Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 74: Anh, hai, em muốn ăn anh (15)



Chuyện này thực xấu hổ, Thư Thịnh không biết chuyện giữa cô và Quý Bắc, nhưng Quý Bắc lại biết chuyện của cô với Thư Thịnh nha, tuy rằng Quý Bắc không có nói gì, chỉ yên lặng mà ăn cơm, nhưng Quý Lạc ngồi ở bên cạnh hắn rõ ràng có thể cảm nhận được áp suất không khí đang rất thấp.

Tính ra, cô vẫn nên cúi đầu yên lặng ăn cơm thì mới tốt.

Nhưng mà cho dù như vậy thì vẫn không được an bình.

Đầu tiên là Quý Bắc gắp một cái chân gà vào trong chén cô, nhìn vẻ mặt ôn nhu của hắn, Quý Lạc nhất định phải ăn hết đi, mới vừa ăn xong, Thư Thịnh ngồi ở đối diện cũng gắp một cái chân gà rồi bỏ vào chén cô.

Hiện tại thì tốt rồi, không có khả năng nặng bên này lại nhẹ bên kia, cái nhiệm vụ hố cha đáng chết này, Quý Lạc tận lực bỏ qua ánh mắt muốn giết người của Quý Bắc, căng da đầu mà ăn luôn.

Ai ngờ mới vừa ăn xong, một cái nữa lại được bỏ vào chén, chính là những món thức ăn kia cô vẫn chưa có ăn xong, hai người này là đang muốn quậy gì đây, thoạt nhìn bình thường thì vô cùng lý trí mà.

Vì thế Quý Lạc bỗng nhiên mỉm cười, gắp một cái chân gà cho Quý Bắc, Quý Bắc hướng Thư Thịnh đắc ý cười, còn chưa có cười xong, trong chén Thư Thịnh cũng nhiều thêm một cái.

Quý Lạc buông đũa xuống, "Giờ thì tốt rồi, đều đã công bằng, hai người các anh cứ từ từ mà ăn."

Nói xong, cô liền lau miệng, sau đó đứng dậy rời đi, lưu lại bọn họ hai mặt nhìn nhau.

"Lạc Lạc là em gái tôi, cậu quan tâm ân cần thế làm gì?"

"Tôi là người theo đuổi cô ấy, vì sao lại không thể?"

"Tôi là anh trai của cô ấy, tôi nói không được thì chính là không được."

"A, đầu năm nay cũng không phải là ép duyên, một người anh trai như anh còn quản nhiều như vậy."

Quý Bắc rất muốn nói tôi không chỉ là anh trai của cô ấy mà tôi còn là người cô ấy thích, nhưng mà hắn vẫn nhịn xuống, dù sao người Lạc Lạc thích chính là hắn, cứ để cho Thư Thịnh khoa tay múa chân cỡ hai ngày đi.

"Cho nên cậu liền nhìn xem cậu với tôi ở trong lòng của Lạc Lạc thì ai nặng ai nhẹ đi."

Vài ngày sau, trường học tổ chức một buổi cosplay manga anime, loại hoạt động này từ trước đến nay luôn được học sinh hoan nghênh, mỗi năm vào lúc này, chính là thời điểm mà trường học náo nhiệt nhất.

Hơn nữa người được bình chọn là cosplay đẹp nhất còn có thể được trường học tuyên truyền như một đại sứ.

Phần thưởng này, so với giáo hoa giáo thảo* càng có lực tuyên truyền hơn, nếu đạt được phần thưởng này, phỏng chừng người đó sẽ được tất cả mọi người ở gần trường học biết đến.

*Chắc là mỹ nam mỹ nữ

Mấy năm trước có một học tỷ bởi vì đạt được cái phần thưởng này mà liền nổi tiếng, sau này cô cũng trở thành một minh tinh.

Cho nên nói, vào ngày này, vô luận là nam hay nữ, đều sẽ dụng tâm mà trang điểm.

Lúc trước Quý Lạc luôn luôn quan tâm đến dung mạo, cho nên đối với loại trang điểm này cô có thể hạ bút thành văn, nhưng mà muốn giả ai, vẫn cần phải có kỹ xảo nhất định.

Đầu tiên phải loại trừ cosplay manga anime, dù sao nếu như làm giống với những người khác, liền vô cùng có hại, cô ngồi chọn nửa ngày, cuối cùng nhất quyết chọn một quyển truyện tranh.

Cuốn truyện tranh này cũng không quá nổi danh, bởi vì trước giờ vẫn chưa từng được lên thứ hạng cao trên bảng xếp hạng, nhưng mà Quý Lạc lại chú ý tới nó, bởi vì bên trong truyện có một nữ xứng tên là Nguyệt Cửu. Từ lần đầu tiên Quý Lạc nhìn thấy nàng, giống như là nhìn thấy một viên ngọc lưu li, thuần khiết, trong suốt, vô cùng thích hợp với cô ở hiện tại.

Kế tiếp, Quý Lạc liền vẽ lại quần áo của nàng, sau đó nhờ thợ may hỗ trợ chế tác.

Không ngoài dự đoán của Quý Lạc, thời điểm cô ra trình diện, liền thấy được vài người ăn mặc rất giống nhau, có thể thấy các cô đều rất xấu hổ, nhưng mà Quý Lạc vừa xuất hiện, nháy mắt liền hấp dẫn phần lớn ánh mắt.

Cô đem tóc mái cắt thành mái bằng, bên cạnh chừa ra hai sợi tóc, rồi dùng máy uốn tóc cuốn lại. Cô cũng không có dùng tóc giả, chất lượng đầu tóc của nguyên chủ rất tốt, hơn nữa cũng đủ dài, vì thế cô dựa theo hình mẫu của Nguyệt Cửu, buộc hai cái đuôi ngựa, phần đuôi tóc hơi hơi uốn cong.

Cô như vậy, giống như một con búp bê Barbie, làm người khác nhịn không được mà muốn ôm vào trong ngực.