[BHTT] U Mê

Chương 69: Lo lắng



Lo lắng.

Hôn hôn nhẹ một cái, Qúy Hi dời môi đi, có điểm ngây ngô, nhưng ánh mắt nàng nhìn Kiều Chi Du thì rất nghiêm túc. Nụ hôn vừa rồi, không có lý do nào cả, chỉ đơn thuần là cảm xúc nhất thời bộc phát.

Kiều Chi Du lúc này cũng có chút ngây người, nàng không nói lời nào, yên lặng nhìn Qúy Hi. Sau một lúc, nàng cong môi cười, hỏi: “ Ngủ mơ sao?”

Qúy Hi: “ ………”

Mới tối hôm qua còn nói với mình không đủ tích cực, hiện tại mình tích cực lên lại làm ra phản ứng như thế này. Qúy Hi không thèm trả lời Kiều Chi Du, xoay người đi, cúi đầu xuống nhìn Kiều Thanh.

Chỉ là một cái hôn ngắn ngủi, thế nhưng lại đem đến sự ngọt ngào to lớn khắc sâu vào trong lòng. Kiều Chi Du nhìn Quý Hi mỉm cười, mới sáng sớm mà trong lòng đã tràn đầy ngọt ngào. Cảm giác này đúng là khác biệt không nói thành lời.

Quý Hi vuốt vuốt má Kiều Thanh đang nằm trong lòng, cũng lặng yên mà cười, nàng cũng tự cảm thấy bản thân mình hôm nay quá khác biệt rồi.

*

Một tuần mới bắt đầu, mọi người lại quay trở lại với sinh hoạt như thường lệ. Qúy Hi hiện tại cũng đã dần dần thích ứng được với thân phận bạn gái, đồng thời cũng đang dần dần tiếp nhận có người ở cạnh bên, có người thân mật ở cạnh bầu bạn những lúc cô đơn mệt mỏi.

Xem dự báo thời tiết, thời tiết đầu tháng mười thật đẹp, rất thích hợp cho việc đi du lịch.

Quý Hi không thích đi du lịch, nhưng ngày đó Kiều Chi Du nói đến kỳ nghỉ sẽ dắt nàng đi du lịch, thật trong tâm nàng rất mong chờ muốn đi, nàng chính là thích ở chung một chỗ với Kiều Chi Du, chẳng cần làm gì thì mọi thứ cũng đã rất tốt đẹp rồi.

Ngày mười một, Qúy Hi vẫn là không thể đi du lịch cùng với Kiều Chi Du, nàng gọi điện về nhà, nói chuyện cùng bà vài câu về dạo này thời tiết thay đổi trời hay có mưa, làm cho chân nàng có chút không được thoải mái, nhưng không có gì cần phải lo lắng. Lão nhân gia lúc nào cũng nói như vậy, muốn nàng về nhà thăm nàng, nhưng ngoài miệng lại ngại ngùng không dám nói rõ ra, đành phải nói bóng nói gió, như thế này thế kia vòng vo.

Sáng sớm đi làm, hôm nay trạng thái của mọi người đều vui vẻ phấn khởi. Lần này mười một với trung thu liền với nhau, có thể được nghỉ tới 8 ngày liền, tám ngày nghỉ đối với đám người suốt ngày phải tăng ca như bọn họ mà nói thì đúng là quá xa xỉ, mọi người đều có kế hoạch riêng cho kỳ nghỉ.

“ Làm một ngày nữa thôi liền được giải phóng ~”

Các ngươi muốn đi đâu chơi?”

“ Đi ra ngoài toàn người đông đúc, còn không bằng ở nhà ngủ.”

“ Ta muốn đi leo núi, có ai muốn đi cùng không?”

……………….

“ Hi hi ha ha làm gì? Hôm nay còn chưa nghỉ đâu? Hay là không muốn làm nữa, chỉ là mấy ngày nghỉ, có cần phải tỏ ra như vậy không.” Một người nam nhân giơ tập tài liệu trong tay lên, hét lớn.

Người nam nhân đang nói là phó tổng của tổ tiêu thụ, có tiếng là người ưa nịnh nọt, thích bắt nạt kẻ yếu. Mọi người lập tức an tĩnh lại, chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, tích cực gõ gõ bàn phím.

“ Ngươi làm như thế này là làm sao? Số liệu này đều không phải là cái mới nhất, đi làm lại nhanh cho ta.”

Thiệu Vũ đứng dậy, lật lật văn kiện, “ Phùng tổng, cái này không có sai, tư liệu này đúng là cái mới nhất rồi.”

“ Vậy ngươi tự xem kỹ lại? Sửa cho tốt rồi đưa lên văn phòng Kiều tổng đi.”

Chờ cho tên họ Phùng đi, Thiệu Vũ thở dài bất đắc dĩ, đến bên bàn làm việc, nật nật tài liệu rồi ném xuống bàn, đã gặp qua nhiều lần rồi, cũng đã quen. Cấp trên đã nói, ai mà dám không làm theo.

Trong công ty Phùng phó tổng bị rất nhiều người chán ghét.

Trong diễn đàn có người đang chửi:

“ Nhị mã đây là ăn xxx?”

“ Lại tới xì hơi”

“ Vừa rồi hình như bị Kiều tổng mắng”

“ Kiều tổng gần đây tâm trạng có vẻ không quá tốt.”

……………

Qua một hồi.

“ Phần văn kiện này, ai mang vào văn phòng Kiều tổng?” Thiệu Vũ nói xong không ai dám lên tiếng.

Vừa nghe tới ai muốn đi đưa văn kiện đến phòng Kiều Chi Du, lập tức không ai muốn đi, bởi vì gần đây nhất ai đưa văn kiện đến đều bị Kiều tổng mắng cho một trận. Kiều tổng tuy rằng xinh đẹp, ngày thường cũng hay treo nụ cười trên mặt, nhưng khi tính tình bộc phát, thì đúng là kinh khủng.

Kiều Chi Du không phải là người bắt ép cấp dưới hay bắt bẻ nhiều gì, nhưng lúc vội lên, chỉ cần phía dưới phạm phải ít sai lầm, sẽ khó tránh không khỏi bị nàng khiển trách. Qúy Hi đã thấy qua một lần Kiều Chi Du nổi giận, nàng lúc phát giận lên cũng rất cứng cỏi, khuôn mặt cực lạnh lùng, phát ra cảm giác uy hiếp cường đại, làm cho mọi người có cảm giác áp bách mạnh mẽ.

“ Để ta đi.” Qúy Hi đứng dậy cầm lấy văn kiện.

Đứng ở trước cửa văn phòng, Qúy Hi gõ nhẹ cánh cửa. Đợi cho đến khi nghe bên trong truyền ra âm thanh “ Vào đi”, lúc này nàng mới đẩy cửa đi vào, liếc mắt một cái liền thấy, Kiều Chi Du đang ngồi ở sô pha bên cạnh cửa sổ, đang cúi đầu nhìn cái gì đấy, ngón tay thon dài còn kẹp điếu thuốc lá.

Qúy Hi không thường thấy Kiều Chi Du hút thuốc, nhưng mỗi khi nhìn thấy nàng hút thuốc đều để lại ấn tượng khắc sâu, ngón trỏ cùng ngón giữa của nàng kẹp điếu thuốc lá, nhẹ nhàng đưa lên miệng hút một ngụm, môi đỏ nhàn nhạt nhả khói ra, động tác đẹp đẽ mà ưu nhã.

Nàng hút thuốc thì hẳn là trong lòng đang không được vui hoặc gặp phải áp lực lớn, nhưng chủ yếu vẫn là bởi vì gặp áp lực trong công việc. Qúy Hi cũng mơ hồ nghe được, hình như là vụ một công ty bất động sản, công ty có ip đã đến kỳ tái ký hợp đồng, nhưng về mặt lợi ích, đối phương không chịu thỏa hiệp muốn ăn nhiều lợi nhuận hơn.

Kiều Chi Du không ngẩng đầu lên.

Qúy Hi liền gọi một tiếng: “ Kiều tổng.”

Kiều Chi Du lập tức ngẩng đầu lên, nhìn đến Qúy Hi sau đó cười lên.

Việc yêu đương ở văn phòng ít nhiều gì cũng có chút mất tự nhiên, lại còn là cấp trên cấp dưới, đã vậy còn là bạn gái, tuy nhiên Qúy Hi là người rất có nguyên tắc, ở trong văn phòng lúc nào cũng quy quy củ củ, sẽ không bao giờ vượt vào, “ Văn kiện ngài cần để ở trên bàn.”

Kiều Chi Du lười nhác mà nói: “ Đưa ta xem.”

Qúy Hi đi đến gần, đưa văn kiện qua, nàng phát giác ra Kiều Chi Du có chút mệt mỏi, thật đau lòng, đột nhiên có cảm giác mất mát, lúc nàng gặp phải áp lực, mình lại hoàn toàn không có cách nào chia sẻ cùng, ngay cả dỗ bạn gái cũng không làm được.

Kiều Chi Du lại đang cho rằng Qúy Hi không thích nàng hút thuốc, nàng liền nhỏ giọng nói: “ Không thích ta hút thuốc sao?”

Quý Hi lắc đầu, nghĩ nghĩ, vẫn là quan tâm mà nói: “ Hút thuốc ít thôi.”

“ Ân, chỉ một điếu.” Kiều Chi Du là người công tư phân minh, nhưng hiện tại tâm trạng của nàng đang không được tốt, vừa thấy bạn gái xong, nàng không nhịn được mà lặng lẽ kéo tay Qúy Hi qua, sờ sờ một lát.

Qúy Hi nhìn Kiều Chi Du ôn nhu cười, cũng nắm lấy tay nàng.

Chỉ cọ qua ngắn ngủi trong chốc lát, nhưng cũng đã đủ ấm lòng.

Qúy Hi: “ Ta đi làm việc.”

Kiều Chi Du lúc này mới chậm chạp thả tay nàng ra: “ Đi đi.”

Cơm trưa hôm nay vẫn là ăn ở nhà ăn dưới lầu như mọi ngày. Mặt trời hôm nay lên cao, không khí thật ấm áp, ăn cơm nước xong suôi, Mạnh Tĩnh nói ra ngoài phơi nắng một lát cho ấm rồi đi lên, Qúy Hi cùng đi với nàng, đúng là ở trong văn phòng vẫn không ấm áp được như ở bên ngoài.

Qúy Hi hôm nay diện một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình, che lấp đi thân hình mảnh khảnh, khí chất của nàng thật phù hợp với kiểu lạnh lùng an tĩnh. Ngày thường nàng lúc nào cũng mang lại cho người khác cảm giác cho dù làm gì cũng lạnh nhạt, vĩnh viễn không có gì có thể làm cho nàng chở lên hào hứng nhiệt tình được.

Mạnh Tĩnh tuy mỗi ngày đều gặp mặt tiếp xúc với Qúy Hi, nhưng có đôi khi vẫn muốn ngắm nhìn Qúy Hi nhiều hơn vài lần. Cũng khó trách người muốn theo đuổi Qúy Hi nhiều như vậy, nàng luôn cảm thấy Qúy Hi không chỉ đẹp, mà tính cách cũng thật thu hút người khác, làm chuyện gì cũng đều nỗ lực, không than trách nửa lời.

Ở bên cạnh bồn hoa có một con mèo đang đi bộ, nhìn có vẻ hơi dơ, chắc hẳn là mèo đi lạc, có lẽ là được nhiều người cho ăn, vậy lên bộ dáng của nó mập mạp tròn vo. So với mấy loài động vật nhỏ mà nói, thì một con mèo mập cũng thật đáng yêu quá đi.

Qúy Hi cẩn thận đi qua tiếp cận nó, nàng ngồi xổm xuống, lấy điện thoại ra chụp còn mèo mập vài tấm hình. Chụp được hai tấm, một tấm chụp gần một tấm chụp xa.

Chụp xong, Qúy Hi lập tức gửi ảnh cho Kiều Chi Du xem, còn đánh thêm chữ nói: “ Dưới lầu phơi nắng, đụng phải một con mèo thật đáng yêu.”

Nàng hy vọng Kiều Chi Du nhìn đến hai tấm hình dễ thương này, tâm trạng sẽ chở lên thả lỏng tốt hơn.

Mạnh Tĩnh thấy Qúy Hi lại chụp hình, lại cùng người khác nói chuyện phiếm, trên mặt còn lộ ra vui vẻ hiếm thấy. Này tâm trạng như thế còn nói không phải yêu đương đi.

Sau khi đứng dậy, Qúy Hi phát hiện Mạnh Tĩnh đang chăm chú nhìn mình.

Mạnh Tĩnh bất ngờ nói ra một câu: “ Bạn trai ngươi hẳn là rất đẹp trai đi?”

Qúy Hi ngẩn người ra, cũng mỉm cười lại, nghĩ thầm thật ra thì ___ Bạn gái ta rất xinh đẹp a.

Chuyện hai người còn gái ở bên nhau, Qúy Hi cũng không cảm thấy có gì đáng xấu hổ hay để tâm đến ánh mắt của người khác. Khi nàng cùng Kiều Chi Du ở bên nhau, nàng cũng chưa bao giờ rối rắm việc người nàng thích là một nữ nhân, nàng hiểu được hiện thực, nhưng vẫn không cần quan tâm đến chuyện người ngoài sẽ kỳ thị việc yêu đương đồng giới.

Sau giờ nghỉ trưa, ánh nắng đã chiếu tới văn phòng, nhiệt độ không khí vì vậy cũng tăng lên.

Qúy Hi hôm qua thức đêm đến hơn 2 giờ sáng để làm bản thảo báo cáo, lúc này lại có ánh nắng ấm áp chiếu vào, làm cho cơn buồn ngủ mơ màng ập đến.

Một trận nói chuyện ồn ào làm cho Qúy Hi tỉnh táo lại, mọi người ở bên cạnh đã sôi nổi đứng lên, nhìn thấy Qúy Hi còn đang ngồi, Mạnh Tĩnh thuận tay kéo nàng đứng dậy theo.

Qúy Hi nhìn lại, thấy một đoàn người đang đi theo một người đàn ông trung niên đeo mắt kính, đi vào văn phòng. Qúy Hi theo thói quen đánh giá, đoán rằng có lẽ là người bên phía đối tác, bởi vì mấy quản lý cấp cao đều có mặt nghênh đón, Kiều Chi Du cũng đang ở trong đó.

Người tới lần này chính là IP, đại cổ đông của công ty, chân chính là “ Đại kim chủ.”, tự nhiên mọi người cũng trở lên khẩn trương, không thể để xảy ra sai xót gì.

“ Lão già háo sắc tới.” Qúy Hi thính tai, nghe thấy có người hừ nhẹ.

“ Vương tổng, vị này chính là Kiều tổng.”

“ Kiều tổng,quả nhiên xinh đẹp quả nhiên xinh đẹp, chim xa cá nặn, hoa cùng nguyệt thẹn a.” Vương Hằng tủm tỉm cười bắt tay với Kiều Chi Du, ở trước mặt bao nhiêu người, mà còn dám lộ liễu nắm lấy tay Kiều Chi Du chậm chạp không chịu buông tay, cố ý quá rõ ràng.

Qúy Hi nhíu chặt mày, nàng đã hiểu rõ ý tứ trong câu nói vừa rồi của hắn.

Thật ra người làm việc hơn một năm ở công ty này, đều biết đến vị Vương tổng kia, chủ yếu là do lần trước hắn ở công ty quấy rối một nữ thư ký, nháo đều ồn áo huyên náo.

Nhưng bởi vì cao tầng của công ty tính toán mong muốn một sự nhịn chín sự lành, lén lút đàm phán kêu nữ thư ký kia đừng làm lớn chuyện này lên, nói nàng người nàng đụng đến dù gì cũng là Vương tổng, cho dù làm lớn lên thì cũng không chiếm được chỗ tốt nào. Nhưng cô gái kia lại rất quyết tâm, không muốn bản thân mình phải chịu thiệt, nàng bất chấp báo cảnh sát đến giải quyết, cho dù mất việc cũng phải giải quyết cho xong chuyện này.

Chuyện này đối với Vương Hằng mà nói, cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng. Chỉ là sau vụ việc này, mọi nhân viên nữ trong công ty theo bản năng đều đề phòng vị Vương tổng này.

“ Ngươi đi vệ sinh sao? Ta cũng đi.” Mạnh Tĩnh gọi theo, đứng dậy đuổi kịp Qúy Hi.

Lại thêm một cô gái trong tổ cũng đi theo, “ Thêm ta nữa.”

“ Ta cũng đi.”

Nhà vệ sinh nữ, luôn là nơi hợp lý nhất để bàn tán chuyện lung tung.

Trong nhà vệ sinh không có ai, một nữ đồng nghiệp nhìn ngó xung quanh, nhỏ giọng nói với Qúy Hi cùng Mạnh Tĩnh: “ Các ngươi mới đến không bao lâu, ta nói cho các ngươi nghe, cái vị Vương Tổng kia đã nhiều lần quấy rối nhân viên nữ, các ngươi nếu tiếp xúc với hắn, đều phải chú ý nhiều hơn.”

“ Các ngươi có nhìn thấy ánh mắt hắn nhìn Kiều tổng không, háo sắc, quá ghê tởm.” Một nữ đồng nghiệp khác cũng lặng lẽ đi vào vừa nói vừa chửi.

Mạnh Tĩnh: “ Ta cũng cảm thấy, hắn cố ý làm trò.”

Qúy Hi so với mọi người còn muốn ghê tởm hơn ……….. người kia chính là bạn gái của nàng.

“ Gần đây nhất ta còn nghe nói, Vương tổng hôm nay chỉ tên muốn cùng Kiều tổng bàn việc, còn nói chỉ muốn nói riêng với Kiều tổng.”

“ Khẳng định là muốn tranh thủ với Kiều tổng đi, nếu mà xảy ra chuyện gì, đối với công ty chính là có ảnh hưởng rất lớn.”

“ Ngươi nói vậy là có ý gì, nhìn dáng vẻ kia chính là ……….Muốn ngủ với Kiều tổng rồi còn gì nữa.”

“ Vậy cũng mơ tưởng đi, Kiều tổng sau lưng còn có bối cảnh không hề nhỏ.”

………………

Quý Hi không nói một lời nào, ngón tay nàng lặng lẽ nắm chặt lại, càng ngày càng cảm thấy bất an, lo lắng.