Chân Tình Ngàn Năm

Chương 79





Nhìn Thúy nhi tự mình chìm đắm vào suy tư, Dạ Thủy Linh nở nụ cười, tiếng cười như chuông bạc vang lên khắp phòng.



“Nga! Người xem nô tỳ thật là, thiếu chút nữa đã quên là chuyện quan trọng nhất.” Nghe được tiếng cười của chủ tử , Thúy nhi mới ảo não vỗ vỗ cái miệng nhỏ nhắn của chính mình .



“ Vương thượng đã phân phó , chủ tử sau khi tỉnh lại nên chuẩn bị nước ấm tắm, nước đã đủ ấm, người vào tẩy tịnh đi, còn thức ăn sẽ dâng lên ngay.”Thúy nhi nói.



“ Ừm......” Dạ Thủy Linh bâng quơ đáp lại.



Nàng biết, Xích Nhĩ Đa luôn luôn dặn dò hạ nhân chuẩn bị nước ấ, để nàng tẩy tịnh sau khi hai người hoan ái.



Thúy nhi thật cẩn thận nhẹ nhàng tốc chăn bông đỡ lấy Dạ Thủy Linh đi vào trước mộc dũng,”Đợi một lát.” Nàng trước tiên thử lại độ ấm của nước.



Nước bên trong bồn tắm chỉ lưng một nửa, bên trong không lạnh cũng không nóng. “Dạ được rồi.”Thúy nhi nói, nàng còn muốn mang đến thêm vài thùng nước ấm để pha thêm cho chủ nhân.



Dạ Thủy Linh bước vào bồn tắm, nước ấm áp làm cho nàng phát ra tiếng thở dài thoải mái.



“Chủ tử có muốn dùng đóa hoa nào hoặc là loại tinh dầu nào không?” Những thứ cao cấp như thế này chỉ riêng có Vương Thượng hoặc sủng thiếp cùng phi tử được yêu mến, quý tộc quyền uy có khi cũng sẽ dùng, nhưng ở Phương Bắc rét lạnh như thế này thực sự không dễ tìm những thứ quý giá như thế này.



“ Cho ta chút tinh dầu bạc hà đi!” Hiện tại nàng cần phải nâng cao tinh thần, tỉnh tỉnh đầu óc.



“ Vâng, để nô tỳ đi chuẩn bị.” Nói xong, Thúy nhi xoay người rời đi, khi đi vào chính sảnh , chính thấy hai tì nữ đang mang những món thức ăn bốc khói nghi ngút tiến vào.



“Các ngươi đem mấy thứ đó đặt trên bàn là được rồi, còn lại giao cho ta.”Thúy nhi nhin hai người đi tới nói.



“ Dạ!” Hai tỳ nữ cung kính phục thân.



Chờ các nàng đáp xong, Thúy nhi lại vội vàng rời đi, ra khỏi Xuân Tuyết các liền nhìn thấy Hắc Bạch song sát mang kiếm canh giữ ở cửa .



Đang ngâm mình trong bòn nước ấm áp, Dạ Thủy Linh đột nhiên nhớ tới những lời mà Cách Phổ Tùng nói với nàng ......



“Ta không muốn...... Ngươi không thể đụng vào ta, nếu không Nhĩ Đa sẽ không bỏ qua cho ngươi......“



“Hắn? Ha ha, tự bản thân hắn còn khó bảo toàn , còn cứu được ngươi sao?”



“Hiện tại ngươi nói không cần, đợi lát nữa sẽ cầu bổn Vương cho ngươi ......”



Dường như tiếng cười tà ác của Cách Phổ Tùng Trí vẫn không ngừng vang vọng trong đầu của nàng , thân thể không tự chủ được run rẩy, sắc mặt tức khắc trở nên tái nhợt.



Nàng hai tay bịt chặt tai, biểu tình có chút thống khổ, muốn ngăn cản thanh âm kinh khiếp như đang trong ác mộng cứ bao quanh lấy nàng.



Thẳng đến khi Thúy nhi trở về nhìn thấy tình cảnh, như thế này”Chủ tử, chủ tử! Người đã xảy ra chuyện gì?”



Mới ra đi chủ từ vẫn luôn hoàn hảo, tinh thần rất tốt, hiện tại trở về lại nhìn thấy nàng cảm xúc dị thường kích động, Thúy nhi lo lắng buông mọi thứ trong tay, bước đến trấn an.



Cảm giác được có người không ngừng lay động nàng, Dạ Thủy Linh thế này mới chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt có chút trống rỗng nhìn Thúy nhi.



“Chủ tử, người đừng dọa Thúy nhi nha? Đã xảy ra chuyện gì ?” Thúy nhi lo lắng chụp lấy tay của Dạ Thủy Linh .



Nàng lẩm bẩm nói:” Thúy nhi?” Ánh mắt thế này mới chậm rãi nhìn vào nàng.



Chỉ thấy Thúy nhi mãnh liệt gật đầu, sau khi Dạ Thủy Linh nắm chặt cánh tay của nàng nói:” Thúy nhi, ngươi nói cho ta biết, Nhĩ Đa có phải đã xảy ra chuyện gì hay không ?” Nàng lo lắng hỏi.



“ Dạ? Vương thượng? Ngài ấy êm đẹp a!” Nàng hoài nghi chủ tử có phải kinh hách quá độ hay không ,”Chủ tử, nô tỳ nghĩ sáng sớm mai, có lẽ nên mời Liễu thái y tới chẩn mạch cho người mới được.”Thuận tiện khai thêm vài liều thuốc an thần.



“Không! Ta không bệnh, ngươi nói Nhĩ Đa không có việc gì? Vậy hắn hiện tại ở đâu ?” Nàng muốn đích thân xác định hắn không có việc gì mới được.



“ Vương thượng a?” Thúy nhi nghiêng đầu lo nghĩ, nàng nhớ rõ chạng vạng khi gặp được Trần hộ vệ, hắn dường như có nhắc đến Vương Thượng muốn đích thân thẩm phán tội của Tuyết Cơ , cho nên Vương thượng hiện tại hẳn là ở,”Thánh Lung điện, đúng! Đúng vậy, Vương thượng hiện tại chắc chắn đang ở đó.”



“Thánh Lung điện......” Lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng cuối cùng mới khôi phục một tia huyết sắc.



Nàng muốn đi tìm hắn......