Bất Dắc Dĩ Làm Mẹ!

Chương 18: Họ hàng



Sau buổi nói chuyện với Trương Thị . Trần thị vẩn chưa có cơ hội để nói với mẹ chồng , Dù sao chuyện hôn nhân của nhị thúc là trọng đại , không thể gấp gáp được . Bây giờ cũng không như lúc trước , chỉ cần chăm chỉ trồng trọt trong năm nay , thì kiếm nàng dâu đối với Nguyên gia cũng không còn khó khăn nữa .Trần Thị đợi qua năm mới sẽ đề cập với Vương thị .

Ngày mồng hai tết ở Nguyên gia cũng trôi qua vui vẻtrừ hai người Nguyên Lão và Vương thị hai người dừng như có chuyện ai cũng tâm sự nặng nề .

Nguyên Lão hít tẩu thuốcthổi ra , gương mặt ông chìm trong khói thuốc nhưng không tan nổi buồn phiền trên mặt ông .

" Cha , người có chuyện lo lắng sau , ta thấy cả ngày hôm nay người không được vui lắm, cả nương nữa " Nguyên Thủ Văn tinh ý nhận thấy cha , nương mình không đúng , nên buổi tối không vội trở về phòng mà ở lại hỏi thăm .Dù sao bây giờ trong nhà hắn vẫn là nhi tử nhỏ của Nguyên lãolại chưa có nàng dâu nên nói chuyện thân cận hơn.


" Nương ngươi là đang lo lắng cho đại tỷ ngươi , hôm nay không thấy Xuân nhi về nhà mẹ đẻ , nên bà ấy không được vui " Nguyên Lão thở dài nói

" Không biết đại tỷ ngươi bây giờ ra sao ? đả lâu rồi không thấy nàng ta trở về .mấy năm gia đình ta khó khăn , mỗi lần nàng trở về ta cũng không có gì để cho nàng một bauwx cơm ngon cũng không bỏ ra được , làm nương thấy nữ nhi mình khổ sở cũng không thể giúp gì ta cũng khó chịu trong lòng . " Vương Thị có chút khổ sở nói

" Nương , người đừng lo lắng quá , biết đâu ngày mai đại tỷ mới về , nếu không đợi qua năm mới , ta sẽ ghé Lý gia nhìn nàng " Nguyên Thủ Văn khuyên nhủ , hắn cũng rất lo lắng cho đại tỷ của hắn , Lý gia cũng không khá hơn Nguyên gia là mấy , nên năm ấy mối hôn sự của đại tỷ mới thuận lợi như vậy , nhưng nhà họ lại đông con , chưa có ai ra riêng , nên cuộc sống của đại tỷ và mấy cháu cũng thập phần cơ cực .

Vương thị thấy nhi tử nói vậy cũng yên tâm cũng buông xuống .

" Cha , người cũng lo lắng cho đại tỷ ? hay còn có chuyện gì " Thủ Văn thấy phụ thân mình tâm trạng vẩn chưa buông lõng thắc mắc nghi hoặc hỏi


" Hôm nay ta ghé nhà đại bá của ngươi , nhìn đại bá ngươi không được tốt lắm " Nguyên Lão thở dài



Phụ thân cùng nương của Nguyên Lão vốn là nô tài cho một nhàtri huyện , không biết vị tri huyện ấy phạm tội gì bị tru di cửu tộc , nô tài thì bị phát mại ,phụ thân Nguyên lão Nguyên Tổ dùng bạc dành dụm được chuộc thân cùng nương hắn , Hai người kết thân lưu lại ở Thôn Trường Xuân sinh sống . Nguyên Tổ từ nhỏ được bán làm nô tài biết một ít chữ người lại lanh lợi nhưng đối với trồng trọt lại không am hiểu , nên ônglên thị trấn làm tiểu nhị cho một cữa hàng . Nguyên thị ở nhà thêu một ít châm tuyến đổi bán lấy tiền . Hai ngươi sanh được ba nhi tử và một nữ nhi . đại nhi tử Nguyên Thái , Nhị nhi tử Nguyên Thanh cùng tam nhi tử Nguyên Bính cùng nử nhi duy nhất Nguyên Lan.


Nguyên Tổ cùng Nguyên thị chạy nạn tới Thôn Trường Xuân ,không tài sản , Hai người chỉ có chút bản sự nuôi sống gia đình nhưng nhiều nhi tử ra đời cuộc sống lại càng khó khăn . Nguyên Tổ buộc lòng bán Nhị nhi tử Nguyên Thanh làm nô tài . Nguyên Thái cưới một tức phụ ở chungcùng cha với nương, còn Nguyên Bính cưới Vương Thị ra riêng dựng nhàdưới chân núi . Còn Nguyên Lan nhà chồng cũng ở Thôn Hà Xuân . Sau Nguyên Tổ cùng Nguyên Thị lần lượt mất đi , Nguyên Lan cũng ít qua lại với hai đại ca ở đây .

Đại bá mà Nguyên lão nói chính Nguyên Thái , đại ca của ông .

" Cha . Đại bá làm sao ? "

" đại ca hắn từ đầu mùa đông năm nay trở bệnh , mời đại phu hốt thuốc , nhưng chỉ uống vài thang lại ngừng , vì không đủ tiền mua thuốc tiếp . Cả nhà chỉ còn một ít lương thực phụ , Tết đến nhưng bữa cơm còn ăn không đủ no , đừng nói chi bánh kẹo cho mấy đứa nhỏ . Nhìn hai tôn tử của nhà Nguyên Lâm , ta cảm thấy giống như Thủ Bình , Thủ Khang năm trước "

" Cha , ta nhớ nhà Đại bá cũng có gần năm mẩu ruộng cạn để trồng trọt mà "

" Ngươi cũng biết , ruộng ấy trồng một ít lương thực phụ thì được , chứ lúa nước cùng lúa mỳ dù bỏ công bỏ sức ra trồng lại không thu được bao nhiêu, vốn là ruộng cạn ở cao lại không thể đem nước lên được , trồng gì cũng khó khăn . Nhà ta cũng có ba mẩu ngươi thấy mỗi năm ta có bao nhiêu lương thực ?. Còn không phải nhờ hai huynh đệ ngươi lên thị trấn làm công thêm kiếm chút bạc. Nhà ta đả không đủ lương thực ăn rồi " Nguyên Lão thấm thía có chút bất dĩ nói

Nguyên Thủ Văn trầm mặc cuộc sống nhà nông là vậy , cực khổ với ruộng đồng nhưng vẩn thiếu ăn nếu không có nhiều ruộngđất trồng hoặc mùa màng thất bát , huống chinông dân cũng chỉ biết trồng trọt không còn nghề gì khác . Nhà đại bá cũng chỉ có Nguyên Lâm đại ca là nhi tử ,hai biểu tỷ lớnđả gả đi , Một mình Biểu ca Nguyên Lâm cũng không dể dàng gì .


" Cha , người muốn giúp đại bá một nhà sao ? "

" Ta muốn giúp . cũng không biết giúp từ đâu , trong tay cũng không có bạc nhiều . Còn lương thực trong không gian của Tranh nha đầu cũng không thể đem ra được . dù không có đành lòng nhìn nhà đại bá ngươi nhưng cũng lực bất tòng tâm " Nguyên Lão thở dài nói

" Cha ! Người đừng lo lắng quá , đợi tới mùa vụ trồng lúa nước , ta sẽ nhờ Nguyên Lâm Biểu ca qua phụ giúp , dù sao mười mấy mẩu ruộng ta với đại ca làm cũng không xong . lúc đó sẽ trả công cho biểu ca bằng lương thực chín ,cha không phải người nói , nhà đại bá không trồng được lương thực chín sao ? ta nghỉ như vậy cũng giúp được đại bá một phần mà không khiến người ta nghi ngờ " Nguyên Thủ Văn cười nói

" Ừ , Ngươi nói đúng . Giúp được nhà đại bá ngươi ta cũng yên tâm " Nguyên Lão gương mặt rốt cuộc cũng giãn ra vui vẻ nói . Ông chỉ còn có một đại ca là người thân .Cũng không đành lòng nhìn đại ca mình tuổi già còn khổ sở .


" Chủ Nhân là vậy đó "

" ta biết rồi , thì ra ông nội đang lo lắng cho Ông Bác cả " Nguyên Tranh cũng nhận ra tâm tình của Nguyên Lão và Vương Thị không đúng , nên nhờ Quả nhi vào phòng nghe lén ba người nói chuyện

" DL : các bạn nào biết cách xưng hô , Nguyên tranh với anh trai của ông nội là gì không? Người vn mình thì kêu ông bác , không biết danh xưng cổ đại thế nào , ta đọc nhiều truyện lắm nhưng cũng không nhớ được "


" Quả nhi , ngươi cùng với ta vào không gian "Nguyên Tranh nghỉ ngợi một chút ánh mắt sáng lên hào hứng nắm lấy Quả Nhi lách vào không gian .



Sáng mồng ba ,Vương Thị mừng rở đón nữ nhi về thăm mẹ đẻ . Nguyên Xuân đại cô của Nguyên Tranh . Nguyên Xuân khoảng năm nay hai ba tuổi cả người mặt một bộ y phục sạch sẽ nhưng bạc màu , tóc búi lên , gương mặt tròn có vài phần giống Vương thị nhìn rất thân thiện .Chồng của Đại Cô Lý Kiên Khoảng hai mươi lăm tuổi vóc người trung bình có vẻ nhỏ hơn không cao lớn lắm nhưng rắn chắc đen nhẻm , chân mày rậm gượng mặt chử điền , cười ra có chút thật thà . Người nhìn biết tháo vát nhưng ít khôn khéo .

Sau khi vào nhà hỏi thăm từng người , Vương Thị mắt đỏ bừng nắm tay nữ nhi cùng cháu ngoại lên giường gạch ngồi nói chuyện .Lý Kiên cùng với Nguyên Lão và Thủ Mộc Thủ Văn.

Trần thị chuẩn bị trà nóng , đem một ít điểm tâmlên . Nguyên Xuân lấy chồng cũng gần bảy năm . có một nhi tử một nữ nhi . Nhi tử năm tuổi nữ nhi ba tuổi , cả hai nhìn cũng sạch sẽ , nhưng y phục có chút ngắn nhìn là biểt không phải y phục mới . Nhìn trong điểm tâm trong khai , ánh mắt thèm thuồng nhưng không dám lấy ăn . Trần thị cười , đem mấy khối điểm tâm cùng mức trái cây cho hai đứa . Cả hai nhìn Nguyên Xuân ánh mắt dò hỏi . Nguyên Xuân thương tiếc gật đầu sao lại ngượng ngùng nhìn Trần thị

" Cám ơn đai tẩu , tụi nhỏ ít khi ăn vặt nên có chút ham ăn "

Vương Thị chua xót thương tiếc nhìn hai cháu ngoại cùng nữ nhi .Nữ nhi mới gả đi mấy năm nhìn bàn tay chai sần , cả người xanh xao vàng vọt , Vương Thị nắm bàn tay của nữ nhi đau lòng nói

" Nương , Nhìn cả nhà cuộc sống bây giờ rất tốt , nữ nhi rất mừng , Cha và Nương cũng không còn khổ nữa , " Nguyên Xuân nhìn xung quanh tân phòng Nguyên gia vui mừng nói

" Đại nha , Lý gia bên kia vẩn tốt chứ " Vương Thị dò hỏi

" Nương , người không cần lo lắng , ta tốt lắm " Nguyên Xuân ánh mắt né tránh trả lời

" Tốt thật không ? ngươi đừng có gạt ta , nhìn ba người các ngươi y phục không phải là năm ngoái sau ? Lý gia điều kiện chẳng lẽ không thể mua nổi y phục mới cho tôn tử sao "

Vương Thị hơi giận nói

" Nương, mẹ chồng ta đang chuẩn bị cưới dâu cho tam đệ , nên năm nay cả nhà tiết kiệm một chút " Nguyên Xuân gượng cười nói

Nguyên Xuân từ nhỏ mặc dù là nữ nhi duy nhất của Vương thị , Nhưng cũng chịu không ít cực khổ , sau lại gả cho nhi tử nhà Lý gia ,mẹ chồng không khắc khe nhưng bản tính tiết kiệm ,Lý gia con lại đông , Trượng phu của Nguyên Xuân lại là Trưởng tử , Lý gia có năm mẩu ruộng tốt hai mẩu ruộng cạn .Cả nhà đều cùng nhau trồng trọt .Tiền bán thực bán đều là mẹ chồng Lý thị nắm giử , chi tiêu trong nhà hết sức tiết kiệm . Nguyên Xuân làm dâu Lý gia mấy năm nhưng không có một đồng tiền riêng nào , nhà mẹ đẽ Nguyên gia lại khó khăn nên Nguyên Xuân cắn răng chịu đựng ít khi than thở về cuộc sống của mình .

Vương Thị đau lòng giận giử , bà làm sao không biết Lý Thị là loại người nào , tuy không có khó khăn với nàng dâu , nhưng một người điển hình vắ cổ chài ra nước , rõ ràng Lý gia có điều kiện so với Nguyên gia nhiều lắm , Nhà lại nuôi heo nuôi gà tất cả đều là nữ nhi bà quán xuyến , vậy mà một miếng thịt một văn tiền cũng luyến tiếc bỏ ra . Nữ nhi bà sanh tôn tử trứng gà cũng chỉ ăn được vài quả đừng nói chi thịt gà . Bà có đau lòng cũng không có giúp gì được , nữ nhi đả gả đi là con nhà người ta , huống chi người ta không đánh không mắng chỉ là không cho ăn , bà có thể nói gì .

" Đại cô khỏe !" Nguyên Tranh bước vào thượng phòng nhu thuận chào Nguyên Xuân

" Đây là Tranh nha đầu sao ? xém tý ta nhận không ra , đúng là càng lớn càng xinh xắn. Đại bảo ,Bối nhi mau chào biểu tỷ đi " Nguyên Xuân vui vẻ nói

Đại bảo là tên ở nhà của Trưởng Tôn Lý gia , còn Lý Kim Bối là khuê danh của nữ nhi ba tuổi của Nguyên Xuân . Cả hai đang ăn say sưa điểm tâm của Trần Thị cho , Nghe nương gọi vội bỏ xuống ngượng ngùngnhút nhát hướng Nguyên Tranh hô

" Biểu tỷ "

" Biểu tỷ "

Nguyên Tranh nhìn hai đứa nhỏ nhu thuận tuy không trắng ,không tròn nhưng cũng thập phần đáng yêu , nên ngọt ngào cười lại

" Đây là Đại bảo , Bối nhi sao ? thật ngoan . Nương tỷ sắp làm cơm xong rồi , cả hai ăn điểm tâm ít thôi , dành bụng ăn cơm , hôm nay nương tỷ làm rất nhiều món đãi đại cô và hai đứa "


" Đại tẩu khách sao quá , ta và hai cháu ăn gì cũng được , Nương kêu đại tẩu đừng bận rộn quá , ta ngại " Nguyên Xuân dể chịu nói

" Không có gì khó làm . Chỉ mấy món ngày tết , ta làm nhiều một chút cho cô và mấy cháu ăn " Trần Thị bước vào nghe lời của Nguyên Xuân thì cười tay cầm chiếc khăn tay lao nói "

Bữa cơm Trần thị làm đãi cả nhà Nguyên Xuân thật phong phú , Một tô thịt kho tàu . gà hầm dưa chua , canh cãi nấu xương heo . một dĩa hẹ xào với trứng . Một đĩa trứng chiên lớn , dưa chua củ cãi . Thức ăn chia ra hai bàn . Nguyên Lão cũng Thủ Mộc Thủ Văn và Lý Kiên ngồi bàn ở Thượng phòng . Vương Thị cùng nữ nhi con dâu các cháu chen trên giường gạch quây quần dùng bữa .

Nguyên Xuân nhìn một bàn thức ăn , cũng thực tâm vui mừng cho nhà mẹ đẻ , Đại Bảo cùng Bối nhi năm nay ba tuổi nhỏ nhắn gương mặt hưng phấn thèm thuồng , Vương Thị gắp cho mỗi đứa một cục thịt kho tàu ,cả hai vui sướng cúi đầu từng ngụm ăn , miệng bóng lưỡng . Nguyên Tranh nhìn biểu cảm của hai đứa khiến nàng nhớ tới lần đầu tiên hai đệ đệ nàng ăn thịt gà cũng không phải là cái dạng này sao . Bữa cơm trôi qua vui vẻ đầm ấm , ai cũng no căng bụng thỏa mãn cả nhà Nguyên Xuân chơi thêm một lát nữa xế chiều thì từ giã ra về

Đại Bảo và Bối nhi hơi lưu luyến , ở đây thật nhiều đồ ăn ngon mà cả hai mới lần đầu được ăn nha .

Vương Thị lặng lẻ nhét ba lượng bạc vào tay Nguyên Xuân ,

" Nương ,Ta sống rất tốt , Tiền này người để dành cưới vợ cho Thủ Văn , ta không thể nhận " Nguyên Xuân từ nhỏ tới lúc gả đi cho người bây giờ cũng chưa từng cầm riêng trông mình được một lượng bạc huống chi là ba lượng .nên hoảng sợ từ chối

" Nữ nhi ngốc , Thủ Văn nương tất phải lo , năm nay cả nhà cũng mua thêm vài mẩu ruộng , ngươi không cần lo lắng , cái này nương cho ngươi cũng đả bàn qua với cha ngươi cùng vợ chồng lão đại . Ngươi yên tâm cầm , phải có chút tiền trong người phòng thân . Từ lúc ngươi gả đi tới bây giờ Nương không có gì cho ngươi và hai cháu " Vương Thị nói tới đây thì nghẹn lại ,

" Nương , ta hiểu mà , ta không hề trách người , cuộc sống của người không dể dàng gì .dù Nương hắn tính có chút tiết kiệm , nhưng cũng không đến nổi , ta ráng vài năm nữa hôn sự của đệ hắn xong xuôi , cả nhà phân riêng sẽ đở hơn thôi ." Nguyên Xuân ôm vai Vương thị an ủi nói .

Rốt cuộc dưới nài nỉ của Vương Thị , Nguyên Xuân cũng nhận lấy bạc . Trần Thị còn gói rất nhiều điểm tâm cho Đại Bảo Bối nhi mang về ăn , cả hai vui sướng ôm khư khư trong người . Vương Thị còn tặng thêm hai mươi quả trứng gà cùng một cặp gà mái mập mạp cho Lý Kiên đem về . Gà ở nhà nuôi không mau lớn như vậy , Nguyên Tranh đem thả vào trong không gian , Thời gian trong đó rất nhanh , nên cả nhà đều có thể ăn trứng gà thịt gà mỗi ngày .

Tiển một nhà Nguyên Xuân đi , tết cũng qua ,thời tiết ấm dần lên , mọi người chuẩn bị trồng trọt , Nguyên Tranh ngày sanh cũng đến gần !