Băng Thanh Thần Đế

Chương 111: Chương 111: Vòng Thứ Ba Trận Thứ Chín



Chương 111:

Tường nham không có bị xuyên phá, mà nàng đánh trúng khán đài. Nơi mà bức tường nham từ dưới đất nhô lên.

Bức tường nham liền vì thế mà sụp đổ. Ngã Quyền của nàng cũng được duy trì, nàng liền nhảy lên tránh thoát thêm bốn bức tường nham.

Nam đệ tử tê dại, nàng ta vậy mà biết điểm yếu của hắn. Nam đệ tử cố gắng chạy ra khỏi năm bước tường nham, tránh thoát Cổ Nhược Ca đuổi theo hắn.

Cổ Nhược Ca không nói nhiều lời trực tiếp nhảy qua bức tường thứ năm. Ngươi chạy không thể nào, Ngã Quyền thuấn di, nàng vừa thuấn di đi đến.

Một cước liền đá hắn ngã trên phán đài, nam đệ tử dùng đến Nham Kích. Một nham tinh liền hướng nàng công kích, theo sau cũng là nhiều nham tinh.

Cổ Nhược Ca chỉ cần cúi xuống, lướt trên khán đài liền xuyên qua. Nam đệ tử kinh ngạc, chưa kịp suy nghĩ nàng liền đưa quyền lên cao.

Một cỗ linh khí tụ tập lại trên tay nàng: "Ngã Quyền." nàng đưa tay hung hăng mạnh mẽ đánh xuống. Nam đệ tử khóc u u nhưng hắn tu luyện đến bây giờ cũng không ngốc.

Nham Ngự, từ quyền Cổ Nhược Ca đánh xuống liền xuất hiện nham hình vuông đỡ lấy, Cổ Nhược Ca không để ý chút nào, tay còn lại cũng đánh xuống.

Bùm, nam đệ tử bị song quyền đánh. Hắn gãy xương cố gắng lăn ra ngoài tránh nàng công kích đợt tiếp theo vào hắn. Cổ Nhược Ca liền giúp hắn, một kích đã ngay lưng hắn.

"A." nam đệ tử kêu rên lên liền lăn ra ngoài một vòng, Cổ Nhược Ca liền xách cổ hắn ném lên cao. Nam đệ tử đưa tay ra liên tục lung lay sợ hãi.

"Đừng đừng ta sợ độ cao, xương gãy đau quá ô ô." Cổ Nhược Ca như không để tai vào mắt. Liền nhảy lên cao, một cước đá hắn ra khỏi khán đài.

Nàng lại đáp xuống phủi bụi trên người, nàng dễ dàng chiến thắng. Nàng cũng không biết đây có thể là liên kích hay không, nhưng theo ý nghĩ của nàng.

Chỉ cần nhờ đối phương sơ hở lần nào, là dùng đến công pháp. Khắc chế đối phương, không thể cho đối phương kịp phản ứng.

Một mực nghiền ép, hay khi đối phương phản ứng nhưng liên kích quá mạnh mẽ, đối thủ không thể tránh thoát hay phản kích.

Nàng thân hình đứng trên đài cao, như một vị phong thái nữ đế. Nam đệ tử lúc này hắn bị đá ra ngoài, cơn đau kịch liệt truyền đến.

Liền ngất, thân hình bị đá bay ra ngoài va chạm trúng một thân cây, thân cây bị lực mạnh mẽ va chạm, liền gãy thành đôi. Nam đệ tử cũng vì đó mà chảy máu, vừa gãy xương vừa chảy máu.

Từ ngất đi liền tỉnh dậy, lại ngất đi. Chịu quá nhiều cơn đau, đệ tử cứu viện liền nhanh chóng mang theo khiêng gỗ chạy đến. Mang hắn đi chữa trị.

Trư Bát trên cao liền hô to: "Trận thứ năm Cổ Nhược Ca thắng."

Chúng đệ tử đều nhìn mà hoa mắt, nàng chỉ dùng một môn công pháp, với chưa đến một nén nhang đã làm đối thủ rơi xuống khán đài.

Bất tỉnh, đây quá mạnh mẽ. May thay bọn hắn không có tham gia tỷ thí, Vân Phàm trên cao cũng khen ngợi.

"Nữ nhân này không tồi, nhưng họ Cổ rất giống với Cổ Hà đại sư huynh." chẳng lẽ, hắn liền lắc đầu.

Bên dưới khán đài nơi ghế ngồi, Lăng Liên chê cười nói: "Cổ Nhược Ca lại mạnh mẽ thêm rồi, sư muội thật sự cố gắng." hai nàng cũng không phải không tu luyện.

Nhưng bây giờ chưa đến thời gian bộc lộ mà thôi, hai nàng không thiếu tài nguyên tu luyện. Cùng với từng tu luyện qua nên dễ dàng tăng cao cảnh giới.

Nhưng nếu như bình thường tu luyện các nàng cũng là yêu nhiệt mà thôi.

Vài phút trôi qua, đệ tử sửa chữa lại khán đài hoàn tất. Cổ Nhược Ca cũng đã đi đến bên cạnh Lăng Liên hai nàng.

"Hai vị sư tỷ ngươi thấy không, ta thế nhưng nghiền ép đối phương nha." Lăng Liên liền dùng tay kéo dài lấy má nàng.

"Sư muội chúng ta thế nhưng rất mạnh nha ngươi phải cố găng nhưng mà, không tồi mấy ngày nay cố gắng như vậy lại tăng tiến thêm cảnh giới."

Cổ Nhược Ca cười hì hì, nhưng nàng vẫn nhớ tới cùng Na Na giao thủ, lần sau ta chắc chắn sẽ thắng. Hai nàng cũng chú ý tới ánh mắt khác lạ của Cổ Nhược Ca.

Nhưng mà mặc kệ a, không bị đoạt xác là hảo. Miễn không động tâm muốn giết hai nàng thì cứ là mặc kệ.

Khán đài được sửa sang lại, hai trận đấu qua đi dễ dàng. Trận thứ sáu do một đệ tử nam thắng, trận thứ bảy cũng nam vậy.

Trận thứ tám thế nhưng là một vị nữ đệ tử chiến thắng, tiếp theo chính là đến trận thứ chín thế nhưng làm Lăng Thần liền tê.

"Thiết Ngưu giao thủ cùng với đệ tử... Mời song phương lên đài."

Thiết Ngưu Lăng Thần liền suy nghĩ, mỗi khi hắn đến thế nhưng cũng không gặp Thiết Ngưu huynh đệ, chắc chắn hắn đang tu luyện.

Lăng Thần hắn mong chờ Thiết Ngưu tu vi ở cảnh giới gì đây. Nam đệ tử cùng giao thủ với Thiết Ngưu liền bước lên đài.

Thân hình hắn tuy không to lớn, nhưng cực kỳ mảnh mai hắn là không chế nguyên tố người. Bởi vì không có cầm vũ khí, nhưng chỉ là suy đoán.

Thiết Ngưu thân hình vạm vỡ bước lên đài chắp tay: "Tại hạ Thiết Ngưu cảnh giới Luyện Khí cảnh lục giai, không biết huynh đệ là?"

Nam đệ tử cũng gần đầu chắp tay: "Tại hạ... Cảnh giới Luyện Khí cảnh lục giai." Trư Bát cũng bắt đầu hô to: "Trận đấu bắt đầu."

Thiết Ngưu thân hình vạm vỡ liền chạy đi đến một quyền đánh xuống, nam đệ tử không chế một dây gai liền từ dưới đất đâm chui lên.

Dây gai quấn lấy, làm Thiết Ngưu bị gai nhỏ đâm trúng máu chảy ra. May mà không có độc, Thiết Ngưu liền nhảy lên cao phá vỡ dây gai.

Hắn thân hình dẫy dụa một hồi, quyền đánh bay dây gai. Nam đệ tử khống chê dây gai liền quanh lấy một mảnh khán đài đưa lên cao.

Một mảnh đập xuống, Thiết Ngưu bị đánh hoàn toàn không hề hẫn. Hắn nhảy lên cao nhưng đối thủ vẫn có thể khống chế? Làm sao có thể.

Hắn cũng giống như nam đệ tử trước kia? Hắn không rõ nhưng chắc chắn rằng, lần này thật sự phải dùng đến thực lực toàn bộ.

"Lưu Minh Thiết Thạch." Thiết Ngưu liền đưa hai tay ra chụp lại, chân đưa lên cao. Từ trên cao rơi xuống, hóa thành một thiên thạch rơi xuống dưới.

Nam đệ tử dùng đến dây gai, mọc từ dưới đất lên quấn quanh lấy Lưu Minh Thiết Thạch, muốn ngắn cản Lưu Minh Thiết Thạch.

Thiết Ngưu nhếch miệng, ngươi nghĩ Lưu Minh Thiết Thạch của ta có thể dễ dàng phá hủy như vậy? Không thể nào có truyện đó. Hắn liền xuyên qua dây gai.

Lao nhanh rơi xuống dưới, nam dệ tử chỉ đành dùng đến dây gai tạo nên một lưỡi dây gai, giống như mạng nhện.

Lưu Minh Thiết Thạch rơi xuống lưỡi dây gai, dây gai lần này đỡ được một lần nhưng bị Lưu Minh Thiết Thạch rơi qua. Nam đệ tử liền bị Thiết Ngưu đè trên đất.

Nam đệ tử kêu u u, Thiết Ngưu đứng dậy cúi người nắm lấy cổ hắn. Ném lên cao quyền cước liền đánh hắn.

Bùm bùm bùm bùm. Nam đệ tử thân hình bị đánh sưng vù đỏ chót, mặt đều sưng tái thân thể đầy vết thương trồng chất khóc rống a.