[BHTT] Tôi Nhận Tội, Thưa Quý Toà

Chương 8: H



Oriental Palace là khu dân cư đầy đủ tiện nghi được chính phủ giao cho các quan chức ở Thành phố G. Nằm trong khu vực thịnh vượng nhất của Thành phố G. Thứ nhất, có giao thông thuận tiện cho công chức đi làm. Có rạp chiếu phim G City, khu thương mại, thư viện, phòng gym... đều có sẵn, thứ ba là thuận tiện cho chính quyền trực tiếp quản lý, có thẻ từ ra vào khu dân cư , và người ngoài cần phải đăng ký khi đến thăm.

Bây giờ là 5 giờ sáng, trên tầng 29 tòa nhà F của Oriental Palace phát ra những âm thanh kỳ lạ, mọi người vẫn đang ngủ, ngày mai họ phải đi làm. Sẽ không có ai dậy sớm như vậy, và không ai nhận thấy sự tồn tại của âm thanh nhỏ bé này.

"Áaaaa!!"

Sau khi bị Khổng Thắng Nam đánh một phát, Tống Tĩnh Tử đau đớn hét lên một tiếng, lại bị Khổng Thắng Nam cưỡng hôn, lần này cô kéo nàng lên, ấn nàng vào giá sách cạnh giường. Giá sách trên lưng nàng chứa đầy những cuốn sách về công lý, nhưng bây giờ nàng hoàn toàn khỏa thân và bị Khổng Thắng Nam ép vào những cuốn sách này để làm loại chuyện này.

"Hừm!!!"

Tống Tĩnh Tử vẫn luôn mơ ước được hôn một cô gái, muốn thử đôi môi mềm mại của cô ấy, thay vì chờ đợi cái gọi là cô gái đó, nàng lại gặp ngay người em chồng đã sỉ nhục và hận nàng từ lúc mới gặp.

Đây rõ ràng không phải là điều nàng muốn! Ông trời! Hãy lắng nghe yêu cầu của con! Tại sao lại trở nên như thế này! Có sự khác biệt lớn nào giữa Khổng Thắng Nam và bạn gái ngọt ngào lý tưởng không? ! Đây rõ ràng là một con chó hung ác thích cắn người!

Mặc dù Khổng Thắng Nam quả thực là ngự tỷ, là loại phụ nữ mạnh mẽ, nhưng đây không phải là tách trà mà nàng yêu thích! ! !

Khổng Thắng Nam thực chất chỉ vừa mới nếm được hương vị này, cô chỉ nhìn thấy Tống Tĩnh Tử chạm vào ngực khi thủ dâm. Cô hầu như không biết được các thủ thuật khi yêu, khi hôn Tống Tĩnh Tử, chạm vào bộ ngực trắng nõn và mềm mại của nàng, liền có cảm giác như não mình sắp nổ tung.

Quá mềm! Nó giống như chạm vào một chiếc bánh pudding đàn hồi và bồng bềnh.

"Uh-huh——! Uh-huh!"

Người kia chạm vào ngực nàng, điều này hoàn toàn khác với việc tự mình chạm. Lần đầu tiên, tay người khác chạm vào đầu ti, toàn thân nàng run rẩy vì phấn khích, và phần thân dưới của nàng đang cố gắng tiết ra chất lỏng nhớp nháp, làm ướt tấm ga trải giường.

"Ừm..."

Khổng Thắng Nam muốn thử cái khác, sau khi buông miệng Tống Tĩnh Tử ra, cô dùng tay lau nước bọt ở khóe miệng, đặt hai tay lên hai bên đầu Tống Tĩnh Tử, điều này khiến Tống Tĩnh Tử sợ hãi trong giây lát, sợ đến mức toàn thân run lên, trong khi Khổng Thắng Nam cúi đầu nhìn nàng, xem xét khuôn mặt, bộ ngực kiêu hãnh và cái bụng hơi nhô ra của nàng.

Khổng Thắng Nam không ngờ rằng vóc dáng không đặc biệt tốt của Tống Tĩnh Tử, thậm chí còn có chút mũm mĩm, khi khỏa thân lại có sức quyến rũ như vậy. Hơn nữa, cô cũng không biết mình có ngửi nhầm hay không, trên người nàng có mùi hương hoa nhài nhẹ nhàng. Đây là mùi cơ thể hay sữa tắm?

"Không ngờ rằng ý thức ăn mặc kém cỏi của chị, ở bên trong lại khá tốt."

Khổng Thắng Nam nói xong, đưa tay ôm lấy ngực Tống Tĩnh Tử rồi buông ra, bên ngực trái giống như một con thỏ nhỏ đáng yêu, nhảy lên và lắc lư nhiều lần trước khi dừng lại.

"Ồ không, không, đừng chạm vào tôi..."

Tống Tĩnh Tử nghe Khổng Thắng Nam nói cô ăn mặc không hợp khẩu vị, chợt nhớ ra trước đây cô từng gọi nàng là kẻ nhà quê, con gà thấp kém, nàng tủi thân đến rơi nước mắt. Lại bắt đầu ngã xuống, nhưng điều nàng không biết là nàng càng khóc, Khổng Thắng Nam càng hưng phấn, càng muốn bắt nạt nàng, muốn nàng khóc càng nhiều càng tốt.

Nhìn thấy Tống Tĩnh Tử dùng hai tay lau nước mắt và khóc, Khổng Thắng Nam ôm ngực phải của nàng, há miệng mút, khoái cảm đột ngột trong lồng ngực khiến lưng Tống Tĩnh Tử tê dại, nàng muốn đẩy Khổng Thắng Nam ra, nhưng không làm được. Ôm cả người trong vòng tay, cô cúi xuống vùi cả khuôn mặt vào ngực nàng.

"Không, không! Thắng Nam, dừng lại!"

Khổng Thắng Nam dùng đầu lưỡi liếm quanh quầng vú, sau đó dùng răng nghiến chặt đầu ti, khiến Tống Tĩnh Tử cảm thấy vừa đau vừa ngứa. Sau đó, đối phương trực tiếp cầm lấy toàn bộ bầu vú và mút. Trong lúc mút, cô phát ra âm thanh đủ khiến Tống Tĩnh Tử xấu hổ muốn nổ tung.

"D-dừng lại!"

"Suỵt, tôi khuyên chị đừng ồn ào như vậy. Trời cũng sắp sáng rồi. Chị muốn hàng xóm bên cạnh nghe thấy tiếng la hét dâm đãng của mình à? Cửa sổ phòng tôi không đóng."

Khổng Thắng Nam Cô bế nàng lên uy hiếp, sau đó cúi đầu mút đầu ti, Tống Tĩnh Tử nghe vậy, sự phản kháng mãnh liệt của nàng dần dần biến thành tiếng rên rỉ, nàng lấy hai tay che miệng, để mặc Khổng Thắng Nam ngậm lấy, nước mắt rơi lã chã. Chỉ cần nàng sống sót qua hôm nay thì sẽ ổn thôi. Nàng có thể mua vé và về nhà vào ngày mai. Chỉ cần vượt qua hôm nay.

Bất quá, Tống Tĩnh Tử tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng thân thể của nàng lại rất thành thật, bởi vì bị Khổng Thắng Nam mút kích thích, hạ thân của nàng tiết ra càng ngày càng nhiều chất lỏng, không ngờ Khổng Thắng Nam cũng đang muốn đánh vào vùng kín của nàng.

Khổng Thắng Nam lần đầu tiên dùng tay chạm vào khe hở, nhưng vừa chạm vào, dịch âm đạo đã tràn ra.

"Không..."

"Ồ." Khổng Thắng Nam hiểu ý cười.

Tống Tĩnh Tử biết tâm tình của mình đã bị phát hiện, nàng xấu hổ đến đỏ cả mặt, bây giờ những lời nàng vừa nói "không" và "dừng lại" dường như chỉ là một thủ đoạn từ chối cho có và mang nghĩa ngược lại.

Khổng Thắng Nam vừa dùng tay xoa bên ngoài, toàn bộ ngón tay đều dính đầy chất lỏng nhớp nháp, cô giơ tay lên, tách ngón trỏ và ngón giữa ra, Tống Tĩnh Tử nhìn thấy chất lỏng trong suốt phản chiếu chảy từ ngón tay đến lòng bàn tay của cô.

"Đây chính là cái mà chị gọi là 'dừng lại' à?"

"Không, không phải..."

"Không phải sao?"

Khổng Thắng Nam bôi chất lỏng từ tay mình lên hai đầu nhũ hoa của Tống Tĩnh Tử, khiến chúng trông sáng bóng. Dừng lại ngắm cảnh đẹp, tay cô lại luồn vào dưới cơ thể Tống Tĩnh Tử nhưng vẫn ở bên ngoài mà xoa xoa, Tống Tĩnh Tử sốt ruột dang hai chân ra, bên trong của nàng lúc này trống rỗng quá, nhưng Khổng Thắng Nam vẫn tiếp tục di chuyển bên ngoài.

"Thắng Nam... vào đi, vào đi..."

Tống Tĩnh Tử bị khoái cảm tra tấn đến mức vứt bỏ hình tượng còn sót lại của mình, cắn môi dưới thúc giục Khổng Thắng Nam.

"Hả?"

Khổng Thắng Nam hoàn toàn không hiểu 'đi vào' là có ý gì. Vừa rồi Tống Tĩnh Tử thủ dâm không phải là xoa bóp nơi này sao?

"Ừm..."

Tống Tĩnh Tử nhìn vẻ mặt bối rối của Khổng Thắng Nam, chợt hiểu ra Khổng Thắng Nam kỳ thực không hiểu về quan hệ tình dục, cô chỉ là bị Tống Tĩnh Tử vô tình bẻ gãy mà thôi (thực ra còn có nghi vấn liệu cô có bị lật hay không). Làm sao đối phương có thể biết được nhiều tư thế quan hệ được chứ?

Trong lúc tuyệt vọng, Tống Tĩnh Tử không còn cách nào khác đành phải chịu đựng xấu hổ, nắm lấy tay Khổng Thắng Nam, ép ngón áp út và ngón giữa của Khổng Thắng Nam vào nhau, sau đó xòe hai vạt thịt ra, cầm tay Khổng Thắng Nam rồi nhét vào.

Hai ngón tay trượt vào huyệt đạo trơn trượt phát ra âm thanh "bạch", hai chân Tống Tĩnh Tử bị kích thích mà run lên, các ngón chân co lại, nhìn bộ dáng của Tống Tĩnh Tử, Khổng Thắng Nam có chút kinh ngạc, nhưng cô càng kinh ngạc hơn khi tiến vào trong cơ thể Tống Tĩnh Tử, bên trong ẩm ướt, mềm mại và ấm áp. Tống Tĩnh Tử hình như rất thích, đối phương thở ra một hơi nóng hổi, ánh mắt mơ hồ nhìn cô.

"Ha... ừm..."

Khổng Thắng Nam muốn rút ngón tay ra, Tống Tĩnh Tử liền sốt ruột nắm lấy cánh tay của cô, lắc đầu ý bảo không được đi ra, sau đó nàng lại nhét vào, Tống Tĩnh Tử lại rên rỉ không thể kiểm soát.

Hai ba lần, Khổng Thắng Nam dường như hiểu ra điều gì đó, cô bắt đầu chậm rãi đâm vào, Tống Tĩnh Tử thấp giọng hét lên, hai tay nàng chủ động ôm lấy vai cô, gần như bám chặt vào người này.

"A... A... Thắng Nam... Thắng Nam à... mạnh hơn, mạnh hơn nữa ah..." Tống Tĩnh Tử ghé vào tai Khổng Thắng Nam, rưng rưng nước mắt nói.

Tống Tĩnh Tử sao có thể quyến rũ như vậy? !

Khổng Thắng Nam được khuyến khích nên cô đâm mạnh hơn, sau đó cô ấn Tống Tĩnh Tử xuống giường, dùng tay đặt lên vùng kín của nàng và đ* cho đến khi Tống Tĩnh Tử cầu xin sự thương xót.

"Thắng Nam... Thắng Nam... dừng lại, dừng lại -"

Giống như một công tắc kỳ lạ nào đó được bật lên, Tống Tĩnh Tử đã bị đ* đến đạt cực khoái hai ba lần, nhưng Khổng Thắng Nam lại không có ý định dừng lại.

"Thắng Nam! Dừng lại... Tôi không thể chịu được nữa... a a không..."

"Không... không nữa... không a a..."

Tống Tĩnh Tử hét lên một tiếng. Giọng nói đè nén, cổ họng gấp gáp, sau đó nàng câm lặng, nhưng Khổng Thắng Nam vẫn không dừng lại, cho đến khi Tống Tĩnh Tử bị đ* đến tròng trắng trợn lên, bên trong tê liệt đến mức mất cảm giác, Khổng Thắng Nam mới chậm rãi tỉnh táo lại.

Khổng Thắng Nam nhìn bàn tay dính đầy nước của Tống Tĩnh Tử, nhớ đến cảm giác ngón tay vừa tiến vào...

Tống Tĩnh Tử vẫn thở hổn hển, nàng không nhận ra sự thay đổi trong suy nghĩ của Khổng Thắng Nam, khi nàng tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc, tay nàng trườn lên cạnh giường, muốn đi xuống giường quay về phòng ngủ, nhưng Khổng Thắng Nam một tay đã nắm lấy mắt cá chân và kéo nàng lại.

"Thắng Nam, em định làm gì? Không! Ờ!"

Nàng lại bị Khổng Thắng Nam hôn, người kia dùng tay mở môi dưới của nàng ra, lại nhét hai ngón tay vào.

"Uhhhh!!! Không-!"