Băng Thanh Thần Đế

Chương 123: Chương 123: Lăng Thanh lên đài (1/2)



Chương 123:

Lăng Thần hắn bây giờ một nửa mặt là hắn, một nửa còn lại linh hồn sư tôn hắn đều nhìn về phía trước Na Na chạy nhanh nhảy lên muốn cắn xé hắn.

"Kiếm Là Ta, Ta Là Kiếm, Kiếm Nhập Tâm."

Vừa dứt lời, hai mặt người Lăng Thần cùng sư tôn hắn. Thân hình biến mất, sau lưng xuất hiện là một thanh kiếm cao hơn hai mươi mét.

Lưỡi kiếm hướng lên cao, đây là Thanh Ngân Sắc Kiếm, Na Na nhìn thấy trước mắt là một thanh kiếm khổng lồ, nàng không nhún nhường.

"Tuyệt Kỹ Mị Hồ Chiến Giáp."

"Hồ Ly, Cắn Xé."

"Lĩnh Vực Cửu Vĩ Hồ Ly tăng phúc."

Thân hình hồ ly nàng liền được bao quanh lấy một lớp chiến giáp màu vàng, nàng há to miệng há to miệng nhảy lên cao. Thanh Ngân Sắc Kiếm như có ý thức.

Bởi vì nó chính là Lăng Thần, hắn thân hình bên trong Thanh Ngân Sắc Kiếm hét to: "Kiếm Là Ta, Ta Là Kiếm, Kiếm Nhập Tâm chém nàng cho ta."

Thanh kiếm liền bay lên cao, chém ra một đạo mạnh mẽ. Hồ Ly Cắn Xé của Na Na há to miệng cùng đối đầu với Thanh Ngân Sắc Kiếm cao hơan hai mươi mét.

Na Na tin tưởng nàng đã không địch lại, nên đã bị một kiếm đánh bay ra xa khỏi khán đài. Lĩnh vực tiêu thất thân hình hóa thành Na Na thân thể bình thường.

Ngũ tỷ muội liền lao đến, thấy nàng không có bị thương Lăng Thần chỉ là chém nàng xuống mà không có ý định chém giết nàng.

Lăng Thần hắn từ Thanh Ngân Sắc Kiếm hóa thành bản thể đáp xuống, thân hình cũng không tốt lành gì. Lăng Thanh trị liệu cho Na Na.

Rồi nhảy lên khán đài chữa trị Lăng Thần, Lăng Thần sư tôn truyền âm cảm thán: "Cái này, cái này Quang minh thuộc tính còn chữa trị cho ta."

Sư tôn Lăng bỗng nhiên nhớ tới điều tà ác, nhìn Lăng Thần rồi cười khẽ: "Hay là Lăng nhi ngươi mỗi lần bị thương đi tìm nàng chữa trị a."

Lăng Thần liền nhanh chóng lắc đầu: "Sư tôn cái này." Sư tôn ngắ lời cười nhẹ: "Ha Ha lăng nhi cái này ta chỉ đùa ngươi thôi." dứt lời sư tôn Lăng Thần liền ngủ thiếp đi.

Trư Bát cũng hô to: "Trận thứ ba Lăng Thần thắng." xung quanh đệ tử lại ồn ào: "Sao ta thấy mỗi lần nhìn thấy chưởng khống nguyên tố mới mạnh a."

Bên cạnh hắn đệ tử cũng gật đầu: "Cái này ta cũng cảm thấy như vậy, càng chưởng khống nguyên tố. Càng đẹp mắt kiếm hay vũ khí thông thường đã không còn như mấy trăm năm trước."

Chúng đệ tử cũng gật đầu, cái này cũng đúng: "Vậy chúng ta đợi đến Lăng Thanh trận đấu đi, nếu không thật sự không có gì đặc sắc, còn có Lăng Liên."

"A hai nữ nhân này, còn là tỷ muội?" một nam đệ tử lên tiếng hỏi, đệ tử ngoại môn liền gật đầu: "Đúng vậy!tuy nàng mạnh, nhưng Lăng thanh lại mắc bệnh."

"Nếu như ngươi chạm vào nàng, mà nàng không khống chế tốt bệnh tình, sợ rằng ngươi thân hình biến thành Hoa Bỉ Ngạn."

Nam đệ tử nuốt nước miếng: "Thật sự?" nội môn đệ tử nói: "Cái này ngươi nhìn nàng, thấy cánh tay nàng có một bông hoa hay không?"

Hắn nhìn lên cao, thấy Lăng Thanh có một bông hoa trên tay trái. Tê cái này thật sự, quả nhiên mạnh mẽ nhưng đều chết sớm.

Trư Bát thấy Lăng Thanh cùng Lăng Thần đi xuống liền hô to: "Trận đấu tiếp theo, Cổ Nhược Ca."

"Giao thủ cùng đệ tử cảnh giới Trúc Cơ cảnh sơ kỳ." bởi vì có nội môn đệ tử hợp sức cùng ngoại môn đệ tử nên khán đài nếu như bị hỏng sửa nhanh chóng.

Cổ Nhược Ca lên đài, nhún nhẹ người: "Cổ Nhược Ca cảnh giới Trúc Cơ cảnh sơ kỳ." chúng đệ tử liền tê, tăng cao cảnh giới nhanh như vậy nhớ lúc trước nàng mới chỉ là Luyện Khí cảnh tứ giai.

Bây giờ lại là trúc cơ cảnh sơ kỳ, chúng đệ tử nội môn, càng thêm ghắc sâu: "Không được cùng ngoại môn đệ tử gây thù oán."

Nam đệ tử giao thủ cùng nàng cũng chắp tay: "Tại hạ.. Cảnh giới Trúc Cơ cảnh sơ kỳ."

Trư Bát hô to: "Trận đấu bắt đầu." hai người liên chạy nhanh tới đối phương, cuối cùng đi qua hồi lâu, Cổ Nhược Ca chính là chiến thắng.

Trận đấu cũng không làm khán đài hư hỏng, nên liền bắt đầu trận đấy tiếp theo.

"Trận thứ năm Lăng Thanh giao thủ đệ tử nam cảnh giới Trúc Cơ cảnh sơ kỳ." Lăng Thanh nàng, đã không còn cần Lăng Liên cõng trên lưng mà có thể bước lên đài một thân một mình.

Lăng Liên không vừa lòng còn muốn cõng nàng lên đây, nhưng mà Lăng Thanh từ chối.

Lăng Thanh nàng mặc trên mình màu đỏ y phục, nàng mặc thêm một màu quần dài đỏ. Phối hợp cũng toàn là màu đỏ, tay trái nàng còn có một bông hoa bỉ ngạn.

Nam đệ tử một chân đạp hư không lên đài cao: "Tại hạ.... Cảnh giới Trúc Cơ cảnh sơ kỳ."

Lăng Thanh nàng bước lên cầm trên tay phải ghế ngồi đặt xuống,ngồi xuống: "Công tử thứ lỗi, tiểu nữ tử có bệnh trong người không cùng công tử chào hỏi cho được."

Nam đệ tử lắc đầu: "Lăng cô nương không có việc gì!"

Lăng thanh liền nói: "Lăng Thanh Trúc Cơ cảnh sơ kỳ, chưởng khống quang minh nguyên tố, thảo nguyên tố, vũ khí Nhị Thiên Phiến Hồng."

Dứt lời khán đài liền tê, song nguyên tố đây cỡ nào yêu nghiệt. Còn là một trên một vạn ngườinguyên tố quang minh, là nguyên tố thiên sứ thần chủ yếu mà có.

Thiên sứ? Chả lẽ xung quanh đệ tử nhìn nàng, nhưng lại lắc đầu nàng yêu nghiệt như vậy mà mang bệnh trong người, cao tầng tông môn còn không thu nàng làm đồ đệ.

Còn để như bây giờ? Chắc chắn là vì bệnh tình của nàng không thể sống lâuz đáng tiếc một vị thiên kiêu song nguyên tố cứ như vậy mất đi.

Chỉ đáng tiếc hơn là, khi xem tư chất cùng cảnh giới lại không thể xem được nguyên tố, mà về sau tự thức tỉnh mới biết.

Cái này cũnh làm nhiều tông môn bỏ lỡ song sinh nguyên tố. Trư bát lại hô to trận đấu bắt đầu.

Lăng Thanh liền đưa ra nhị thiên phiến hồng: "Tịch Tà Tâm." Nhị Thiên Phiến Hồng liền bay đi tấn công nam đệ tử, nam đệ tử dùng đao ngăn chặn.

Tịch Tà Tâm như tên công pháp, không chế đối phương, làm đối thủ bị tà ác trong thâm tâm khống chế. Trải qua những đau khổ , hoặc tự tạo ra đau khổ do nàng khống chế.

Nam đệ tử liền bị khống chế mê muội, Lăng Thanh đưa tay trái lên, bàn tay đưa ra: "Tử Kích."

Dứt lời từ trên cao, liền xuất hiện một cọc gỗ hình màu đen linh khí liên tục đâm xuống đệ tử, Lăng Thanh vẫn chưa dừng lại: "Cực Hạn Lưu Tinh Băng." từ dưới đất đâm lên một khối âbăng tinh.

Hướng nam đệ tử đang bị hơn mười mấy đạo cọc gỗ màu đen đâm xuống, hắn thân hình may thay là Trúc Cơ cảnh sơ kỳ, nếu không thật sự đã bị đè ép.

Cọc gỗ bây giờ nàng nếu không là hình tròn mà như mũi thương thì hắn đã chết. Lăng Thanh lại đưa tay ra bên cạnh khống chế cực hạn băng tinh.

Bay về phía trước, băng tinh liền tách ra, ba đạo, hai đạo tách ra bay lên cao hoà nhập cùng cọc gỗ thành màu băng tinh gỗ.

Vừa đâm xuống liền đóng băng, nam đệ tử cánh tay dần dân bị đóng băng, hắn vẫn đang trong tịch tà tâm khống chế không biết bản tể đã bị thương.