Bảo Bối, Đừng Hòng Trốn Thoát!

Chương 42: Gặp Lại Minh Triết, An An Nắm Đuôi



Tuy là sợ hãi nhưng Diễm An An vẫn cố lấy lại dáng vẽ điềm tĩnh của mình chậm rãi bước ra bàn ăn , nhưng khi gần tới chiếc bàn mà Lạc Vũ đang ngồi thì khuất sau một góc riêng tư Diễm An An thấy được một khuôn mặt mà có lẽ cả đời này cô chẳng thể nào quên được.

Trước mặt Diễm An An là người anh hàng xóm thân cận mà lúc nhỏ cô đã từng gặp tên là Minh Triết đang khoắc trên mình một bộ vest sang trọng cười nói với một cô gái. Nhưng hình dáng của cô gái đó Diễm An An chỉ thấy được bóng lưng mà thôi.

Diễm An An trong lòng một bụng lửa giận không kìm được cảm xúc của mình mà lao đến muốn mắn chửi, nhưng thấy hành động thân mật của hai người môi kề môi kia thì Diễm An An bất giác trợn trừng mắt khiếp sợ không thôi.

Bỡi vì nhà hàng này rất riêng tư nếu cách bố trí đều rất kín đáo thường giành cho các cặp tình nhân, nếu như Diễm An An không nhận người quen thì cô chẳng đến mức trông cửa xem lén người khác tình tứ.

Nhưng mà theo cử chỉ nồng cháy hôn kèm theo ôm ấp kia của hai người thì hình dáng vị phụ nữ xinh đẹp kia làm cho Diễm An An khiếp sợ đứng như tượng vậy . Bỡi vì người này nếu không phải đại thiếu phu nhân vợ của Lạc Vũ thì còn ai vào đây chứ.

Nếu như đây là hai người khác thì Diễm An An lười không để tâm gì đến nhưng mà Minh Triết là đầu xỏ đưa cô vào con đường thảm thiết này khổ không thể tả ,vậy nên Diễm An An muốn lấy lại cả vốn lẫn lời.

Không có thêm một tiếng động nào Diễm An An đang dùng điện thoại chụp trên cả một trăm tấm hình khung cảnh hai người nồng nhiệt này, sợ không chắn chắn cô còn quay một đoạn video khoảng hai phút rồi lưu lại sau đó mới hài lòng rời đi chẳng thèm quan tâm hai người kia làm gì tiếp theo. Bỡi vì Diễm An An hiểu như thế đã là quá đủ bằng chứng khiến có cô nắm đuôi được người khác rồi.

Về đến chỗ ngồi Diễm An An thấy cái tên Lạc Vũ kia đã gọi rất nhiều món trông rất đẹp mắt, bỡi vì hướng ngồi và ánh mắt của Lạc Vũ chỉ nhìn về phía trước làm sao biết vợ mình cắm sừng dài trên đầu cơ chứ.



Diễm An An chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế giành cho mình đối diện với Lạc Vũ thuận miệng nói.

" Tôi thấy bình thường anh rất là ôn hòa dễ gần không ngờ lại chơi khăm tôi một vố như thế, nếu như tôi bị đánh chắc chắn sẽ ghi nhớ anh."

Vừa nói Diễm An An lại tự thưởng thức món ăn ngon trên bàn chẳng e ngại gì với cái tên tính kế mình cả, Diễm An An thừa biết mấy người như thế này thừa thãi nhất là tiền nên cô không khách xáo.

Mà thấy tình cảnh vừa rồi của hai người kia Diễm An An liền bạo gan suy đoán chắc chắn vợ của Lạc Vũ sỡ dĩ kết hôn chắc chắn không phải vì tình cảm rồi, mà vì thứ gì cô cũng thừa biết chỉ là không phản cảm mà thôi.

Đối với Diễm An An mà nói mỗi người đều có cuộc sống khác nhau cô không thể bắt buộc người khác phải sống theo suy nghĩ của mình được, nhưng mà cái tên Minh Triết kia dám lừa hại cô để lấy tiền khi nào rảnh rỗi cô sẽ đòi lại một khoảng lớn mới được.

Nghĩ đến đây đôi đồng tử của Diễm An An lại lóe sáng như ngôi sao trên bầu trời đẹp đến mức làm cho người ta phải thất thần, mà Lạc Vũ chẳng để ý đến những lời đe dọa kia của Diễm An An chỉ thuận miệng đáp.

" Tôi biết tính cách của thằng nhóc kia, nếu như nó còn tĩnh táo thì cho dù tức giận như thế nào cũng không đánh cô."