợ hãi hiện rõ trên gương mặt người đàn ông đầu hói, anh ta muốn vùng vẫy đứng dậy nhưng một cái chân nặng như núi đã kịp đè xuống lưng anh ta.

Thẩm Hồng Tụ trở tay vung một kiếm vào cổ anh ta.

“Lên!”

Gần như ngay khi người đàn ông đầu hói vừa hét lên thảm thiết, xung quanh có vô số tiếng động mạnh.

Hàng chục mũi tên như mưa trút xuống.

Ánh mắt Thẩm Hồng Tụ trở nên lạnh lẽo, nhún mũi chân một cái, thân hình bay lên cao, kiếm trong tay áo cũng liên tục vung ra.

Chỉ nghe thấy tiếng”king king king” vang dội, hàng chục mũi tên lần lượt đáp xuống, chói lọi như bông tuyết rơi, cũng giống như cỏ dại không ngừng mộc lêi Cảnh tượng này khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.

Thẩm Hồng Tụ chưa kịp thở ra một hơi, một cây gậy điện bổ xuống, sáng như trăng, bóng gậy đến trước, tiếng gậy càng thêm gần, nhanh đến mức không thật.

Chân phải của Thẩm Hồng Tụ hất lên một cái, thi thể của người đàn ông đầu hói bay lên trên không, ý đồ muốn ngăn chặn đòn công kích của kẻ thù Cây gậy lạnh thấu xương, ý lạnh bức người, ngũ quan của cô ta có thể cảm nhận được sát khí dày đặc trên cây gậy.