Cầu Đạo

Chương 330: Tử Không Linh tộc



Cảm nhận được cảm giác bất an một lần nữa chiếm cứ lấy thân thể, đồng thời còn có cảm giác nguy hiểm nhè nhẹ bảo phủ lấy từ bốn phương tám hướng, Trần Nguyên khó chịu. Hắn không e ngại chiến đấu với kẻ thù mạnh. Giống như Bích Phượng Chân nhân vậy, hắn sẵn sàng chiến đấu với nàng dù lấy phân thân chỉ có tu vi Tứ phẩm tầng một. Bất quá, hắn muốn đối mặt là loại kẻ thù ở ngoài sáng, là kẻ thù mà hắn đối phương ở đâu, nên ra chiêu vào chỗ nào, khi nào và nên như thế nào để tránh né công kích của đối phương mà không phải là loại cảm giác quỷ dị không biết đầu cuối như thế này.

Thậm chí, hình dáng của đối phương ra sao, tấn công từ góc độ nào, Trần Nguyên cho tới bây giờ đều không mò ra được.

Gạt bỏ đi cảm xúc thừa thãi ở trong đầu, Trần Nguyên chưa có một thời, một khắc nào đánh mất tập trung vào trận chiến.

Thể nội linh lực hắn phun trào. Hạo Nhiên Chính Khí nở rộ, bao trùm phạm vi mấy trăm dặm. Không biết từ khi nào, quanh thân của Trần Nguyên đã xuất hiện hàng vạn thanh kiếm khí, lớn nhỏ khác nhau, sắc bén vô cùng. Kiếm khí reo vang giữa đêm tối, cộng minh cùng ánh trăng mờ và những vì sao ảm đạm lấp lóe, khiến cho người ta cảm nhận được cỗ cảm giác lạnh thấu xương.

Trong nháy mắt, hàng ngàn, hàng vạn rồi hàng chục vạn thanh kiếm khí nhỏ hướng về bốn phương tám hướng, trên trời dưới đất đâm tới, kiếm khí sắc bén tàn phá hết thảy mọi ngóc ngách không gian.

Quả nhiên, cảm giác bất an kia biến mất ngay lập tức. Cỗ cảm giác nguy cơ cũng bị giải trử.

Mà ở một bên khác, nhóm người Thanh Uyển, Dược Huyên Huyên, Ngọc Huyền Vương và đám tu sĩ bản thổ Vân giới do Đông Liên phu nhân cũng bị cử động của Trần Nguyên kinh động tới. Bọn hắn thi nhau đưa thần niềm tìm kiếm, dò xét rồi khi thấy Trần Nguyên vẫn còn một thân linh lực sôi trào, đứng giữa không trung thì ai nấy đều kinh ngạc, hoang mang.

Thanh Uyển phản ứng nhanh hơn bất cứ ai. Nàng phóng thẳng lên trời, qua không đến mấy hơi thở đã vượt qua khoảng cách mấy trăm dặm, đừng vào bên cạnh Trần Nguyên, lo lắng hỏi: "Trần công tử, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Tà Ma tấn công? Hay kẻ địch tập kích?"

Nhìn bộ dáng của Trần Nguyên, không khó để nàng nhận ra, đối phương vừa ra tay với thứ gì đó. Hạo Nhiên Chính Khí vẫn còn giăng đầy trời, kiếm ý sắc bén còn dư lại như đang cắt vào da thịt nàng từng chút, từng chút một.

Ngọc Huyền Vương, Dương Huyên Huyên, Lục Thiên Tuyết, Đông Liên phu nhân,... cùng mấy người tu vi cao một chút cũng đuổi tới. Mặt mũi của bọn hắn tràn đầy hoang mang, kinh sợ cùng lo lắng. Tất cả đều nhìn chằm chằm vào Trần Nguyên như chờ đợi câu trả lời. Đồng thời, bọn hắn cũng giống như Thanh Uyển, cẩn thận giải phóng thần thức, dò xét tất cả mọi thứ trong phạm vi mấy ngàn dặm. Đáng tiếc, không một ai phát hiện ra bất cứ điều gì lạ thường. Cũng phải thôi, ngay cả lấy cường độ thần niệm của Trần Nguyên còn khó lòng tìm ra dấu vết, tu vi của bọn hắn kém hơn lại có thể nhìn thấy điều gì?

Đối mặt với ánh mắt của nhóm người, Trần Nguyên không có lập tức trả lời mà cẩn thận cảm ứng cảm giác nguy hiểm và bất an khi nãy.

Chừng mười hơi thở qua đi...

"Lại tới." Trần Nguyên thầm nói.

Hắn không kịp giải thích với mọi người mà vội vàng phân phó: "Tất cả mọi người ở lại dưới đất, đề cao cảnh giác. Ta đi một chút rồi trở lại."

Nói rồi, hắn không để ý mọi người có kịp phản ứng hay không, thân thể phóng thẳng lên trời, chớp mắt đã đi qua mấy ngàn dặm, biến mất sau tầng tầng mây dày.

Kẻ này, hoặc là tồn tại này, hay bất kể nó là thứ gì, rõ ràng là nhắm vào Trần Nguyên mà tới. Nếu như chúng có ý định nhắm vào những người còn lại, nhóm người Thanh Uyển, Ngọc Huyền Vương, Dược Huyên Huyên cũng sẽ cảm thấy cảm giác bất an, nguy hiểm chứa không biểu lộ mờ mịt như hiện tại. Lại nói, thứ này chỉ nhằm vào người khác mà không nhìn Trần Nguyên, hắn đích thực là không thể phát giác ra được.

Đã biết đối phương là vì hắn mà tới, Trần Nguyên sẽ không còn dây dưa tại đây, kéo theo những người khác vào nguy hiểm không cần thiết. Lại nói, ở nơi rộng rãi, thoáng đãng hơn, hắn càng có thể buông tay, buông chân mà đánh.

Trần Nguyên càng bay lên càng nhanh. Quy tắc áp chế của Vân giới nhỏ hơn quá nhiều so với Ba Ngàn thế giới, tốc độ của hắn tăng lên quá nhiều so với trước đó. Không được bao lâu, hắn đã vượt qua chín tầng mây, sừng sững trên độ cao hơn ba mươi vạn dặm giữa không trung, tắm mình trong ánh trăng lạnh lẽo cùng những ánh sao mờ nhạt.

Cảm giác nguy hiểm cùng bất an lại một lần nữa đuổi tới không bỏ.

"Tốc độ vẫn thật nhanh." Trần Nguyên nghĩ thầm.

Hắn không sử dụng toàn lực, bất quá, muốn đuổi kịp theo hắn, tốc độ của đối phương chí ít cũng phải sánh ngang với một tôn Tứ phẩm trung kỳ thượng nhân thông thường phi hành toàn lực, thậm chí càng nhanh hơn.

Lần này, Trần Nguyên không có như trước đó mù mờ. Trải qua mấy lần thăm dò, hắn đã đọc được một hai đặc tính của kẻ địch.

Ngay khi lông tơ toàn thân dựng đứng, cảm giác bất an ngày càng tăng, hắn khẽ cười. Không gian xung quanh hắn đột ngột biến đổi. Lực lượng của sấm sét chiếm lĩnh toàn bộ không gian. Pháp tắc Lôi Đình giăng kín bầu trời, dày đặc, đan xen lẫn nhau rắc rối phức tạp. — QUẢNG CÁO —

Ngụy Lôi Đình Lĩnh vực. Mở.

Không giống như lần hắn đánh giết một tỷ Tà Ma, lần này, Ngụy Lĩnh vực Lôi Đình của Trần Nguyên chỉ trải rộng chừng ngàn dặm. Đi cùng với sự áp súc về mặt không gian chính là mật độ của pháp tắc càng là dày đặc hơn bao giờ hết. Cỗ sức mạnh hủy diệt khủng bố từ Lôi đình tàn phá từng ngóc ngách nhỏ nhất của phiến không gian đặc thù nhận sự cai trị từ vị chúa tể giả tọa trấn tại trung tâm.

Trần Nguyên rõ ràng cảm nhận được, Ngụy Lĩnh vực của hắn mở ra, cảm giác nguy hiểm, giảm xuống nhanh chóng. Này đã nói rõ, đối phương tạm thời rút đi ý định tấn công. Không chỉ có thế, hắn còn phát hiện, tại vị trí cách hắn chừng ngàn trường từ bên trái, có những trận sóng không gian nhộn nhạo, tựa như một chiếc lông hồng chạm xuống mặt nước phẳng lặng, gây nên những gợn sóng lăn tăn. Rất nhỏ thôi, thời gian xuất hiện cũng rất ngắn, kéo dài chưa đầy một phần ngàn hơi thở. Thế nhưng, lấy cảm giác nhạy bén đến cảnh giới của Trần Nguyên, điều này rõ ràng chẳng kém gì một vầng mặt trời mọc lên trong đêm tối.

"Hừ. Bất quá là thủ đoạn ẩn nấp mà thôi." Trần Nguyên lạnh lùng nói.

Hắn vung tay lên. Lực lượng trong cơ thể sôi trào. Sức mạnh của sấm sét hòa quyện với kiếm ý sắc bén tột cùng, hình thành hàng ngàn được Lôi Đình kiếm khí chém về vị trí không gian bất thường.

Đối phương chạy. Tốc độ rất nhanh.

Trần Nguyên điều khiển Lôi Đình Kiếm khí truy kích. Không chỉ có thế, Hạo Nhiên chính khí cũng xuất hiện. Hạo Nhiên Kiếm khí hình thành lên kiếm trận, bủa vây lấy đối phương.

Lôi đình cùng Hạo Nhiên Chính Khí không tương xung, nhưng cũng không tương khắc. Cả hai phối hợp với nhau chẳng gặp bất cứ khó khăn cản trở nào.

Trong nháy mắt, hàng trăm, hàng ngàn đường kiếm khí hướng về nơi cái bóng gây ra không gian dị động chém đến. Mỗi một đường kiếm khí đủ để bổ ra mặt đất vết nứt dài hàng ngàn dặm. Tốc độ của chúng nhanh không gì sánh bằng, cơ hồ là so với sấm sét còn phải nhanh hơn nhiều lần.

Qua không bao lâu, chiếc bóng di động kia bị vây lại trong muôn vàn kiếm khí công kích. Trước sau, trái phải, trên dưới,... đâu đâu cũng là những đường cụt, không một nơi có thể tiến lên.

Lúc này, kẻ địch cũng lộ diện. Đó là sinh vật mang hình dáng của một con người, sở hữu hai đôi tay nhỏ và dài. Nó không có tai và mũi, hốc mắt to lớn, trống rỗng, một cái miệng to lớn, kéo dài đến nửa gương mặt, tràn đây răng nanh nhọn hoắt.

Trần Nguyên không biết đây là sinh vật gì, thuộc chủng tộc nào.

Bất quá, hắn đoán không sai, sinh vật này, hoặc là có thiên phú tự nhiên, hoặc là học được thần thông ẩn minh trong không gian. Lúc trước, nó chính là sử dụng năng lực này để tránh qua dò xét thần niệm và ánh mắt của Trần Nguyên. Năng lực sát thủ của nó mạnh đến kinh người. Chỉ bằng thực lực không mạnh hơn Tứ phẩm tầng năm, nó có thực lực để gây khó khăn cho Trần Nguyên, kẻ có thể cùng Ngũ phẩm sơ kỳ Chân nhân vật lộn.

Càng nguy hiểm là, trong bốn bàn tay của sinh vật lạ lùng là một thứ gì đó vô hình, trước cả mắt thường lẫn thần niệm. Trần Nguyên không biết chính xác nó là thứ gì. Chỉ biết, từ động tác cầm của sinh vật, thứ này thật giống như một thanh dao găm hay một cây đoản kiếm. Mặc kệ nó là loại vũ khí gì, chúng không tầm thường. Trực giác của Trần Nguyên cho thấy, nếu như bị thứ vô hình kia đâm trúng, bản thân hắn tuyệt đối phải chịu thiệt lớn.

Có vũ khí đặc thù, lại cộng thêm năng lực ẩn nấp tuyệt đỉnh và tốc độ nhanh vượt trội, sinh vật trước mắt chính là một sát thủ đỉnh cấp.

Đáng tiếc, nó gặp phải Trần Nguyên. Người sau vốn chỉ là ôm tâm lý may mắn, thử sử dụng lĩnh vực để gây rối loạn nên năng lực ẩn thân giữa không gian của kẻ thù, ai ngờ, hắn thành công thật.

Khi mà pháp tắc ngự trị không gian đột ngột thay đổi, kẻ địch không kịp thao túng năng lực thích nghi, mới để lộ ra dấu vết trong một khoảnh khắc. Điều đó đã là đầy đủ. Trần Nguyên chỉ cần không ngừng thay đổi cường độ pháp tắc trong lĩnh vực, cải biến các tổ hợp đan xen, kết cấu để cho quy tắc điều phối thế giới vận hành trong phạm vi lĩnh vực thay đổi liên túc; như thế, kẻ địch không kịp thích ứng sẽ dần để lộ ra dấu vết.

Với Trần Nguyên, như vậy là đủ. Chỉ cần lần ra kẻ thù, hắn có nắm chắc đánh giết thứ sinh vật này.

...

Nhóm người Thanh Uyển, Dược Huyên Huyên cùng Ngọc Huyền Vương đã chờ đợi dưới mặt đất đã lâu. Từng người đưa ánh mắt lo lắng hướng lên bầu trời, cẩn thận từng li từng tí dõi theo những đợt năng lượng kinh khủng bạo phát từ trên trời cao khuếch tán mà ra.

Khoảng cách quá xa, bọn hắn không nhìn ra diễn biến cụ thể. Bất quá, bọn hắn biết rằng, đối thủ mà Trần Nguyên đang chiến đấu, tuyệt không phải là bọn hắn có thể xen vào. Từ khí tức cùng cường độ năng lượng dao động đến xem, chênh lệch của đối phương cùng bọn hắn là quá lớn. — QUẢNG CÁO —

Đông Liên phu nhân cùng nhóm tâm phúc của nàng cũng chờ ở một bên, lo lắng hỏi: "Trần đạo hữu dường như bị cường địch tập kích. Chúng ta có hay không trợ gúp Trần đạo hữu một tay?"

Cảnh giới chênh lệch quá lớn cùng khoảng cách quá xa khiến nàng không có cách nào nhận ra, cả Trần Nguyên cùng đối thủ của hắn đã sử dụng sức mạnh ở Tứ phẩm Thượng nhân tầng thứ, cũng là siêu việt Thiên Nhân cảnh giới ở Vân giới. Tại trong mắt nàng, cả hai đều rất mạnh, bất quá các nàng có nhiều người. Nàng đã xác nhận cùng Trần Nguyên liên minh, như vậy, nàng không muốn hắn cứ như thế không rõ ràng gặp nạn.

Bất quá, Thanh Uyển ngay lập tức phủ nhận: "Đông Liên phu nhân không cần làm như vậy. Đã Trần công tử nói chúng ta không cần xen vào, vậy chúng ta cứ yên tâm chờ đợi tại đây liền tốt. Mặt khác, làm phiền phu nhân truyền lệnh xuống, để cho thủ hạ của người cảnh giác, phòng trường hợp có kẻ địch khác đột kích."

"Tốt. Ta đi làm ngay." Đông Liên phu nhân ngay lập tức đáp ứng mà không nhiều lời.

"Các ngươi nói, kẻ địch lần này tập kích là ai? Vì sao hắn đột nhiên tập kích chúng ta?" Dược Huyên Huyên lo lắng truyền âm đối với nhóm đồng bạn đồng hành từ Minh Nguyệt giới.

"Không rõ ràng." Ngọc Huyền Vương lắc đầu, trả lời: "Bất quá, từ khí tức của đối phương, hẵn rõ ràng không phải Tà Ma, dường như cũng không phải là tu sĩ Vân giới bản thổ mà càng giống như là..."

"Tu sĩ từ Ba Ngàn thế giới chúng ta." Lục Thiên Tuyết kết luận.

Tất cả mọi người thoáng sửng sốt. Lại có kẻ địch vượt ngang một thế giới để truy đuổi bọn hắn? Tin tức này làm sao để bọn hắn không kinh ngạc cho được?

"Chính là như vậy." Ngọc Huyền Vương nói: "Hơn nữa, từ ta xem ra, thứ này từ đầu đến cuối dường như chỉ nhắm vào Trần huynh, lại chưa từng thấy hắn ra tay với chúng ta."

"Có khi nào, kẻ địch này muốn nhất cứ tiêu diệt người mạnh nhất trong chúng ta, sau đó mới tóm lấy những người còn lại?" Thanh Uyển nói ra.

"Không loại trừ khả năng này." Dược Huyên Huyên nói. Sau đó, nàng lại hồ nghi, nói: "Bất quá, ta xưa nay không gây thù chuốc oán, tự nhận không có kẻ thù nào."

Thanh Uyển tiếp lời: "Thanh Uyển cũng là như vậy. Hẳn là không có có kẻ địch mới đúng."

Ngọc Huyền Vương nói: "Mặc dù ta có kẻ thù chính trị, bất quá, năng lực của đối phương tuyệt đối không đủ để khiến Trần huynh gặp trắc trở như vậy."

Thời gian dài tiếp xúc cùng Trần Nguyên để hắn khắc sâu ấn tượng Trần Nguyên khủng bố đến nhường nào. Ngọc Huyền Vương tự nhận, nếu như kẻ địch của hắn chỉ cần có ba phần mười thực lực của Trần Nguyên, chính là hắn vị này Vương gia trẻ tuổi nhất lịch sử Chân Võ Vương triều cũng không có cơ hội trưởng thành đến ngày hôm nay.

Mọi người đánh giá lẫn nhau, sau đó mọi ánh mắt đổ dồn về phía Lục Thiên Tuyết. Nữ tử này là thần bí nhất, nhiều bí mật nhất và cũng có nhiều lời đồn thổi nhất trên thân. Thậm chí, nàng còn mang trên người chí bảo truyền thừa của Thanh Lạc Vương triều.

Kể từ khi gia nhập nhóm đến nay, nàng rất ít khi giao lưu cùng mọi người. Người tiếp xúc với nàng nhiều nhất chỉ có Trần Nguyên mà thôi. Hạng người như thế, có kẻ thù hùng mạnh nhớ thương cũng không phải chuyện gì lạ lùng.

Tất cả mọi người im lặng không nói nữa. Không khí lâm vào tĩnh lặng cho đến khi Thanh Uyển lên tiếng một lần nữa: "Mặc kệ như thế nào, hết thảy chờ Trần công tử quay trở lại rồi hãy nói."

Không ai phản đối. Cùng đi vào Vân giới, lại thời gian dài nhận lấy Trần Nguyên chăm sóc, bọn hắn đã đối với Trần Nguyên chịu phục. Mặc kệ xảy ra chuyện gì, bọn hắn đều quyết định đi theo Trần Nguyên trong bất kỳ tình huống nào. Đây là lựa chọn tốt nhất của bọn hắn.

Mà đổi ngược lại là nhóm người Đông Liên phu nhân, các nàng không có như Thanh Uyển, Lục Thiên Tuyết ung dung, quyết đoán như vậy. Các nàng chỉ có thể bất an dõi theo từng đợt sóng năng lượng khủng bố khuếch tán từ trên chín tầng mây lan xuống.

Nửa canh giờ qua đi trong căng thẳng.

Rốt cuộc, chiến đấu kết thúc. Từ trên đầu không còn những trận sóng nhiệt, dao động năng lượng kinh khủng truyền xuống. Chỉ còn lại một mảnh không gian trải rộng vô biên vô tận bị đánh xơ xác.

Cảm nhận được cỗ khí tức quen thuộc vẫn còn mênh mông vô cùng bao phủ trên đầu, nhóm người Thanh Uyển mừng rỡ. Hắn thắng. — QUẢNG CÁO —

Không ra ba hơi thở, Trần Nguyên đột ngột xuất hiện trước mắt nhóm người.

"Trần công tử, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Là người nào tập kích chúng ta? Kẻ địch đâu rồi." Thanh Uyển đã nhịn không được dò hỏi.

Những người còn lại cũng xúm vào nghe ngóng. Ngay cả Đông Liên phu nhân, nữ nhi của nàng cùng bốn vị tâm phúc cũng ào ào kéo tới chờ đợi câu trả lời.

"Có kẻ địch đánh lén ta." Trần Nguyên không chút che giấu, thuật lại thông tin cơ bản: "Bất quá, hắn là ai, đến từ thế lực nào, xuất sứ như thế nào, ta lại không rõ ràng. Chỉ là, thủ đoạn của nó quỷ dị vô cùng."

Hắn ngắn gọn miêu ta đặc điểm cơ bản của sinh vật kia.

Những người còn lại đều mờ mịt lắc đầu. Không một ai nhận ra sinh vật này thuộc chủng tộc nào.

Đám người Đông Liên phu nhân thì càng là biểu lộ như nghe thiên thư, hoàn toàn không hiểu chút nào. Đừng nói là nhìn thấy, các nàng nghe đều chưa từng nghe nói qua. Các nàng có thể khẳng định chắc chắn, Vân giới từ trước đến nay chưa từng xuất hiện qua loại sinh vật nào như thế này.

Chỉ có Thanh Uyển là như có điều suy nghĩ.

Dược Huyên Huyên hỏi thăm: "Thanh Uyển, muội biết tên sinh vật kia?"

Thanh Uyển nhẹ gật đầu, rồi lại lắc đầu: "Thanh Uyển không rõ ràng. Chỉ là trước đây thật lâu, ta từng ở trong điển tịch tại gia tộc nhìn thấy miêu tả một chủng tộc tương tự với thứ đã tấn công Trần công tử khi nãy."

"Chúng tộc nào?"

"Tử Không Linh tộc." Thanh Uyển nhớ lại, nói: "Một chủng tộc tương đối hùng mạnh tại Ba Ngàn thế giới. Chúng có thiên phú về không gian cực mạnh, chiến lực tại trong cùng cảnh giới, đặc biệt là cảnh giới tiền kỳ cực mạnh, cơ hồ là đứng hàng nhóm đầu trong vô số chúng tộc tại Ba Ngàn thế giới."

Nói đến đây, nàng hiếu kỳ, hỏi thăm: "Trần công tử từng trêu chọc Tử Không Linh tộc sao?"

"Hẳn là không." Trần Nguyên phủ định: "Cho tới nay, ta còn là lần đầu tiếp xúc với chủng tộc này."

"Vậy thì thật lạ." Thanh Uyển kinh ngạc: "Kinh thư miêu tả, Tử Không Linh tộc thông thường rất ít xuất hiện, cũng rất ít khi ra tay, càng hiếm khi nghe nói bọn hắn chủ động gây sự với các chủng tộc khác."

Thế rồi, nàng có chút lo lắng nói: "Mặt khác, chủng tộc này rất mạnh, dù là tại Ba Ngàn thế giới cũng là một phương thế lực không thể xem thường."

"Mạnh đến mức độ nào?" Trần Nguyên hỏi.

"Rất mạnh." Thanh Uyển khẳng định: "Điển tịch miêu tả, Tử Không Linh tộc từng đi ra không ít đại năng cảnh giới Hợp Đạo."