Cao Nhân Tất Hữu Cao Nhân Tụ

Chương 20: (H) 69 play (END)



Chương 20. (H) 69 play (End)

Thời gian trôi qua rất nhanh, mới chớp mắt một cái mà Tư Toàn và An Xảo Xảo đã tốt nghiệp cấp ba, cả hai người cùng nhau thi đậu vào trường đại học mà An Xảo Xảo thích. Bị ảnh hưởng bởi Cố Huyên nên An Xảo Xảo cũng thích thiết kế nội thất, ở thế giới trước kia Cố Huyên đã học cái này nên bây giờ cô dự định tiếp tục công việc này trong đời này.

Tuy chỉ mới lên năm nhất nhưng Cố Huyên đã có thể tự mình đảm đương một phía, thế nên khi vừa lên đại học cô đã bắt đầu đi làm kiếm tiền. Tính cả tiền bố mẹ cho, thì chỉ trong một năm Cố Huyên đã chuyển gia đình mình sang một căn nhà lớn hơn.

Dưới sự thuyết phục của Cố Huyên, tiệm trà sữa của An Vũ San cũng ngừng hoạt động, Cố Huyên khuyên An Vũ San cũng đi học đại học. Vì nuôi nấng con gái mà An Vũ San đã từ bỏ kỳ thi đại học và cơ hội vào đại học, bây giờ đã Cố Huyên chia sẻ áp lực cùng nàng nên nàng đã có thể theo đuổi cuộc sống mà mình mong muốn. Chỉ cần có ước mơ, thì không bao giờ là muộn để nỗ lực cả.

Hơn nữa việc theo đuổi ước mơ cũng không ảnh hưởng đến tình yêu của hai người, gặp lại nhau đã mấy năm mà các nàng vẫn bên nhau ngọt ngào như những gặp đôi mới yêu. Không, là ngọt gắt theo như lời An Xảo Xảo nói.

Đối mặt với mẹ và mommy thường xuyên phát cơm chó ở trong phòng khách, An Xảo Xảo quả thực như bị mù: "Hai người có muốn ngọt ngào thì vào phòng ngủ mà ngọt ngào được không? Hai mẹ không sợ làm bẩn đôi mặt của thiếu nữ hả?"

An Vũ San không thèm quay đầu lại mà vặn họng con gái ngay: "Thôi đi, con cũng có còn là thiếu nữ nữa đâu. Khi nào mới mang người yêu về thế?"

Nói đến đây An Xảo Xảo không khỏi cứng họng, bởi vì cô căn bản không thể dẫn người yêu về được. Nhiều năm qua, thậm chí cô còn không có đối tượng, quá khó khiến cô rung động. Vì sao trong trường nhiều Alpha như vậy, nhưng không ai có thể sánh với mommy của cô chứ?

Haizz, chỉ có thể đổ thừa cho việc mommy cô quá hoàn hảo, đã đẹp rồi lại còn giỏi. Cô đột nhiên ghen tỵ với mẹ mình, vì có thể có một mommy thanh mai trúc mã hoàn mỹ như vậy.

--

Một mình nuôi con không thể chỉ đơn giản dùng từ "vất vả" là nói hết được. An Vũ San đã dành hết mọi thời gian và tinh lực cho con gái, nên rất nhiều năm nàng thậm chí còn không đi du lịch. Điều này làm cho Cố Huyên nghe xong rất khó chịu, kỳ nghỉ hè còn rất cách xa nhưng cô đã bắt đầu lên kế hoạch đi du lịch rồi.

Chỉ có hai người trong kế hoạch. Con lớn rồi thì nên có cuộc sống của riêng mình, các nàng có thể yên tâm tận hưởng thế giới của hai người.

An Vũ San từ bé đã thích ngắm biển, cho nên điểm đầu tiên trong lịch trình của Cố Huyên là một thành phố biển. Cố Huyên hào phòng đặt một biển thự ven biển, vừa ra khỏi cửa đã là bờ biển, từ trong nhà còn có thể nhìn thấy hoàng hôn tuyệt đẹp.

Trước cửa sổ, đối diện với ánh chiều tà của hoàng hôn, Cố Huyên nâng mặt An Vũ San lên, hai người bốn mắt nhìn nhau. An Vũ San đột nhiên quay đầu đi, nói: "Đừng nhìn nữa, xấu lắm."

Trước kia An Vũ San vẫn luôn cảm thấy mình bảo dưỡng khá tốt, bởi vì nàng sợ Cố Huyên trở về sẽ ghét nàng già đi, nàng vẫn muốn dùng trạng thái tốt nhất để gặp Cố Huyên.

Cố Huyên đã quay về nhưng lại trẻ hơn nàng quá nhiều. Đối mặt với tuổi tác tuyệt đối, thì dù có là sản phẩm bảo dưỡng nào đi nữa cũng sẽ bị lu mờ. Nàng không thể so sánh với Cố Huyên được, vì thế nàng liên tục cảm thấy tự ti.

Cố Huyên dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng: "Cậu trong lòng mình vĩnh viễn là Omega đẹp nhất."

Đầu năm hai người đã đi đăng ký dưới ánh mắt ngạc nhiên của người khác. Các nàng còn chụp ảnh cưới, nhưng không tổ chức hôn lễ.

Không sao cả, hai người đã là vợ hợp pháp, Cố Huyên là mommy hợp pháp của An Xảo Xảo, vậy là đủ rồi. Đối với những người yêu nhau chân chính thì việc làm bạn đời còn quan trọng hơn hình thức.

Cố Huyên nắm tay An Vũ San đi trên bãi biển mềm mịn, hít thở không khí trong lành vào buổi tối, trong lòng vừa thoải mái và ngọt ngào. Không có chuyện gì vui hơn việc được đi du lịch cùng với người mình yêu cả. Bước đi trên con đường xa lạ cùng người quen thuộc nhất, trải nghiệm phong cảnh và sự vật mới mẻ, gần như mỗi phút giây đều rung động đến tận tim.

Các nàng chạy trên bờ cát, nô đùa, chụp ảnh trên bờ, ôm hôn, trời rất nhanh đã tối.

Cố Huyên vuốt mũi nói: "Mình quên mang cái kia..."

An Vũ San: "Cái gì?"

Cố Huyên: "Thì cái dùng trên giường đó..."

An Vũ San lớn tiếng cười ra: "Không cần mang, nếu dính thì chúng ta sinh thôi."

Cố Huyên: "Không được không được đâu, Xảo Xảo lớn vậy rồi, sinh nữa thì thành ra thể thống gì chứ? Hơn nữa mình cũng không nỡ để cậu sinh nữa đâu."

Sinh con gây tổn thương đến cơ thể rất lớn. Mặc dù lần trước An Vũ San sinh Cố Huyên không thể ở bên cạnh nàng, nhưng nhìn những vết rạn trên bụng nàng cũng đủ làm cô đau lòng.

An Vũ San: "Chọc cậu thôi, mình đã bôi thuốc tránh thai bên ngoài cơ thể rồi, nghe nói hiệu quả rất tốt, sau này có thể không cần mang bao nữa."

Cố Huyên nhướng mày: "Thật à?"

An Vũ San đỏ mặt gật đầu.

Cố Huyên: "Vậy mình đây không khách sáo đâu nhé!"

Cố Huyên đột ngột bồng ngang An Vũ San lên, chạy về phía biệt thự nhỏ. Vừa vào cửa đã đặt An Vũ San lên giường, người nàng vừa đặt xuống thì những nụ hôn cũng theo nhau mà đến.

Cô hôn lên trán nàng, lại hôn xuống lông mày, chóp mũi, cuối cùng là hôn lên đôi môi đỏ của nàng. Môi nàng vô cùng xinh đẹp, mới vừa dán lên đã làm Cố Huyên say mê. Cô tung hoành trên cánh môi nàng, sau đó vươn đầu lưỡi chậm rãi chui vào miệng, quấn quýt với đầu lưỡi của nàng.

Cố Huyên vừa hôn vừa cởi quần áo của An Vũ San, áo quần nhanh chóng rơi vãi đầy đất. Hai người trần truồng đè lên nhau, quấn lấy nhau từ đầu đến chân.

Đôi môi nóng bỏng của Cố Huyên chuyển qua vú An Vũ San, trên môi còn mang theo sự ướt át từ miệng của An Vũ San, khẽ cắn đầu ti non mềm vài cái. Cô nhẹ nhàng ngậm đầu ti vào miệng, dùng răng khẽ cắn, rồi lại dùng đầu lưỡi đảo quanh, nó nhanh chóng cứng lên.

Tay An Vũ San cũng đã sớm sờ lên phần giữa hai chân Cố Huyên, nàng vuốt ve cây gậy non mềm, bóp bóp thân gậy mềm mại, sờ đến mức làm nó nhanh chóng ngẩng đầu lên. Đầu khấc to lớn ngẩng lên, toát ra mị lực của Alpha.

Côn thịt sưng tấy phát đau, Cô Huyên muốn cắm vào nhưng An Vũ San lại vẫn thích thú không buông nó ra.

An Vũ San liếm môi nhìn về phía Cố Huyên: "Cậu quay ngược lại đi..."

Cố Huyên lập tức hiểu ý An Vũ San, nhìn An Vũ San liếm môi đến mức liếm lòng cô ngứa ngáy theo, như vậy thật hợp ý cô. Cô nhanh chóng đảo ngược cơ thể, hôn lên tiểu huyệt An Vũ San.

Nơi đã đã sớm ướt đẫm, môi cô vừa lại gần đã dính rất nhiều nước dịch. Cánh hoa vô cùng mềm mại, mềm đến mức Cố Huyên cảm giác như chỉ cần dùng một chút sức thôi cũng sẽ rách ra. Cố Huyên liếm rất cẩn thận, đầu lưỡi cô nhẹ nhàng di chuyển, lưỡi khẽ tách hai cánh hoa đang dán sát vào nhau, đầu lưỡi chỉ mới đâm vào thì đã truyền đến tiếng nước róc rách.

An Vũ San: "Ứ ứ~~~ "

Dương vật bắt mắt của Alpha đang lơ lửng trước mắt nàng ngay lúc này, An Vũ San lập tức mở miệng ngậm lấy nó. Nàng cho rằng mình có thể ngậm nó trong một phát, nhưng chỉ nuốt phần quy đầu vào được. Trên mã nhãn đã rỉ chất lỏng, dính lên đầu lưỡi có mùi ngọt ngọt tanh tanh.

Cố Huyên: "Ui...ứm"

Ở nơi cô không thấy, quy đầu mẫn cảm đang được khoang miệng ấm áp bao lấy, kích thích tức thời này nhanh chóng làm bụng nhỏ Cố Huyên nhanh chóng vọt lên một luồng điện, cô bỗng nhiên cảm thấy tiểu hoa huyệt càng thơm ngon. Đầu lưỡi xâm nhập vào trong bắt đầu điên cuồng chọc ngoáy, cô khoan càng sâu, côn thịt càng được bú mạnh hơn.

An Vũ San: "Ớ... ớ...Ứm"

An Vũ San cầm côn thịt cố gắng nuốt xuống, tiểu huyệt bình thường nỗ lực kẹp đầu lưỡi Cố Huyên. Tay và miệng nàng cùng hoạt động, vừa dùng tay tuốt phần gậy thịt không thể nuốt vào, vừa dùng miệng vuốt ve đầu khấc của gậy thịt.

An Vũ San bú rất chăm chỉ, cực khoái dưới hạ thân cũng đến rất nhanh, càng ngày càng vội vàng đẩy tiểu huyệt vào miệng Cố Huyên. Để giữ cơn cực khoái đến cùng lúc, nên Cố Huyên cố ý giảm tốc độ đâm vào của đầu lưỡi. Chờ miệng An Vũ San rốt cuộc cũng ra sức thì cô cũng mới ra sức theo.

Cố Huyên: "Ứ... Ưmm ~~~ "

An Vũ San: "Ứmm ~~~ Hahhh"

Hai người dùng miệng nhanh chóng kích thích bộ phận sinh dục của đối phương, rất nhanh đã cùng đạt cực khoái. Nhưng vẫn chưa kết thúc, Cố Huyên liếm sạch chất lỏng ướt át trong huyệt khẩu giúp An Vũ San xong hết rồi mới gối đầu lên mông nàng. An Vũ San cũng rất ăn ý liếm sạch tinh dịch còn sót lại trên mã nhãn Cố Huyên rồi mới hạ cổ xuống.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, Cố Huyên đảo người ôm lấy An Vũ San, cô cứ nghĩ An Vũ San sẽ yêu cầu nghỉ ngơi một lát, kết quả là vừa lên thì An Vũ San lập tức nắm lấy nhục bổng của cô.

Cố Huyên lập tức nhận được tín hiệu, trực tiếp lật người đút côn thịt vào lỗ nhỏ của An Vũ San. Tiểu huyệt vừa đạt cao trào đột nhiên rút lại, kẹp đến mức xương cụt Cố Huyên tê rần, thiếu chút nữa lại bắn ra lần nữa.

Người ta nói Omega ba mươi như lang, bốn mươi như hổ. Trước kia Cố Huyên còn không tin, nhưng bây giờ thì cô tự mình cảm nhận được rồi. Nếu không phải là cô có cơ thể trẻ tuổi thì có lẽ là không thể chịu nổi dục vọng của An Vũ San mất.

Đêm nay An Vũ San quấn lấy Cố Huyên một lần rồi lại một lần, dẫn đến hôm sau các nàng chỉ có thể ngắm biển ở trên giường. Nhưng không sao cả, tương lai hai người vẫn còn rất nhiều thời gian có thể cùng nhau khám phá thế giới.

Từ đó hai người sống bên nhau hạnh fuck, Cố Huyên ngày ngày nai lưng ra đ!t phục vụ An Vũ San.

-----The End-----