Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!

Chương 209: Nghiêm Khắc! Thật xin lỗi!



Beta: Stuki

Ánh mắt Ôn Hướng Dương tự trách nhìn Nghiêm Khắc, Nghiêm Khắc duỗi tay xoa đầu Ôn Hướng Dương giống như vậy nét mặt lộ ra một nụ cười ôn nhuận: “ Nha đầu ngốc, bất quá cũng chỉ là bị thương ở chân, em không có việc gì thì tốt rồi.”

“ Nghiêm Khắc, thật xin lỗi.” Ôn Hướng Dương áy náy nói: “ Tiểu Hân bởi vì em mà bị bắt cóc, anh lại bởi vì em mà bị thương ở chân như vậy.”

“ Sao lại nói những lời ngốc như vậy, em là người mà anh cùng tiểu Hân để ý nhất, em bị thương cũng là vì hôm qua đi cứu tiểu Hân, hẳn là anh cảm ơn em đã đi cứu tiểu Hân mới đúng.”

“ Nghiêm Khắc……”

Ôn Hướng Dương nghe Nghiêm Khắc đã bị thương thành ra thế này rồi mà còn có dáng vẻ này, còn chăm sóc và an ủi cô, cô càng thêm cảm thấy áy náy.

Nghĩ đến thương thế của Nghiêm Khắc, cô liền nghĩ tới Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi, Ôn Hướng Dương ngẩng đầu, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo: “ Nghiêm Khắc, thời gian sau khi em bị ngất xỉu, rốt cuộc đa xảy ra chuyện gì? Vì sao nhà xưởng lại bị nổ mạnh? Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi hai nhân chứng kia đâu?”

Lâm Hạo khi ấy muốn cưỡng bức cô còn chụp ảnh.

Hẳn là Nghiêm Khắc tới kịp lúc rồi ngăn cản Lâm Hạo.

Nếu không phải Nghiêm Khắc tới kịp thời, cô thật sự đã bị Lâm Hạo cưỡng ép rồi, cô không thể tưởng tượng tiếp theo cô sẽ làm ra những điều gì.

Nghiêm Khắc nghe Ôn Hướng Dương dò hỏi mình, đáy mắt hắn liền hiện lên một chút mất tự nhiên. Rốt cuộc là anh ta tới chậm, anh ta cái gì cũng không biết. Anh ta thậm chí cũng dựa vào người khác mà được cứu ra, vì để Ôn Hướng Dương cảm thấy anh ta dũng cảm, vì không để cho Ôn Hướng Dương biết anh ta từng bất lực như vậy, anh ta lại bình tĩnh cùng Ôn Hướng Dương mắt đối mắt với nhau.

Nhưng đáy mắt vẫn hiện lên một tia nghi hoặc.

Hướng Dương hỏi như vậy, chẳng lẽ là Hướng Dương đã lâm vào trạng thái hôn mê, căn bản là không biết đến sự tồn tại của người đàn ông kia?

Không hề nghi ngờ, Nghiêm Khắc cũng không hề biết sau khi Ôn Hướng Dương lâm vào trạng thái hôn mê đã xảy ra sự việc gì, cũng không biết vì sao nhà xưởng bị nổ mạnh, thậm chí cũng không hề biết Lâm Hạo cùng Trần Vân Hi đag ở nơi nào.

Nhưng mà, nghĩ đến người đàn ông đã cứu Ôn Hướng Dương kia……

Nghiêm Khắc mở miệng nói: “ Tại thời điểm anh chạy tới cứu em, bọn họ đang định động thủ với em và tiểu Hân. Sau đó bọn họ bất cẩn bật lửa mà bên trong nhà xưởng có thùng xăng, dẫn tới việc phát nổ mạnh. Anh lúc đó chỉ lo đem em cứu ra, cũng không có để ý bọn họ, bọn họ có thể đã chạy thoát, cũng có thể đã chết.”

Phải không?

Đã chết là tốt nhất, nếu không chết, cô chắc chắn sẽ không bỏ qua cho bọn họ!

Ôn Hướng Dương tay nắm thành nắm đấm, hai người kia nếu tra được là chưa chết, cô tuyệt đối sẽ cho bọn chúng biết thế nào là sống không bằng chết!

Cũng may Nghiêm Khắc cùng tiểu Hân đều không xảy ra chuyện gì.

Ôn Hướng Dương thu hồi lại lửa giận nhìn người nằm ở trên giường, sáu phần cảm kích bốn phần áy náy nói: “ Nghiêm Khắc cám ơn anh, nếu không có anh, em thật không dám tưởng tượng,chuyễn gì sẽ xảy ra. Mỗi lần có việc, đều là anh giúp em, em thật sự thiếu anh quá nhiều.”

Nghiêm Khắc đáy mắt hiện lên một tia sáng nhỏ, người cứu Hướng Dương không phải anh ta, Hướng Dương lại cảm kích làm anh ta cảm thấy thật hổ thẹn, tâm trạng trong lòng cũng không thoải mái.

Anh ta cũng không biết người cứu Hướng Dương kia là ai.

Nhưng mà, mắc kệ người đàn ông kia là ai.

Nam nhân cường đại như vậy, đều khiến hắn ích kỉ không thể để Hướng Dương tới gần.

Liền biết tính của Hướng Dương, nếu biết người cứu cô là người đàn ông xa lạ đó, cô khẳng định cũng sẽ vô cùng cảm kích, chạy đi tìm người đàn ông kia nói lời cảm ơn.

Từ hiện trường nổ mạnh, có thể nhìn ra người đàn ông kia là người không phải dễ trêu chọc, nếu Hướng Dương nói sai hay đã làm gì đắc tội với người nọ, cho nên anh ta không nhất định phải nói cho cô để cô có dính lứu tới người kia.

Cho nên đó là biện pháp an toàn nhất chính là không cho Hướng Dương biết.