Bản Năng Si Mê

Chương 93: Phiên ngoại 6: Tinh Tinh



Phiên ngoại 6: Tinh Tinh

Chuyển ngữ: Méo

Chỉnh sửa: Diên

Thế chất Lạc Ngu khá tốt, không nôn nghén, cũng không có phản ứng xấu gì, lúc bụng bầu tám tháng vẫn ở trong sở nghiên cứu.

Vẫn là thầy cậu không nhìn được nữa khuyên cậu về nhà, các đồng nghiệp cũng nơm nớp lo sợ, thế nên Lạc Ngu đành phải về nhà, ôm bụng bầu ở nhà đọc sách, tắm nắng.

Trì Mục cũng chuyển công tác về nhà, kè kè không rời Lạc Ngu. Lạc Ngu đi vệ sinh, hắn cũng phải theo bên cạnh, trạng thái canh phòng cấp mười ấy khiến Lạc Ngu nhìn mà cẳng thẳng thay cho hắn.

Là một người đang mang thai, bản thân Lạc Ngu cũng không ưu sầu tẹo nào, vừa đếm ngày vừa nghĩ xem bao giờ thì bé con trong bụng mình mới chui ra, dù sao cậu vác bụng bầu lên lên xuống xuống thực sự rất bất tiện.

Thật ra cảm giác thai nghén một sinh mệnh vô cùng kỳ diệu, chưa kể đây còn là sinh mệnh kết tinh của cậu và người yêu. Tới lúc gần ngày sinh, đêm nào cũng nằm mơ.

Mơ thấy bé con đáng yêu ôm lấy tay cậu cười khanh khách.

Cảm giác đó, có chút thần kỳ.

Đến ngày được đưa đến bệnh viện, Lạc Ngu vẫn rất bình tĩnh.

Kiều nữ sĩ bên cạnh đã hoảng đến mức nói năng lộn xộn, rõ ràng bà cũng từng sinh con, nhưng người làm mẹ sao có thể không lo lắng cho sự an nguy của con mình chứ.

Trì Mục xưa nay vẫn điềm tĩnh nắm tay Lạc Ngu, miệng vẫn đang không ngừng an ủi Lạc Ngu nhưng bản thân lại run như cầy sấy.

Lạc Ngu chưa bao giờ thấy hắn hoảng sợ thế này, không nhịn được mà bật cười, nhưng vừa cười một cái lại đau, chỉ có thể cong cong khóe miệng thành độ cong nhỏ.

Trước khi vào phòng sinh, Lạc Ngu vẫy tay với Trì Mục.

"Không sao, đợi em, em sẽ ra ngay."

Sự bình tĩnh này khiến y tá bên cạnh không khỏi giật giật khóe miệng, ai không biết còn tưởng là Trì Mục sinh con.

Sinh con thực sự đau vô cùng, sắc mặt Lạc Ngu tái mét, vừa sinh vừa chửi.

Chửi xong cậu vẫn chưa đã ghiền, còn đọc thuộc lòng một loạt định lý vật lý.

May mà cuối cùng cũng dỡ được con hàng này xuống, Lạc Ngu không còn sức lực gì, yếu ớt được đẩy ra ngoài.

Việc đầu tiên Trì Mục làm lúc Lạc Ngu ra khỏi phòng sinh chính là nắm tay Lạc Ngu, ở bên Lạc Ngu một lúc, tận khi Lạc Ngu ngủ thiếp đi, mới đến ngó con bên cạnh.

Bé con là một nam Alpha, lúc mới sinh da nhăn nheo thành một cục, còn đỏ hỏn.

Kiều nữ sĩ vui đến mức không ngậm được miệng, nói mãi mũi này miệng này giống Lạc Ngu, mắt giống Trì Mục.

Lạc Ngu nhìn chằm chằm bé con một hồi cũng không nhìn ra được nó giống ai.

Lạc Ngu nắm ngón út của Trì Mục, hỏi hắn: "Anh nhìn ra được gì không?"

Trì Mục cười không nói, từ lúc bé con ra đời, hắn vẫn luôn cười híp mắt như thế.

Lạc Ngu thấy rất ngốc, nhưng ngốc rất đáng yêu.

Trong lúc Lạc Ngu ở cữ, Trì Mục đi làm một tiểu phẩu.

Trước khi phẫu thuật, hắn đã bàn bạc với Lạc Ngu.

Lạc Ngu không ngờ hắn muốn làm như vậy, còn ngẩn người hồi lâu.

Trì Mục định làm phẫu thuật thắt ống dẫn tinh, ngày nay phẫu thuật thắt ống dẫn tinh ở nam giới đã vô cùng hoàn thiện, độ rủi ro của phẫu thuật này gần như bằng không.

Hơn nữa sau khi thắt còn có thể nối lại, chỉ cần khi bọn họ muốn sinh thêm con thì làm tiếp một cuộc phẫu thuật nữa là được, thắt ống dẫn tinh rồi không ảnh hưởng đến việc quan hệ tinh dục.

(*) Gốc tác giả để là 节育环, mình tra gg thấy bảo là đặt vòng tránh thai, thường chỉ dành cho nữ chứ mình chưa thấy đặt vòng ở nam bao giờ nên xin đổi lại thành phương pháp cho nam mà mình biết ạ, nếu có sai sót xin được chỉ giáo thêm ;;

Trì Mục hôn lên đầu ngón tay của cậu, ánh mắt dịu dàng: "Anh không muốn em phải chịu đau đớn thêm lần nào nữa, một lần vất vả cả đời nhàn nhã là tốt nhất."

Bọn họ là bạn đời AO phù hợp hoàn toàn, trong các kỳ phát tình sau này, tỉ lệ thụ thai của Lạc Ngu vẫn sẽ rất cao. Trì Mục không phải tên cuồng sinh đẻ, cũng không nóng lòng cầu con, hắn chỉ muốn Lạc Ngu bình an, lúc Lạc Ngu mang thai hắn đã định làm phẫu thuật này rồi.

Lạc Ngu hôn hắn một cái, bảo hắn đi mau về mau.

Mặt dù thoát khỏi thời kỳ ở cữ rồi nhưng cậu vẫn đang trong thời kỳ cho con bú, nghĩ đến cái này Lạc Ngu liền tuyệt vọng.

Hóa ra trong đời người còn có chuyện khiến cậu không đỡ nổi so với việc biến thành Omega, đó chính là cho con bú.

Ở thời kỳ này, ngực của nam Omega sẽ tự nhiên nảy nở, sau khi cai sữa sẽ từ từ trở về nguyên dạng, nhưng Trì nhỏ mới sinh ra không lâu, Kiều nữ sĩ không muốn dùng sữa bột ngay từ đầu, Lạc Ngu đành phải tiếp tục cho con bú.

Giai đoạn đầu phải thông sữa khiến Lạc Ngu đau đến mức hận không thể đấm Trì Mục một vạn lần, Trì Mục dỗ dành cậu, liếm đi sữa bắn tung tóe.

Vì sức khỏe của Lạc Ngu và để cháu trai nhỏ có sữa uống, Kiều nữ sĩ hầm một ít canh ích khí bổ máu, còn có xíu xiu tác dụng thúc sữa.

Hằng ngày Trì nhỏ uống không hết, đương nhiên liền hời cho Trì lớn.

Quả đỏ son mà hoa liên kiều kết trái tiết ra nước dồi dào, hòa vào đêm trăng thanh gió mát, chạc cây đung đưa, ngâm nga trong ảo mộng rập rờn, như tia sáng bắn tung tóe, rơi xuống từng giọt một, lại bị người nuốt sạch.

Nhấp nhô trong màn đêm, trong sự va chạm lặn ngụp, trong sự không biết thỏa mãn của người yêu, cứ thế lặp đi lặp lại không thôi.

Mãi đến khi Trì nhỏ được bốn tháng cai sữa.

Lúc Trì nhỏ được hai tháng Lạc Ngu đã đi làm trở lại, chuyên tâm vào trong nghiên cứu, sau khi tan làm thì về nhà chơi đùa với con.

Có lẽ tính cách Trì nhỏ giống Trì Mục, từ nhỏ đã cực kỳ yên tĩnh, chỉ có lúc đói hoặc ị mới quấy khóc một phen, những lúc khác thì yên lặng chơi, hoặc là tắm nắng ngủ, khiến Kiều nữ sĩ bớt lo nhiều.

Liên quan đến tên của Trì nhỏ, Lạc Ngu và Trì Mục cũng thảo luận hồi lâu.

Trì Mục muốn con họ Lạc, nhưng Lạc Ngu lại khăng khăng muốn con họ Trì.

Nửa đời trước Trì Mục có một gia đình tệ bạc như vậy, Lạc Ngu muốn con trai họ Trì, nói về sau nếu có dự định sinh đứa thứ hai thì cho nó mang họ Lạc cũng được.

Tên Trì nhỏ là Trì Lạc, Lạc Ngu không lay chuyển được hắn, vả lại có vẻ nghe hay hơn cái tên Trì Tinh mà cậu nghĩ một chút, cho nên con trai vẫn tên là Trì Lạc, nhũ danh là Tinh Tinh.

(*) Lạc trong Trì Lạc là 洛 (luò), Lạc trong Lạc Ngu là 骆 (luò), Tinh Tinh nghĩa là ngôi sao

Có lẽ là do thừa hưởng IQ cao của ba, Tinh Tinh từ nhỏ đã rất thông minh, học nói chuyện sớm hơn người khác.

Hôm đó Lạc Ngu đang bế con chơi, Tinh Tinh ở trong lòng cậu ôm ngón tay cậu gặm gặm, nước dãi không ngừng chảy ra, còn cười khanh khách.

Da của Tinh Tinh giống Lạc Ngu, trắng nõn mềm mại, diện mạo xinh đẹp, đôi mắt to tròn, đúng như Kiều nữ sĩ nói, giống Trì Mục.

Lạc Ngu dụ nhóc gọi ba ba, Tinh Tinh ê ê a a, khi Lạc Ngu định lấy n.úm vú giả cho nhóc chơi, Tinh Tinh gọi cậu "pa pa".

Giọng nó còn bập bẹ không rõ ràng, âm điệu hơi cao, nhưng Lạc Ngu lại ngạc nhiên không thôi, lập tức gọi điện ngay cho Trì Mục, nói cho hắn con trai biết nói rồi.

Cậu hướng camera về phía Tinh Tinh, dụ dỗ con nói chuyện tiếp.

"Tinh Tinh, gọi ba ba nào."

Tinh Tinh bỏ đồ chơi ra, cười gọi "pa pa".

Lạc Ngu: "Anh xem! Không lừa anh nhé! Con trai chúng ta giỏi quá xá, IQ này tuyệt đối là giống em!"

Trì Mục cười vô cùng dịu dàng: "Ừm, giống em, em thông minh nhất."

Có lẽ đây chính là chỗ kỳ diệu của sinh mệnh cùng chung huyết thống, dù cho bọn họ lúc này không ở cùng một nơi nhưng vẫn hòa chung cùng một bầu không khí.

Tinh Tinh tiếp tục ôm lấy ngón tay của Lạc Ngu gặm, phát ra tiếng non nớt mơ hồ vừa mềm vừa ngọt.

Lạc Ngu nhìn Trì Mục trong điện thoại hỏi: "Hôm nay mấy giờ anh tan làm, tối có đi xã giao không?"

Trì Mục: "Không, anh sẽ về nhà ngay."

Lạc Ngu: "Được, hôm nay mẹ mua sườn, đã ninh được một lúc rồi, mùi thơm bay đầy nhà, chỉ đợi anh về ăn cơm thôi đấy."

Trì Mục cong mắt: "Ừ, anh về ngay đây."

Lạc Ngu: "Ừm, đợi anh về."

Lạc Ngu lại quay camera về phía con trai, nắm tay nhỏ của con trai vẫy vẫy.

"Tinh Tinh, nói với ba đi đường chú ý an toàn nào."

Mắt Tinh Tinh đen láy, lặp đi lặp lại phát âm mà nhóc vừa học được: "Pa pa u u u a a."

Trì Mục nhìn cuộc gọi đã ngắt kết nối, màn hình quay lại hình nền là ảnh Lạc Ngu và con trai, ôm điện thoại vào ngực, thu lại tâm trạng của mình, tăng nhanh tốc độ xử lý công việc, vui vẻ dọn đồ về nhà.

+

Thời gian làm nhu hòa sự sắc sảo của thiếu niên, làm sâu thêm dung mạo người si tình, là.m tình yêu lẫn nhau thêm sâu đậm.

Không cần nghe người ấy nói lời yêu cũng cảm nhận được nỗi si mê thâm nhập vào trong xương tủy ấy.

Chương này vốn là chương 99 được tác giả viết sau cùng, nhưng mình muốn giữ mạch truyện từ kết hôn mang thai đến sinh con nên mạn phép đổi thứ tự đăng phiên ngoại này trước nhé ;;