Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 192



Chương 192

Bịch…

Lãnh Nhan đá một phát vào người Trương Lượng, đá anh ta bay đến trước mặt Vương Nhất.

Giây phút này, ánh mắt của Vương Nhất đã trở nên vô cùng lạnh lùng, nhìn Trương Lượng giống như loài giun dế.

“Có biết người mà anh muốn hãm hại không?” Chỉ vào Lý Tuyết Nhi ở bên cạnh, giọng điệu của Vương Nhất thờ ơ hỏi.

Trương Lượng mù mờ lắc đầu, cô ta không phải chỉ là một sinh viên đại học bình thường sao, có một chút tiền, ở Thiên An cũng không có chỗ dựa gì.

“Cô ấy là em vợ của tôi.”

“…”

Trương Lượng run rẩy, kinh ngạc nhìn Vương Nhất, anh đã kết hôn rồi?

“Biết tại sao tôi không giết anh không?” Vương Nhất lạnh lùng nhìn anh ta, lại hỏi.

“Bởi vì tôi là con trai của Trương Gia Anh?”

Trương Gia Anh là tên đầy đủ của bác Trương, Vương Nhất khẽ thở dài một tiếng: “Không sai, bởi vì anh là con trai của bác Trương, nên, tôi không có tư cách động vào anh.”

Nghe thấy vậy, Trương Lượng lập tức thở phào nhẹ nhõm, giống như sức lực lại quay trở lại, nói kiểu ra lệnh: “Tôi là con trai của bác Trương, vậy anh còn không bảo thuộc hạ của anh thả tôi ra.”

“Ngoài ra, 15 tỷ này, các người không được thiếu một đồng, ba tôi bị các người chữa trị đến mức bị tàn phế…”

Vương Nhất nhìn anh ta với ánh mắt mang theo sự thương hại: “Hình như anh đã hiểu nhầm ý của tôi rồi, tôi không giết anh không phải vì anh là con trai của bác Trương, tôi vì vậy mà bỏ qua cho anh, là con trai nối dõi, mấy năm nay anh cũng chỉ làm tròn một chút trách nhiệm phụng dưỡng của con cái!”

Nói đến đây, giọng nói của Vương Nhất trở nên trầm và khàn, tràn đầy một luồng sát khí còn đáng sợ hơn Lãnh Nhan.

“Có gửi tiền về nhà, trợ giúp gia đình? Có quan tâm đến em gái nhỏ trong nhà, vì chuyện trong nhà mà từ bỏ việc học đại học? Anh chỉ biết đánh bạc, đánh thua còn thế chấp nhà của bác Trương, bây giờ ba anh bị bệnh nặng, anh không trở về chăm sóc ông ấy thì thôi đi, còn vì chuyện này mà hãm hại một cô gái không có chút quan hệ gì, người giống như anh, có tư cách gì để sống trên đời!”

Bùm!

Vừa dứt những lời cuối cùng, Vương Nhất trở nên sát khí đằng đằng, từng chữ giống như sấm, dưới khí thế như thế này, Trương Lượng bị dọa đến mức cả người run rẩy, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.

“Nhưng, tôi vẫn không có tư cách ra tay với anh, anh phải cảm ơn vì anh có một người ba tốt.”

Sát khí trên người Vương Nhất biến mất, thở dài: “Chỉ có bác Trương mới có thể xử lý anh.”

Trương Lượng sững sờ, sắc mặt cũng trở nên căm hận: “Ba tôi bị bệnh nặng, đã không sống được mấy năm nữa, trước khi chết cống hiến cho tôi một chút, có gì không đúng!”

Sắc mặt Vương Nhất trở nên vô cùng lạnh lùng, chỉ về phía sau, nói: “Anh mở to mắt ra, nhìn cẩn thận xem, kia là ai!”

Trương Lượng quay đầu lại nhìn, đồng tử đột nhiên co rút lại, không khỏi kinh ngạc kêu lên: “Ba!”

“Hừ!”

Đi cùng với Tô Thắm, bác Trương từ trong rừng đi ra, sắc mặt u ám: “Anh còn có người ba này là tôi!”