[Cao H] Dã Hỏa

Chương 8: Ba Ba Cứu Mạng!



Vãn Vãn dụi đôi mắt: “Ba ba?”

Lâm Triều Sinh trên mặt mang ý cười, ánh mắt đầy cưng chiều, nói: “Giữa trưa đưa con đi ăn cơm trước, sau đó chú Trương sẽ dẫn chúng ta đi dạo.”

“Vâng ạ.” Vãn Vãn muốn ngồi dậy, mới phát hiện một bên dây áo của mình không biết từ lúc nào đã rơi xuống khỏi vai. Từ góc độ ba ba cúi đầu, vừa vặn có thể nhìn thấy một nửa vú nõn cùng khe ngực sâu cuốn hút của cô. Mặt cô nóng lên, vội sửa sang lại tốt dây áo, rồi từ trên người ba ba đi xuống.

Khi xuống xe, cô mới cảm giác được quần lót của mình ướt sũng, sau đó cô vội đi xem ba ba, phát hiện vạt áo sơ mi vốn được nhét trong cạp quần đã bị anh kéo ra, vừa vặn che lại hạ bộ của anh, cho nên không thể nhìn được chỗ đó có bị cô làm ướt hay không.

Vãn Vãn cũng không dám đi xác nhận với ba ba, chỉ có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Chú Trương dẫn hai người đi dùng bữa ở nhà hàng đặc sản địa phương. Vãn Vãn vì có tâm sự, hơn nữa quần lót còn ẩm ướt, nên khi ăn có chút thất thần. Thời điểm ba ba gắp thức ăn cho cô, phát hiện cô ăn không ngon miệng, liền hỏi cô muốn ăn đồ khác không, tầng dưới có cửa hàng McDonald’s, anh có thể đưa cô đi ăn.

Vãn Vãn cười, nói: “Con không phải trẻ con, không thích ăn món đó đâu.”

Ba ba mỉm cười có chút bất lực, nói: “Phải không? Khi còn nhỏ con rất thích mà, thời gian trôi nhanh quá.”

Vãn Vãn trong lòng có chút khó chịu nghĩ: Còn không phải do ba sao, đột nhiên muốn chạy lên núi trồng cây, bằng không nhà chúng ta cũng sẽ không phân cách hai nơi nhiều năm như vậy!

Bất quá hiện tại cô đã trưởng thành, biết người lớn kiếm tiền nuôi gia đình vất vả thế nào, cho nên cô thật sự cũng không trách ba ba.



Sau khi ăn cơm nghỉ ngơi một hồi, chú Trương liền dẫn bọn họ đi mua đồ.

Lần này Lâm Triều Sinh muốn mang Vãn Vãn đi chơi vài nơi, thời gian tương đối sẽ dài, những nơi bọn họ đến đều là nơi có phong cảnh đẹp. Nhưng có nhiều chỗ dừng chân không thuận tiện lắm, khả năng hai người phải ăn ngủ ngoài trời. Lâm Triều Sinh hỏi Vãn Vãn chịu được không, Vãn Vãn vội gật đầu, trên mặt hiện lên vẻ phấn khích cùng mong chờ. Vì cô tin rằng trải qua chuyến đi lần này, mối quan hệ của cô và ba ba khẳng định có thể trở lại như trước.

Bọn họ mua rất nhiều đồ dùng thiết yếu cho cắm trại ngoài trời, cũng như đồ ăn. Về sau Lâm Triều Sinh dẫn Vãn Vãn đi siêu thị để mua đồ dùng cá nhân của con gái cho cô, còn mua cho cô rất đồ ăn vặt. Khi bọn họ lên thành phố là lái một chiếc xe việt dã lớn, cho nên lúc về có thể mang được rất nhiều đồ vật.

Sau khi mua xong đồ vật, về đến nhà thì trời đã tối.

Vừa đến nhà, ba ba bảo Vãn Vãn đi tắm rửa trước, còn bản thân anh thì cởi áo sơ mi trắng ra, để trần nửa thân trên, rồi cùng chú Trương bê đồ mua về mang vào tiểu viện. Vãn Vãn đứng bên cạnh xe nhìn một lúc, thấy dù đồ vật có nặng đến đâu, ba ba cũng đều dễ dàng di chuyển được, cơ bắp ở cánh tay cùng sau lưng nổi lên cuồn cuộn. Vãn Vãn nhìn đến lại đỏ mặt, cô vội xoay người trở về phòng tắm rửa.

Bởi vì phòng tắm ở ngay trong phòng nên Vãn Vãn không lấy quần áo mà trực tiếp đi vào tắm rửa. Nhưng vừa tắm được một nửa thì cô bỗng thấy một con nhện to bằng bàn tay em bé đang bò trên cửa sổ pha lê, nó còn trợn tròn mắt nhìn cô.

Vãn Vãn lập tức sợ ngây người, một cử động cũng không dám, giây tiếp theo, cô liền hét ra một tiếng vang lớn chói tai.

Bên ngoài chú Trương đã lái xe đi rồi, còn Lâm Triều Sinh đang sắp xếp đồ đạc, nghe thấy tiếng hét của Vãn Vãn, anh theo phản xạ mà chạy vào phòng cô, xông thẳng đến phòng tắm, lớn tiếng hỏi: “Vãn Vãn, con bị sao vậy?”

“Ba ba… Ba ba cứu mạng!!!”

Nhìn thấy ba ba tiến vào, Vãn Vãn không chút suy nghĩ liền lao về phía ba ba, ôm chặt lấy anh.