Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1298: Tìm đường chết



Người đứng trước mặt đám người Đông Phương Hạo Thiên lúc này không ai khác chính là Diệp Tranh Vanh, con trai của Diệp Khiếu Thiên, kẻ sát hại cha Diệp Phàm!

Lúc trước ở Diệp tộc, khi Diệp Phàm chiến đấu với Diệp Khiếu Thiên, sau đó Diệp Tranh Vanh đã xuất hiện kịp thời và giải cứu cha mình.

Sau đó, Diệp Phàm không còn thấy hai cha con này nữa, không còn bất kỳ dấu vết nào của họ ở dãy núi Côn Lôn.

Nhưng lúc này, Diệp Tranh Vanh lại xuất hiện ở. đây, hơn nữa thực lực của hẳn ta cũng đã đạt đến trình độ rất cao, đồng thời hẳn ta còn cưỡng bức khống chế toàn bộ thế lực lớn ở núi Côn Lôn, sau đó bắt đầu phát động một cuộc thảm sát đối với những người và các thế lực xung quanh Diệp Phàm

"Các người thực sự rất kiên cường để có thể kiên trì cho đến bây giờ!"

"Nhưng đáng tiếc các người không thể trốn thoát khỏi tay tôi!”

"Tôi muốn giết hết tất cả những người xung quanh Diệp Phàm, khiến anh ta hoàn toàn trở thành một kẻ cô độc sống ở thế giới này, đau khổ cả đời!”

Diệp Tranh Vanh hét lên lạnh lùng với nụ cười tà ác trên môi.

"Anh nằm mơ, anh là tên xấu xa vô liêm sỉ, khi anh rể của tôi tới, anh chắc chắn phải chết!"

Trần Tiểu Manh nhìn Diệp Tranh Vanh và hét lên giận dữ.

Xoẹt!

Diệp Tranh Vanh liếc nhìn Trần Tiểu Manh, cười lạnh nói: “Trông cô cũng khá xinh đẹp đó, có thể mang về để dạy dỗ cho tốt!"

Sau đó hẳn ta liếc nhìn mấy người phụ nữ Lâm Thi m, Cơ Như Yên và lạnh lùng nói: "Còn mấy người các người cũng theo tôi trở về, để tôi dạy dỗ các người cho thật tốt!”

"Không cần nói nhằm với anh ta đâu, nếu hiện tại đã đến nước này, chúng ta cứ trực tiếp ra tay đi!”

Hiên Viên Bất Bại cầm Hiên Viên Kiếm, sắc mặt lạnh lùng hét lên.

Anh là truyền nhân của tộc Hiên Viên đúng không, Hiên Viên Kiếm trong tay anh khá tốt, nhưng có người đặc biệt đối phó với anh!"

Diệp Tranh Vanh nhìn Hiên Viên Bất Bại, cười lạnh.

Hắn ta vừa dứt lời, một người đàn ông mặc áo choàng đen bước ra, đó là truyền nhân của Ma Thần Xi Vưu đã trốn thoát!

"Trận chiến lần trước vẫn chưa kết thúc, hôm nay chúng ta tiếp tục!"

Hậu duệ của Ma Thần Xi Vưu nhìn Hiên Viên Bất Bại, lạnh lùng hét lên, hẳn ta trực tiếp lao ra ngoài, ma khí ngút trời tản ra và tấn công về phía Hiên Viên Bất Bại.

Bùm!

Trong phút chốc, cả hai đã lao vào tấn công nhau, phát ra một tiếng động lớn!

Một đòn này, mặt đất nổ tung, hậu duệ của Ma Thần Xi Vưu kia lùi lại vài bước, nhìn chăm chăm vào Hiên Viên Bất Bại: "Không ngờ rằng khả năng điều khiển Hiên Viên Kiếm của anh khá mạnh mẽ!"

"Nhưng hôm nay anh phải chết"

Truyền nhân của Ma Thần Xi Vưu hét lên với vẻ mặt lạnh lùng, hân ta vung tay lên và lầm bẩm một câu thần chú nào đó, từ trong cơ thể hắn ta bộc phát ra một quả cầu ánh sáng ma thuật màu đen đáng sợ!

Quả cầu ánh sáng ma thuật màu đen này lơ lửng trong không trung và đần đần tiêu tan, khi ánh sáng ma thuật tiêu tan, một thanh đao ma thuật oai phong lãm liệt, chứa đựng vô số huyết khí xuất hiện trong không trung, thân đao giống như đầu hổ, tản ra hơi thở hung hãn và thô bạo!

"Hổ Phách Ma Đao!"

Hiên Viên Bất Bại nhìn chằm chằm vào thanh đao. này, đôi mắt lập lòe ánh sáng, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, thanh đao này là vũ khí độc nhất của Ma Thần Xi Vưu, Hổ Phách Ma Đao, không kém gì Hiên Viên Kiếm!

"Chết!"

Hậu duệ của Xi Vưu trực tiếp dùng hai tay cầm Hổ Phách Ma Đao và tấn công về phía Hiên Viên Bất Bại.

Bùm bùm bùm!

Lúc này, đao kiếm của hai người nổ vang lên, hàng loạt tiếng sấm truyền ra.

Diệp Tranh Vanh liếc nhìn đám người Đông Phương Hạo Thiên, lạnh lùng nói: "Đã đến lúc các người lên đường rồi!"

“Các quân đoàn trưởng, nhanh chóng rút lui, chúng tôi sẽ ngăn cản bọn họ!”

Lúc này, những chiến sĩ của quân Thiên Sách có mặt ở đó hét lên, tất cả đều lao về phía Diệp Tranh Vanh, ánh mắt của tất cả bọn họ đều rất kiên định, hoàn toàn không sợ sinh tử!

"Tìm đường chết!"

Sắc mặt Diệp Tranh Vanh trở nên lạnh lùng, hắn ta vung một thanh linh kiếm và lao thắng vào hàng ngũ của quân Thiên Sách, bắt đầu giết chóc.

Mặc dù những chiến sĩ của quân Thiên Sách này đã được tẩy rửa bằng linh khí, thực lực của họ đã tăng lên rất nhiều so với trước đây, nhưng ở trước mặt Diệp Tranh Vanh thì vẫn không khác gì con kiến, trực tiếp bị tần sát!

"Không!"

Lúc này, các quân đoàn trưởng như Thiên Khuyết, Hoàng Bộ Thương trực tiếp hét lên, tròng mắt họ đỏ ngầu, ẩn chứa sát ý vô tận, bọn họ bất chấp vết thương, cố gắng hết sức lao ra ngoài.